Thông tin tài liệu:
Mọi người dừng tay một chút để nhìn xem cô dâu chú rể bước ra. Họ đẹpđôi thật. Ở khách sạn này họ từng chứng kiến những đôi trai gái nên duyên đến đặt hàng, nhưng hôm nay đôi trai tài gái sắc đó là ông chủ và bà chủ tương lai của mình. Thủy Tiên, Khải Trọng lễ đính hôn của họ gọn gàng. Chú rể hình như đôi mắt trũng sâu, nét mặt bơ phờ. Ðiều đó không giấu được Thủy Tiên và ông Tính. Ông ngẫm nghĩ: - Quái! Thằng Trọng hôm nay sao trong nó hộc...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bí ẩn trong khách sạn Thủy Tiên P4Tác Giả: Tường Phố BÍ ẨN TRONG KHÁCH SẠN THỦY TIÊN CHƯƠNG IV M ọi người dừng tay một chút để nhìn xem cô dâu chú rể bước ra. Họ đẹpđôi thật. Ở khách sạn này họ từng chứng kiến những đôi trai gái nên duyên đếnđặt hàng, nhưng hôm nay đôi trai tài gái sắc đó là ông chủ và bà chủ tương laicủa mình. Thủy Tiên, Khải Trọng lễ đính hôn của họ gọn gàng. Chú rể hình nhưđôi mắt trũng sâu, nét mặt bơ phờ. Ðiều đó không giấu được Thủy Tiên và ôngTính. Ông ngẫm nghĩ: - Quái! Thằng Trọng hôm nay sao trong nó hộc hác quá vậy. Trong óc ông thoáng qua: hay là nó lại gặp... Chắc có chuyện gì. Ông Khái Hòa nói nhỏ bên tai làm ông giật mình: - Anh tuyên bố đi anh sui. - Hả? Bà Thủy e ngại khi thấy ông chồng mình như từ cung trăng xuống, liền kéonhẹ tay ông: - Ông làm cái gì mà như phỗng đá vậy. Có nghe anh Hòa nói không? - Ừ ừ... Tôi nghe rồi... Làm lễ xong rồi mọi người quây quần bên bàn tiệc thật vui vẻ. Thủy Tiêntrong chiếc áo dài gấm Thượng Hải thật tha thướt. Cô lén nhìn Khải Trọng. Chờlúc mọi người đang vui vẻ không để ý, cô hỏi nhỏ: - Sao anh có điều gì buồn ư? Khải Trọng nhướng đôi mắt mệt mỏi cố làm vui: - Ðâu có. Tại anh nôn gặp em nên không ngủ được. Nghe câu nói ngọt ngào của Khải Trọng, Thủy Tiên cười lộ những chiếcrăng trắng đều rất duyên dáng. Khải Trọng muốn hồn lên mặt cô, nhưng anh lạinhớ những khuôn mặt tròn vo như quả dừa lại nhảy múa trong óc anh đang nhemiệng cười. Chúng giễu anh, chúng hỏi anh sợ không? Ðể chứng tỏ là mìnhkhông sợ có thần kinh thép. Anh bảo không sợ. Thế là chúng cứ nhảy múa. MắtKhái Trọng như nổ đom đóm. Ðầu óc quay cuồng. Anh nắm chặt mép bàn chokhỏi ngã. Thủy Tiên nhìn mặt anh trắng bệch, cô lo lắng bước đến vịn nhẹ vàotay anh: - Anh sao thế? Có chuyện gì giấu em phải không? - Thủy Tiên, anh hỏi em chuyện này nhé. Em phải nói thật. Thủy Tiên ngạc nhiên: - Chứ em giấu anh chuyện gì?www.phuonghong.com 44 www.taixiu.comTác Giả: Tường Phố BÍ ẨN TRONG KHÁCH SẠN THỦY TIÊN Khải Trọng lắc đầu: - Em đừng hiểu lầm ý anh. Anh muốn hỏi em là sau khi bà nội mất, kháchsạn này ai quản lý? - Thì gia đình em chứ ai. - Chỉ có ba mẹ thôi hay còn ai khác? - Chỉ có ba và mẹ. - Còn trước khi nội mất. Ai là người xây dựng nên khách sạn? - Bà nội em. - Còn ai nữa không? - Em không biết, nhưng anh làm gì như hỏi cung em vậy? Khải Trọng gượng cười: - Anh chỉ tìm hiểu vậy thôi. Thủy Tiên không tin: - Nếu chỉ có vậy sao gượng mặt anh trông có vẻ lo lắng. Có phải anh biếtchuyện gì xung quanh bà em phải không. Anh có manh mối gì rồi hả? Thủy Tiên mở to đôi mắt hỏi anh một hơi làm anh bối rối: - Chưa anh chưa tìm ra, nhưng anh quyết phải bật mí cho được chuyện lạ ởkhách sạn này, em bằng lòng không? Thủy Tiên nép vào ngực anh cô nghe trái tim mình đập dồn dập. ...Anh thậtđáng yêu… vì mình mà anh mất ngủ, vì mình mà anh trăn trở tìm ra bí mật giúpcô. Thủy Tiên thấy lòng mình sung sướng ấm cúng hơn. Ðúng là cha đã chọncho cô một tấm chồng xứng đáng. Lần đầu tiên trong đời có nép đầu vào ngựcmột người đàn ông mà cô tin cậy. Thủy Tiên như thấy trước mắt mình cả trờihạnh phúc đang ùa về. Cô nhắm mắt lại đón nhận nụ hôn thật đằm thắm màKhải Trọng vừa trao cho. H ôm nay là chủ nhật. Khách sạn tổng vệ sinh quanh các phòng và hànhlang. Các nhân viên điều tham gia. Mọi người dọn dẹp bàn ghế, sửa lại màn,giường, chiếu, gối, lau sạch từng góc phòng thật rộn rịp. Mỗi người lo vài baphòng kể cả tẩy rửa hành lang. Có tiếng Lệ gọi lớn: - Anh Hoàng làm ơn xách giùm em xô nước. - Ừ! Có đây...www.phuonghong.com 45 www.taixiu.comTác Giả: Tường Phố BÍ ẨN TRONG KHÁCH SẠN THỦY TIÊN Hoàng chạy nhanh vào phòng lấy nước. Các cô đang lúi húi dọn dẹp. Bỗnghọ nghe đánh huỵch một cái. Cái xo đập xuống nền nhà nghe đánh ...bốp nướcđổ lênh láng. Hoàng té nằm dài trên vũng nước. Rất đau anh cố đứng dậy. Lệ lalên: - Trời ơi ! mượn có một chút làm đồ tùm lum ướt cả tường rồi. Nén đau anh Hoàng chỉ về phía trước miệng lắp bắp: - Cô nhìn ... nhìn kìa.... Bà lão. Lệ nhìn theo tay anh, cô chỉ thoáng thấy một bóng người vừa biến mất ngaybức tường trước mặt. Lệ không hiểu gì cả lùi lại nhìn rõ nhưng cô chẳng thấy gìcả ngoài bức tường vừa bị đổ nước còn loang lổ nước. Mặt Hoàng trắng bệch.Anh cứ ngồi nhìn bức tường lo sợ, hải hùng. Toàn bộ cảnh ấy xảy ra trong tíchtắc. Lại bà cụ, bà đi từ hành lang xướng rồi biến mất ngay trước mặt anh. Lonhìn bà lão nên Hoàng buông rơi chiếc xô và té nằm dài trên sàn gạch. Vậy bàcụ Nam gặp là có thật . còn bà lão thoát mất cũng có thật. -Trời ơi! Ma.. Ma giữa ban ngày ban mặt mà ma xuất hiện. Không khéo cóngày mình chết ...