Danh tiếng Trí nữ Lạc Nhu cũng không phải dễ dàng có được. Nếu hắn là nam tử, e rằng đã sớm được Băng Nguyệt đế quốc trọng dụng. Mà Lam Vũ công tước nếu đem Lạc Nhu dẫn tới Áo Lan đế quốc, chỉ cần có thể không vì nữ nhi mà khinh thị, thì việc cải thiện tình trạng Áo Lan đế quốc bây giờ không phải là không thể.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Băng Hỏa Ma Trù-Chương 72b Băng Hỏa Ma Trù Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu Chương 72: Tái kiến Ngọc Như Yên(B) Danh tiếng Trí nữ Lạc Nhu cũng không phải dễ dàng có được. Nếu hắn là nam tử, e rằng đã sớm được Băng Nguyệt đế quốctrọng dụng. Mà Lam Vũ công tước nếu đem Lạc Nhu dẫn tới Áo Lan đế quốc, chỉ cần có thể không vì nữ nhi mà khinh thị, thì việc cải thiện tình trạng Áo Lan đế quốc bây giờ không phải là không thể. Dù sao đối với Áo Lan đế quốc mà nói, quan trọng nhất chính là nhân tài. A di, chuyện này nhân tiện nhờ a di. Niệm Băng cung kínhnói. Ngọc Như Yên nhẹ nhàng tự mình chải mái tóc đen dài óng ả một lúc: Niệm Băng, ngươi từ xa đến vì bằng hữu đưa tin. Bây giờ cứ ở lại đây với chúng ta đã. Được rồi, ngươi còn chưa nói cho ta biết, sư phụ truyền thụ ma pháp cho ngươi là ai. Niệm Băng nói: Sư phụ ta đúng là Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội, Long Trí ma đạo sư. Lam Vũ công tước nói: Nguyên lai là Long Trí hả! Ta còn làbiết ma pháp của hắn trình độ cực cao, đáng tiếc Băng Nguyệt đế quốc có Băng Tuyết Thần tháp, nên công hội đối với hắn cũng không phải thực coi trọng. Ngươi là đệ tử hắn, nói vậyma pháp trình độ không kém. Tại Băng Nguyệt đế quốc, Niệm Băng ngươi còn có người nhà không? Niệm Băng trong lòng chấn động, sau nửa ngày mới lắc lắc đầu, nói: Ta đã không có người nhà.Băng Hỏa Ma Trù Lam Vũ công tước mỉm cười nói: Nếu ngươi đã không có gì phải lo lắng, lại có duyên với Như Yên, chi bằng tiện đây ở lại Áo Lan thành đi, công hội chúng ta thực sự cần nhân tài. Gần đây ta đang cùng ma pháp sư công hội của đế quốc thương lượng, xem có thể tổ chức một đội rập khuôn theo Hỏa Diễm sư tử cho bọn họ gia nhập kỵ sĩ đoàn. Niệm Băng nói: Công tước đại nhân, điều này e rằng cũng chẳng dễ dàng. Theo ta được biết. Hỏa diễm sư tử kỵ sĩ đoàn tất cả đều là am hiểu hỏa hệ ma pháp, hơn nữa trực tiếp gia nhập kỵ sĩ đoàn, phải thời gian dài phối hợp huấn luyện, mới có thể phối hợp tốt. Nếu không sẽ dễ dàng ngộ thương và rối loạn thế trận. Ta rất tôn kính Ngọc a di, nhưng ta còn có rất nhiều sự tình phải làm nên ta không thể ở lại. Lam Vũ công tước không để ý Niệm Băng cự tuyệt, mỉm cười nói: Bỏ đi, bất quá ngươi từ nay về sau nếu ở bên ngoài không thuận lợi, hay Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội. Ta luôn hoan nghênh ngươi đến Áo Lan thành . Ngươi đường xa mà đến, ở lại vài ngày chúng ta cũng tốt, để cho chúng ta thể hiện hết lòng địa chủ. Niệm Băng lắc lắc đầu, nói: Ta còn có bằng hữu chờ, không thể ở lại Áo Lan thành chơi đùa. Công tước , Ngọc a di, ta có một thỉnh cầu hy vọng các ngươi có