Danh mục

Băng Hỏa Ma Trù-Chương 73

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 166.22 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hai nữ tử xuất hiện trong thư phòng Lam Vũ công tước là ai mà có thể làm cho Niệm Băng kinh ngạc như vậy? Các nàng chính là người Niệm Băng từng gặp tại kỹ viện Băng Lan thành, hai tỷ muội Như ý, Như Mộng. Chỉ suy nghĩ một chút, Niệm Băng nhanh chóng đoán được thân phận của cặp tỷ muội này.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Băng Hỏa Ma Trù-Chương 73 Băng Hỏa Ma Trù Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu Chương 73: Lam Tầm - Như Ý đích ái nhânHai nữ tử xuất hiện trong thư phòng Lam Vũ công tước là ai màcó thể làm cho Niệm Băng kinh ngạc như vậy? Các nàng chính làngười Niệm Băng từng gặp tại kỹ viện Băng Lan thành, hai tỷmuội Như ý, Như Mộng. Chỉ suy nghĩ một chút, Niệm Băng nhanhchóng đoán được thân phận của cặp tỷ muội này. Lúc đấu hắn đãbiết tỷ muội này là gián điệp của Áo Lan đế quốc phái tới BăngNguyệt đế quốc, lúc này các nàng lại xuất hiện ở phủ công tướccủa Lam Vũ tại Áo Lan đế quốc, hiển nhiên chủ nhân của cácnàng chính là Lam Vũ công tước mà nữ nhi của ân nhân hẳnchính là Lan Thần cô nương hiện không ở trong phủ, bây giờ chỉthiếu tên phụ tâm bạc hạnh kia thôi. Thật sự là oan gia ngõ hẹpa.Lam Vũ công tước kinh ngạc nhìn thay đổi của Niệm Băng: “Cácngươi biết nhau sao?”Như Ý hừ lạnh một tiếng: “Công tước đại nhân, ta vừa rồi nói vớingài về một người trẻ tuổi quái dị chính là hắn, cái tên Ma Sát Sứkia cũng là bởi hắn mà làm ra chuyện bất lợi đối với chúng ta.Đừng thả hắn đi, bảo hắn gọi tên Ma Sát Sứ sau lưng ra đi.” Nóixong nàng rút thanh kiếm của mình ra.“Tỷ, hắn không phải người xấu.” Như Mộng cản tay của tỷ tỷ lại.Vừa rồi hồi báo với công tước hoàn toàn là Như Ý tự mìnhnói,Như Mộng vài lần muốn đính chính nhưng không có cơ hội. Như Ýcả giận nói: “Cái loại nam nhân đến kỹ viện này có thể là ngườiBăng Hỏa Ma Trùtốt á, ngươi mau tránh ra, ngày đó nếu ngươi không buông thacho hắn, có lẽ ta đã không chịu nhục dưới tay Ma Sát Sứ.”Lam Vũ trầm giọng nói: “Như Ý, dừng tay, không được làm càn.”Người khác nói có lẽ Như Ý sẽ không nghe, nhưng nàng đối vớiLam Vũ có sự tôn kính đến từ nội tâm, nhanh chóng thu kiếmđứng sang một bên. “Xin lỗi, công tước đại nhân.”Lam Vũ ánh mắt chuyển hướng sang Niệm Băng, nhíu mày nói:“Tiểu tử, làm một nam nhân, có thể phong lưu nhưng không nênhạ lưu, sau này đi ra ngoài làm chuyện phong nguyệt ít đi. Tamuốn biết Ma Sát Sứ mà Như Ý nói cùng ngươi có quan hệ gì.”Niệm Băng lạnh nhạt nói: “Ngài muốn biết có lẽ không chỉ quanhệ của ta với hắn mà còn muốn biết lai lịch của Băng Hỏa ĐồngNguyên ma pháp nữa đúng không? Nếu