Danh mục

Bẽ Bàng

Số trang: 221      Loại file: pdf      Dung lượng: 987.54 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đô thị chiều chúa nhựt, một chiều cuối tuần của hẹn hò, của tình yêu thơi mộng và của những cuộc đi hoang trong cuộc sống hưởng thụ buông liều! Đã thành thói quen với thường lệ rồi, không cần xem đồng hồ, hễ chàng vừa nghe tiếng đài hiệu kêu văng vẳng, thì chàng ra đứng tựa cửa chờ đợi một vật đưa tin, khi là một cái hộp quẹt, khi là cái tuýp thuốc, từ trên lầu ba của tòa cao ốc thả dù xuống cho chạng Một phút chờ đợi, bằng một giờ nhớ thương! Gần nữa...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bẽ Bàngvietmessenger.com Nghiêm Lệ Quân Bẽ Bàng Chương 1Đô thị chiều chúa nhựt, một chiều cuối tuần của hẹn hò, của tình yêu thơi mộng và của nhữngcuộc đi hoang trong cuộc sống hưởng thụ buông liều!Đã thành thói quen với thường lệ rồi, không cần xem đồng hồ, hễ chàng vừa nghe tiếng đài hiệukêu văng vẳng, thì chàng ra đứng tựa cửa chờ đợi một vật đưa tin, khi là một cái hộp quẹt, khi làcái tuýp thuốc, từ trên lầu ba của tòa cao ốc thả dù xuống cho chạngMột phút chờ đợi, bằng một giờ nhớ thương!Gần nữa tiếng đồng hồ sốt ruột chạy ra chạy vào mà chàng vẫn chưa thấy gì hệt Chàng ra sânngước mặt nhìn lên khung cửa sổ che màn voan xanh chợt thấy thấp thoáng bóng dáng thiênthần ẩn hiện sau bức màn lay đông.Chàng mỉm cười và vỗ tay một cái làm ám hiệu.Trên cao ốc một bàn tay tiên thò ra cửa sổ nhẹ vẫy mấy cái. Tiếp theo, một cái hộp bút chì rơixuống ngay trước mặt chàng, rồi hai cánh cửa khép kín lại.Chàng vội vàng nhặt lấy một chiếc hộp đem vào nhà mở ra. Không có cây bút nào trong đó cả,chỉ vỏn vẹn một tờ giấy tập học sinh gấp nhỏ. Mảnh giấy bí mật run rẩy trên tay chàng. Đôi mắtchàng rực sáng nổi vui mừng:Anh Bình,Sửa soạn đi chơi với em. Đúng 6 giờ, chiếc EX... đón anh tại chỗ cũ. Viện lý do gì đó để xinphép đi đến 9 giờ. Nhớ nhá!Bức thư vắn tắt chỉ có vậy thôi, không đề ngày, mà cũng không chữ ký tên.Bình gấp mảnh giấy bỏ túi, còn chiếc hộp thì chàng đem cất kỹ riêng biệt trong một ngăn kéo.Muốn biết người yêu đưa mình đi chơi mấy lần rồi, chàng chỉ cần đếm lại những ống thuốc,những chiếc giấy lưu trữ đó thôi.Chạy qua hàng xóm xem đồng hồ thấy đã hơn 6 giờ rưỡi. chàng luýnh quýnh trở về lục rươnglấy bộ quần áo mới may thay mặt vào. Đã trễ hẹn quá rồi. Chàng không hiểu tại sao Dung vừathả lá thư xuống cho chàng lúc 6 giờ vậy mà lại hẹn đón chàng lúc 6 giờ.Đang ngồi nhúm lửa trong bếp, nghe tiếng động, bà tư Trung ngoảnh lại hỏi con trai:- Con sửa soạn đi đâu đó?Đã dự tính hết rồi, Bình đáp nhanh:- Con đi họp ở tổng hội.- Họp gì mà họp hoài vậy, con?- Da...., chiều nay họp... bầu ban chấp hành Chừng nào ba với chị hai, anh hai về, má cứ dọncơm ở nhà ăn trước, đừng đợi con vì có lẽ phải đến chín giờ, chín giờ mấy con mới vềBà dặn dò:- Họp rồi thì về chớ đừng có đi chơi đâu à nghe.- Dạ, con về liềnBình làm bộ khép nép đến đứng sau lưng mẹ gọi nhỏ:- Má à!- Gì nữa đó?Chàng chìa tay mà cười cười chẳng nóiHiểu ý con, bà tư Trung liền vét túi áo, lấy trao cho con một tờ giấy bạc nát nhầu:- Đó! Một ngày, mày xòe tay kêu má không biết bao nhiêu lần.Bình cau mày:- Má cho có một tờ thôi sao?