thể đáp ứng.Ngọc Như Yên cười nhu hòa nói: Có yêu cầu gì ngươi nói đi. a di đáp ứng ngươi. Niệm Băng trong mắt tràn ngập tình cảm nhìn Ngọc Như Yên nói: A di, trong lòng ta, từ đầu đã coi người như mẫu thân.Lúc trước, chúng ta lần đầu tiên gặp mặt lẫn nhau cũng khôngquen biết, người đã đem thiên hoa bài trân quý đưa cho ta. Kế tiếp, ta trong quá trình tu luyện ma pháp đã dùng thiên hoa bài ôn hòa khí tức đem ta từ trong nguy cơ tẩu hỏa nhập ma trở về. Người có thể nói là ân nhân cứu mạng của ta. Ta hy vọng người có thể cho ta cơ hội báo đáp một ngày nào đó.Người cho ta một ngày chuẩn bị thời gian. Một ngày sau ta hyBăng Hỏa Ma Trù vọng có thể làm một bữa cơm ngon cho người?. Lam Vũ công tước cùng Ngọc Như Yên đều ngạc nhiên. Ngọc Như Yên nghĩ đến chính mình nghe lầm rồi, Nấu cơm? Niệm Băng, a di không rõ ý tứ của ngươi?Niệm Băng tự tin cười: A di, ngày mai người sẽ hiểu được. Taxin phép về trước, ngày mai ta sẽ tới, đến lúc đó xuất ra thiên hoa bài có thể vào không? Ngọc Như Yên gật đầu, nói: Đương nhiên có thể, bất quá ngươi không phải ma pháp sư sao? Làm sao mà lại thành đầu bếp.Niệm Băng mỉm cười nói: A di à, ta vốn là đầu bếp! Người còn nhớ lần đầu tiên nhìn thấy ta khi đó và lão nhân cùng ta sao? Hắn đúng là sư phụ truyền thụ ta trù nghệ, đối với ta mà nói, trù nghệ cùng ma pháp đều quan trọng. Công tước đại nhân,Ngọc a di, cáo từ.” Nói xong hướng hai người cung kính hành lễ sau đó xoay người mà đi. Nhìn cảnh Niệm Băng rời đi, Lam Vũ công tước nhíu mày nói: Như Yên ngươi đối với tiểu tử có ý kiến gì không? Ngươi xác định hắn đúng là .... đứa nhỏ ngươi gặp lúc trước sao? Ngọc Như Yên gật đầu nói: Không sai đâu. Hắn chẳng những có thiên hoa bài, hơn nữa có thể nói ra chính xác lúc ta gặpnhau. Chuyện quan trọng tình cảm trong mắt hắn cùng với đứa nhỏ năm đó giống nhau, không chút biến hóa, chỉ có điều đứanhỏ này đã trưởng thành, so với khi đó lý trí hơn nhiều. Vũ ca!Ta trước giờ vốn thấy đứa nhỏ này không giống người thường, tương lai dù sao cũng sẽ có thành tựu lớn. Chỉ là ta không rõ hắn vì cái gì mà muốn làm một đầu bếp vậy? Lam Vũ mỉm cười nói: Như Yên không nên coi thường chứcnghiệp, cho dù là đầu bếp cũng vậy thôi, chúng ta hãy đợi xem hắn ngày mai có thể mang cho chúng ta kinh ngạc gì? Theonhư vẻ hắn mười phần tin tưởng như vậy, hiển nhiên với rất tựtin với trù nghệ của mình. Nếu hắn thật sự là một nhân tài, taBăng Hỏa Ma Trùhy vọng ngươi có thể dùng cảm tình mà đối đãi, sử dụng hắn,đem hắn lưu lại, bây giờ đế quốc chúng ta thiếu nhất là nhân tài !Ngọc Như Yên nhíu mày nói: Vũ ca, ngươi sao có thể lại nói ta lợi dụng Niệm Băng tình cảm chứ? Hắn nếu nguyện ý lưu lại đương nhiên tốt, nếu không muốn chúng ta đã không cần cưỡng cầu.”Lam Vũ bật cười nói: Là ta không tốt, đã nói lỡ lời, vậy theo ý ngươi đi. Bất quá ta cũng có thể cảm giác hắn không tầm thường, nhất là ánh mắt hắn, đó là ánh mắt đầy trí tuệ! Ly khai công tước phủ, Niệm Băng không có về lữ điếm mà là chạy đến cửa hàng dụng cụ ma ph ...