là người khác hỏi, tanhất định sẽ không trả lời, nhưng ngài là trượng phu của Ngọc adi, ta cũng không muốn giấu diếm. Kỳ thật, ta chính là Ma SátSứ. Lúc ấy bởi vì Như Ý tiểu thư chẳng phân biệt tốt xấu đãxuống tay hạ sát thủ cho nên ta mới hóa trnag trừng phạt nàng.Thẳng thắn mà nói, nếu không phải Như Mộng tiểu thư ngỏ lờicầu xin, nàng đã sớm chết trong tay ta rồi.”Lam Vũ công tước trong mắt quang mang đại thịnh. “Ngươi chínhlà Ma Sát Sứ? Ta hy vọng ngươi có thể giải thích một chút.”Như Ý và Như Mộng cũng đồng thời toát lên ánh mắt giật mình.Niệm Băng thản nhiên ưỡn ngực, lãnh đạm nói: “Chuyện này takhông có gì để giải thích, cũng không muốn giải thích gì. Như Ýcô nương là kẻ dưới tay của ngài, ngài nên tin tưởng lời củanàng.”Lúc này trái tim của hắn tựa như bị kim đâm, đau đớn không thểchịu được, bởi vì, hắn thấy vị Ngọc a di mà mình tôn kính nhất ởbàn đọc sách trong mắt toát lên vẻ lạnh như băng và một tia sátkhí. Đúng vậy, mặc dù Ngọc a di trong lòng mình có địa vị rấtcao, nhưng dù sao nhiều năm như vậy, cho tới nay cũng chỉ gặpqua có hai lần thôi, bản thân dựa vào cái gì mà khiến người ta tintưởng được đây?Băng Hỏa Ma TrùNiệm Băng cười, vẻ bi thương nồng đậm trong mắt khiến NgọcNhư Yên trong lòng chấn động.Niệm Băng trong tim cảm thấylạnh, rất lạnh, từ sau khi rời khỏi Đào Hoa Lâm, hắn lúc nào cũngduy trì cảnh giác, đối đãi với bất cứ ai cũng có chút bảo lưu, chodù là Phượng Nữ cũng không ngoại lệ. Mà hôm nay nhìn thấyNgọc Như Yên xong, hắn rốt cuộc buông lỏng tâm hồn, mất đicha mẹ chính là nỗi đau lớn nhất trong lòng hắn, mà trong timhắn, Ngọc Như Yên ôn nhu hiền lành tựa như mẫu thân, mặc dùhắn cũng biết rằng Ngọc Như Yên và Lam Vũ công tước hoài nghimình là chuyện rất bình thường, nhưng trong lòng vẫn đau xót vôcùng mãnh liệt.Hít một hơi thật sâu, miễn cưỡng bình phục tâm tính bản thân,hắn ngay cả nhìn lại cũng không muốn, buồn bã nói: “A di, bấtkể người nghĩ thế nào về ta, trong lòng ta, người thủy chung làngười ta tôn kính nhất. Ta sẽ đi, sau này cũng không trở lai nữa.Nhưng ta hy vọng người có thể cho ta một cơ hội, làm cho ngàimột bữa ăn xong, ta sẽ lập tức rời khỏi.”Vừa nói hắn vừa lấy Thiên Hoa Bài chưa từng rời khỏi mình bảynăm nay từ trên cổ xuống, đi tới bên người Ngọc Như Yên, nhìnthoáng qua khỏa hồng sắc bảo thạch trên ngọc bài, thở dài mộttiếng, đem Thiên Hoa bài đặt ở trên bàn . Ngọc Như Yên hờ hữngnói: “Ngươi thật sự không có gì để giải thích sao?”Niệm Băng lắc đầu nói: “Đối với người và công tước đại nhan mànói, ta chỉ là một ngoiại nhân, năm đó gặp người có thể nói làduyên phận, có lẽ bây giờ duyên phận của chúng ta đã tận.”Ngọc Như Yên trong mắt lãnh quang đại phóng. “Niệ ...

Tài liệu được xem nhiều: