“Đơn giản thôi. Em và anh sẽ chia tay nhau trong vòng 7 ngày, bắt đầu từ ngày mai. Tuyệt đối không liên lạc, không gặp nhau, không gì cả..." Thương tặng Thỏ Mama và chú Kao“Thỏ Ngốc à, anh xin lỗi. Đừng giận anh nữa nha! Nửa tiếng nữa anh có mặt chở em đi ăn kem, chịu không nè?”
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bảy ngày chia tay.“Đơn giản thôiBảy ngày chia tay“Đơn giản thôi. Em và anh sẽ chia tay nhau trong vòng 7 ngày, bắt đầu từngày mai. Tuyệt đối không liên lạc, không gặp nhau, không gì cả... Thương tặng Thỏ Mama và chú Kao“Thỏ Ngốc à, anh xin lỗi. Đừng giận anh nữa nha! Nửa tiếng nữa anh có mặt chởem đi ăn kem, chịu không nè?”Cát Dương đọc xong tin nhắn vừa được gửi tới từ “Rain of My Life Dương dành cho bản thân con bé. Dương hiểu, rằng Vũ hơn ai hết rất mong con bésẽ thi đậu vào trường Đại học Sư phạm như anh – nơi mà anh đang theo học, cũngchính là nơi cả hai đã gặp và quen biết nhau từ cái ngày Dương chỉ mới là nữ sinhlớp 10 của khối Trung học phổ thông nằm trong trường Đại học.Nhưng đôi khi, Dương lại cảm thấy ngột ngạt, khi Vũ cứ khắt khe buộc con béphải sống theo một phong cách nào đó mà anh cho là tốt. Vũ cũng vậy, thi thoảngchỉ vì tiếp xúc hơi thân mật với những cô sinh viên cùng lớp mà bị Dương ghenbong ghen gió. Tóm lại là, cả hai mệt mỏi với những bấp bênh trong tình yêu củahai đứa, những thấp thỏm âu lo không biết sẽ hàn gắn được vết rạn nứt, những cốgắng mà đôi tay cần để níu giữ người kia đừng ra đi.“Anh nè, mình chơi một trò chơi đi”. – Chẳng phải câu chào hỏi hồn nhiên, hay lờinũng nịu đòi Vũ gọi kem trà xanh, Dương mở đầu cho buổi hẹn bằng một câu đềnghị thẳng thắn như thế.“Trò chơi gì cơ? Luật chơi như thế nào” – Vũ nhìn cô bạn gái, cố gắng tìm câu trảlời nào đó để lí giải cho thái độ lạ lùng Dương dành cho anh.“Đơn giản thôi. Em và anh sẽ chia tay nhau trong vòng 7 ngày, bắt đầu từ ngàymai. Tuyệt đối không liên lạc, không gặp nhau, không gì cả. Sau 1 tuần, nếu mộttrong hai người có thể sống tốt khi thiếu người kia, thì tình yêu này xem như chấmdứt. Nếu cả hai đều không vui vẻ khi không ở cạnh nhau, thì ta sẽ tiếp tục với điềukiện sẽ không giận hờn vu vơ nữa. Còn nếu anh không muốn chơi, thì hãy kết thúcngay lúc này.” – Dương giữ nguyên vẻ sắc đá trong đôi mắt, lạnh lùng nói với anh.“Được, anh cũng không muốn ta cứ mãi giận nhau vì những lí do vớ vẩn nữađâu.” – Câu trả lời Vũ dành cho Dương sau 3 giây chẳng cần suy nghĩ.11.59 PM và hai tin nhắn được gửi đi cùng một lúc.“Ngủ ngoan, Thỏ Ngốc Để chuẩn bị cho buổi thuyết trình về cấu tạo cơ thể con người ở lớp Sinh học, Vũchọn làm chung nhóm với 2 cô bạn có hoa tay vẽ đẹp, và cô bạn còn lại điểm caohơn anh. Vũ không có khiếu mỹ thuật, trong khi vẽ sơ đồ là yếu tố quan trọng đểđạt điểm cao. Anh có thể “làm biếng” và trông cậy vào nàng mọt sách kia, thay vìbị 3 đứa con trai khác chờ đợi anh hoàn thành phần lí thuyết như những lần trước.Hơn nữa, Vũ không phải lo Dương sẽ hờn ghen mỗi khi thấy anh thân thiết với congái nữa.Tổ 2 được giáo viên chủ nhiệm khen thưởng với thành tích học tập, kỉ luật và hạnhkiểm tốt trong tháng. Với tư cách là một tổ trưởng thân thiện, Dương quyết địnhkhao 13 bạn khác trong tổ đi ăn một chầu no nê. Nào là quán trà sữa đối diện cổngtrường, ghé qua tiệm ốc ở khu phố kế bên, ăn vài ly kem đang giảm giá ở quận 3,dừng lại ở Parkson chơi bowling và hát karaoke đến tận 9 giờ tối hơn. Biết mấy khiDương không bị Vũ quản lí chặt chẽ, buộc nó không ăn vặt linh tinh, không về nhàtrễ vì nguy hiểm.Ngày thứ haiVũ mất cả buổi chiều để hoàn thành bản vẽ cấu tạo của đầu người, cũng chỉ vì 1tiếng quí báu của anh đã bị lãng phí để chờ đợi 3 cô bạn uốn tóc, trang điểm này nọtrước khi qua nhà Vũ như đã hẹn trước. Còn 2 cánh tay, 2 cái chân và cả thânngười nữa, mà thời gian chỉ còn 4 ngày thôi. Giờ thì anh đã cảm thấy hơi phiền khilàm việc với con gái rồi đó. Phải chi có Dương ở đây, con bé sẽ vẽ thật đẹp theobất cứ lời yêu cầu nào anh đưa ra. Tự nhiên, Vũ muốn biết bây giờ Dương đangsống có tốt hay không.Dương nằm bẹp trên giường cả buổi sáng, ngay đến tô cháo thịt mẹ mang vàophòng cho, con bé cũng không dám ăn vì sợ cơn đau bụng hành hạ. Đã thế, đêmqua con bé chỉ ngủ vỏn vẹn vài tiếng vì phải thức làm cho xong bài tập. Nó hối hậnmột chút, vì ham vui mà quên chăm sóc cho bản thân, quên luôn cả việc học. Maylà buổi chiều con bé đủ sức đến lớp. Phải chi có Vũ ở đây, anh sẽ chăm sóc và chởnó đi học để khỏi mệt. Tự nhiên, Dương muốn biết cuộc sống của Vũ hiện đangdiễn ra như thế nào.Ngày thứ baTối ấy, Vũ nghĩ mãi về những dòng nhật kí tình cờ đọc được từ blog của Quyên, cônàng mọt sách lớp Sinh. Cô dành tình cảm cho anh từ rất lâu rồi, nhưng vì quá yêuthương Dương nên Vũ không nhận ra những quan tâm vụn vặt Quyên gửi trao.Anh nhớ về những tiết học khi cô kiên nhẫn giảng lại bài cho anh dễ hiểu, nhữngtin nhắn trước ngày kiểm tra chúc anh làm bài tốt, những giờ tan trường ở lại cùnganh soạn tài liệu ôn tập. Quyên lúc nào cũng ngọt ngào và dịu dàng với anh, cònDương thì sao?Tiết học chiều, Dương được Huy chở đến lớp và đựa về tận nhà. Cậu là mối tìnhđầu của Dương từ thời cấp 2, và dù đã chia tay n ...