- Vậy chớ còn muốn bao nhiêu nữa? Cứ mỗi lần mày họp là chết của tao hết một trăm. Ba màychạy xe ngày nay không biết ra sao mà buổi trưa chẳng thấy về. Tao mới mượn của anh haimày ba trăm, chạy đong gạo hết hai trăm, còn một trăm đưa hết cho mày đó. Mình nhà nghèo,được no bữa sáng phải lo bữa chiều, không nên so bì với các cậu công tử, con nhà giàu. Bamày làm đầu tắt mặt tối mà cho mày ăn học được tới ngày nay là may phước lắm rồi. Má nóithiệt, má ghét độc cái thằng gì đi xe hơi hay ghé đây đó...- Thằng Minh. Sao hả, má ?- Nó hay rủ con đi nhảy nhót gì đó ?- Khiêu vũ, là nhảy đầm đó máBà tư Trugn tắc lưỡi, lắc đầu:- Thôi! Thôi! Mày hãy ngó lại ba mày đó Sáng nắng như đổ lửa trên đầu, chiều mưa như trút, màổng phải cong lưng, cắm cổ đạp xe ba bánh, lượm từng đồng, từng cắc ...Bình chận lời mẹ:- Nó rủ thì rủ chớ con đâu có đi, con đâu có biết nhẩy- Má nói cho con nghe để ngăn ngừa trước vậy thôiThầm lấy làm hối hận và cũng đang sốt ruột, Bình nhét trả tờ giấy 100 vào túi mẹ:- Con đi nghe má- Sao con không lấy tiền ?- Con còn mấy chục- Có đủ đi xe ô tô buýt hay không?- Chỉ tốn tiền lượt đi, lượt về, con nhờ thằng Dinh đưa vềBà Trung đứng dậy nhìn theo sau lưng con mà phải ngậm ngùi:- Thì con cũng phải lấy dằn túi, có cần gì- Dạ khỏiBình ngửa mặt nhìn lên khung cửa cao ốc một lần nữa rồi mới thoăn thoắt đi men theo bờ tườngra đường cái Ngang qua trước cổng, liếc vào sân không thấy chiếc DODGE màu xanh, chàngcàng nôn nóng thêm.Theo chiều duy nhứt đường Phan Đình Phùng, chàng lên Cao Thắng, rẽ xuống Hồng Thập Tự,đến khi chàng thấy chiếc DODGE xanh mang số EX... đậu bên cạnh nhà bảo sanh Từ Dũ, thìchàng nghe mồ hôi đã dán ác da lưng.Chàng băng qua đường cuối đầu chào ông tài xế chiếu lệ rồi đến đứng bên hông xe hỏi nhỏ:Thiếu nữ liền mở cửa bước xuống lườm chàng:- Tại anh mà tới giờ này còn ở đây nè!- Được cái giấy... , anh đi liền đây mà.Nàng đóng sầm cửa lại, đoạn lên mở cửa phía trước, vừa thì thầm ra lệnh cho ông tài xế:- Ông Năm để tôi tự lái, con ông Năm đau thì ông về lo thuốc men cho nó đi. Đúng chín giờ tối,ông Năm đến ngay cửa bịnh viện Bình Dân đón tôi đặng đưa tôi về nhà.Ông già tài xế hớn hở rời khỏi vô lăng:- Dạ, cám ơn cộ Tôi sẽ đến chỗ hẹn trước chín giờ.Nàng bò sang chỗ ngồi bên tay lái, vừa gọi giật ông tài xế:- Khoan! Nè, ông Năm!Ông cúi xuống bên khung kính:- Dạ, cô còn dặn chi?Nàng lật đật mở xách tay rút lấy một ghim bạc giúi vào tay ông già:- Cất đi!Vẻ mặt ông Năm nữa vui sướng, nữa áy náy:- Da.... thưa cô...Nàng hớt nhanh:- Tôi biết ông đang cần... thuốc men cho con ông. Tôi cho thì ông cứ nhận lấy. Không phải tôicho vay để trừ vào lương ông đâu mà ông sơ.Ông tài xế hệch miệng cười, vừa xá xá:- Đội ơn cộ Không biết ngày nào tôi mới đền đáp...Nàng xua tay, cắt lời ông già:- Thôi, không có ơn nghĩa gì hết. Ông về đi!Ông Năm nhìn trước, trông sau, rồi lui ra một bước:- Cô lái cẩn thận nghe cô.- Ông yên tâm. Nhớ điều tôi dặn- Dạ! Nếu gặp trời mưa, cô hãy coi chừng cái thắng, trơn nó hai bạt đít, cô không nên chạy mau,thắng gấp!- Loanh quanh trong thành phô đây chớ có đi đâu xa mà chạy mau. Thắng không bảo đảm nhưvậy mà sao ông không đem vô ga ra cho thợ coi lại?- Cô bảo đ ...

Tài liệu được xem nhiều: