Tôi có biết chuyện này hay lắm. Lời đề nghị được hưởng ứng ngay. Cả toa xe nhao nhao ngồi dậy vây quanh người thanh niên vào giữa. Thích thú vì bỗng trở thành nhân vật quan trọng. Anh ta đằng hắng mấy tiếng trước khi lên giọng kể: - Xóm tôi, có một khu nghĩa địa nổi tiếng có lắm ma nhiều quỷ. Ai đi ngang qua đó không ít thì nhiều cũng một lần bị chúng nhát cho thất kinh hồn vía. Duy có bác Bảy của tôi là không tín. Một đêm theo lời thách thức của...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bí mật ánh trăng khuya P1Tác giả: Người Khăn Trắng BÍ MẬT ÁNH TRĂNG KHUYA BÍ MẬT ÁNH TRĂNG KHUYA -M ẹ kiếp, nằm hoài không ngủ được, hay là dậy kể chuyện ma nghe đi.Tôi có biết chuyện này hay lắm. Lời đề nghị được hưởng ứng ngay. Cả toa xe nhao nhao ngồi dậy vây quanhngười thanh niên vào giữa. Thích thú vì bỗng trở thành nhân vật quan trọng. Anh ta đằng hắng mấytiếng trước khi lên giọng kể: - Xóm tôi, có một khu nghĩa địa nổi tiếng có lắm ma nhiều quỷ. Ai đi ngangqua đó không ít thì nhiều cũng một lần bị chúng nhát cho thất kinh hồn vía. Duycó bác Bảy của tôi là không tín. Một đêm theo lời thách thức của bạn bè, bácxăm xăm tiến vào nghĩa địa, tay cầm theo cây đèn pin nhỏ. Đi lòng vòng một hơi chẳng thấy gì, bác của tôi lầm bầm mắng: - Đúng là tin vịt. Ma quỷ gì đâu chứ! Vừa dứt lời, bác bỗng thấy xa xa trước mặt thấp thoáng bóng đèn vọng đến,tiếng cười nói xôn xao. Tò mò, bác bước nhanh về hướng ấy. Thì ra là một đámcưới. Chà! Ai mà mời khách vào cái giờ khuya khoắt như vầy nhỉ? Bác tôi lạ lẫm vô cùng. Một người bước ra, tình cờ nhìn thấy bác tôi liền mời chào, vui vẻ. Đang cơnkhát, sẵn lời mời, bác tôi không khách sáo bước vào ngay. Vị chủ nhà này mớihiếu khách làm sao. Họ mời bác tôi ăn tới tấp. Xong rồi còn mời bác tôi lêngiường ngủ nữa. No say, bác tôi vui vẻ lên giường đánh một giấc cho đến sáng. Đến khi tỉnhdậy… chà… người thanh niên chợt dừng, hạ giọng: - Mọi người có biết bác tôi nhìn thấy gì không? Trời ơi, bác tôi thấy mìnhđang nằm trên một ngôi mộ mới chôn. Miệng ngậm đầy đất sét. Lạ quá! Bác tôichạy loạn ra đường cầu cứu. Bây giờ những người bạn của bác tôi mới tìm thấybác. Họ bảo suốt một đêm dài đốt đuốc đi tìm bác khắp nghĩa địa nhưng khôngthấy. Sau chuyện này, bác của tôi bị bệnh chẳng bao lâu thì chết khủng khiếpchưa? - Xì!www.vuilen.com 1Tác giả: Người Khăn Trắng BÍ MẬT ÁNH TRĂNG KHUYA Người thanh niên chưa dứt tiếng, một người khác đã trề môi: - Chuyện vậy thì có gì mà ly kỳ, ghê gớm. Nghe tôi kể nè. Hồi đó, ngoại củatôi từng bán bánh cho ma đó. - Thật sao? - Những đôi mắt hiếu kỳ quay lại: - Bán bánh cho ma à? Chuyện thế nào? Kể đi. - Ừ vầy nè! Người kia lên tiếng kể - Số là hồi đó, ngoại của tôi đi bán rấtsớm. Mới ba bốn giờ bà đã quảy một gánh đầy bánh chuối ra chợ bán. Hôm nàotrên đường đi, bà cũng bị mấy người chận lại mua. Bà bán, nhưng khi về đếmtiền thì thấy toàn là giấy tiền vàng bạc âm phủ. Bà tức quá mấy ngày sau đi bán,bà đem theo một xô nước. Ai mua là bà lấy tiền ném ngay vào, tiền chìm mớibán, tiền nổi thì trả lại ngay. - Sao tiền nổi lại không bán thế? - Một người không hiểu. Một người khácchen vào. - Có vậy mà cũng hỏi. Tiền nổi là tiền ma chứ sao. - Trời ơi, ghê quá! Người vừa tò mò lè lưỡi. - Chưa ghê lắm đâu. Một thanh niên rất đẹp trai, nãy giờ ngồi yên lặng trênghế nghe mọi người xì xào bàn tán, giờ mới ngẩng đầu lên, cái giọng trầm trầm. - Chuyện tôi sắp kể đây còn kinh khiếp hơn gấp trăm lần câu chuyện mọingười vừa nghe nữa. - Chuyện gì mà ghê vậy? Một lần nữa đám người háu chuyện quay hết sangngười thanh niên lạ. Nhẹ mỉm một nụ cười, anh ta từ tốn kể. Giọng anh ta trầmấm, thật hay. Câu từ mạch lạc, nhấn nhá như một phát thanh viên kể chuyện trênđài. - Chuyện của thằng bạn tôi. Hôm đó, nó cũng đi xe lửa, trên một chuyến tàuđêm thế này. Nhưng... thằng bạn tôi giàu có lại sang trọng. Hắn mua toa nằmhạng nhất. Cả toa mà chỉ có một mình nó mà thôi. Ngưng lời kể, người thanh niên đưa mắt nhìn quanh một lượt. Thích thú thấymọi người mở tròn đôi mắt, nghe như nuốt lấy từng lời mình kể. Trên chiếc giường đơn êm ấm, gã ngủ thật ngon. Đến nửa đêm, bỗng nghebàn tay mình chạm phải một vật gì lành lạnh. Cô tiếp viên đem khăn ướp lạnhđến cho mình lau mặt, thằng bạn của tôi cầm lấy. Ủa? Không phải khăn lạnh màwww.vuilen.com 2Tác giả: Người Khăn Trắng BÍ MẬT ÁNH TRĂNG KHUYAlà... một cục nước đá tròn tròn. Lạ quá! Thằng bạn của tôi mở mắt ra rồi hét lênmột tiếng rụng rời. Trời ơi, trên tay nó không phải là cục nước đá mà là... mộtcái đầu lâu... Ối trời... Ném mạnh luôn cái đầu lâu xuống đất, thằng bạn tôi ôm ngực rụngrời. Hồi lâu bình tâm lại, hắn oán thầm: “hẳn là trò đùa của một kẻ muốn hạimình. Không thì sao tự nhiên trên giường lại có đầu lâu chứ? Hừ! Đùa gì ác độckiểu này. Rủi gặp người yếu tim hẳn là đã sợ chết rồi”. Lầm bầm mắng mấy câu, thằng bạn của tôi lồm cồm bò ra phía cạnh giườngngoài nhìn xuống. Cái đầu rơi mạnh như vậy chắc vở đôi rồi. - Ôi! Một lần nữa, thằng bạn của tôi té ngửa ra sau vì bất ngờ, không phải cái đầulâu mà là một cô gái đẹp, đẹp tuyệt trần. Sau nụ cười xã giao, cô gái nói với bạn tôi ...