Danh mục

Bí mật ánh trăng khuya P2

Số trang: 25      Loại file: pdf      Dung lượng: 293.73 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: 18,000 VND Tải xuống file đầy đủ (25 trang) 0
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Anh Phương ơi, có ai gởi bưu phẩm cho anh nè!Từ ngoài cửa, Nguyệt Cầm hí hửng chạy vào, tay cầm theo một gói giấy vuông vuông. - Lại của tay Văn ấy. - Đặt nhanh cây bút xuống mặt bản thảo còn trắng tinh, Kỳ Phương vui vẻ trả lời. - Sao anh biết? - Nhìn theo tay Kỳ Phương thoăn thoắt mở bao bì, Nguyệt Cầm tò mò. - Anh vẫn chưa mở ra mà. - Sao không biết. - Kỳ Phương vẫn đều tay xé giấy. - Anh bây giờ ngoài ban biên tập gởi giấy đòi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bí mật ánh trăng khuya P2Tác giả: Người Khăn Trắng BÍ MẬT ÁNH TRĂNG KHUYA A nh Phương ơi, có ai gởi bưu phẩm cho anh nè! Từ ngoài cửa, Nguyệt Cầm hí hửng chạy vào, tay cầm theo một gói giấyvuông vuông. - Lại của tay Văn ấy. - Đặt nhanh cây bút xuống mặt bản thảo còn trắng tinh,Kỳ Phương vui vẻ trả lời. - Sao anh biết? - Nhìn theo tay Kỳ Phương thoăn thoắt mở bao bì, NguyệtCầm tò mò. - Anh vẫn chưa mở ra mà. - Sao không biết. - Kỳ Phương vẫn đều tay xé giấy. - Anh bây giờ ngoài banbiên tập gởi giấy đòi bản thảo ra, chẳng còn ai gửi thư đâu, thấy chưa. - Lớpgiấy gói bên ngoài đã xé hết, Kỳ Phương chìa cho Nguyệt Cầm xem cái bì thưcó in địa chỉ toà soạn trên góc trái. - Anh nói có sai đâu nào. Và... không cầnđọc anh cũng biết tay Văn ấy viết gì nữa. Ngoài mấy câu cằn nhằn, thúc hối bàiviết gã chẳng biết viết cái gì hay hơn đâu. Có mấy lời hỏi thăm sức khoẻ cũngkhông biết nữa. - Sao cái anh Văn gì đó... Nguyệt Cầm nghiêng nghiêng đầu, thắc mắc. -Ghét anh dữ vậy? - Ghét ư? Kỳ Phương ngẩng nhanh đầu dậy rồi như chợt nhớ ra bật lên cườilớn. Sao anh lại không nhớ là Nguyệt Cầm ngây thơ lắm. Cô không hiểu hết ýtứ trong câu nói của anh, càng không hiểu tính chất của công việc anh đang làm.Phải tốn công dài dòng lắm anh mới giải thích cho cô biết được rằng Khải Vănkhông ghét anh, mà ngược lại... cả hai vốn là bạn rất thân với nhau. Ngoài đời,cả hai rất hiểu nhau, thân mật với nhau. Chỉ có trong công việc là luôn gây cãivới nhau thôi. Khải Văn không muốn thua lỗ với anh làm gì. Chẳng qua tínhchất công việc đã đòi hỏi anh làm thế thôi. - Em hiểu rồi... - Nguyệt Cảm nhẹ gật đầu sau khi Kỳ Phương dông dài giảithích. Thế sao... anh không chịu viết bài báo, để người ta phải nhắc như vậychứ? - Ừ thì... - Kỳ Phương đưa tay gãí tóc. Câu hỏi của Nguyệt Cầm đúng là khótrả lời. Có phải anh lười biếng chẳng muốn viết đâu. Chỉ tại... tay muốn viết màđầu óc thì hoàn toàn trống rỗng.www.vuilen.com 28Tác giả: Người Khăn Trắng BÍ MẬT ÁNH TRĂNG KHUYA - Thì sao hả anh? – Chẳng hiểu được tâm sự của Kỳ Phương, Nguyệt Cầmngây thơ hỏi. Có phải tại vì em và Thu Lan hay đến nói chuyện quấy rầy nênanh không viết được? - Không phải. - Kỳ Phương vội xua tay. - Anh không viết được là tại mìnhchưa tập trung đủ tài liệu cần thiết thôi. Mấy ngày nay đi khắp làng, dò hỏi lungtung anh cũng chẳng thu thập được gì hơn. Hệt lời Vân Phi đã kể hôm nào. Màanh thì... không có thói quen viết phóng sự khi chưa điều tra xong manh mối. Những danh từ nghe ra cao siêu đối với Nguyệt Cầm, khiến mặt cô cứnghệch ra ngơ ngác. Giây lâu như chợt nhớ, cô hỏi tiếp: - Thế sao anh không viết tiếp chuyện “Chuyến tàu đêm”? Cuối cùng con macó chết không? - Có chứ! Kỳ Phương gật đầu, Anh có viết tiếp chứ. Nhưng... em xem... kếtquả chỉ là thế này thôi. Vừa nói anh vừa cầm mấy tờ bản thảo trắng lên chìa ra trước mặt NguyệtCầm. - Anh không tìm được tình tiết đặt cho cốt truyện. - Vâng... tại những danh từ cao siêu khó hiểu khiến Nguyệt Cầm không biếtcách tham gia. Cúi nhìn xuống xấp bưu phẩm trên tay Kỳ Phương, cô chợt kêulên mừng rỡ: - Ồ báo... anh Khải Văn gởi cho anh nhiều báo quá. Anh xem xong nhớ choem và Thu Lan mượn nhé! Chăm chú đọc thư của Khải Văn gửi cho, Kỳ Phương không quan tâm đếnchồng báo được gói gọn trong bưu phẩm, bây giờ nghe Nguyệt Cầm kêu lớnanh mới ngạc nhiên nhìn xuống. Là báo ư? Sao Khải Văn lại gởi báo cho anhnhiều thế? Lại toàn là nhật báo “Mặt trời”. Anh ta quên đấy là đối thủ cạnhtranh với nhật báo “Tia Chớp” của bọn anh rồi chăng? Kỳ Phương không phải thắc mắc lâu. Nhìn vào hàng tít in đậm trên trangmột, anh lập tức hiểu ra sự việc: “Ma hút máu người, chuyện không thể tin vàothế kỷ hai mươi”. Tay phóng viên Trọng Hải này cũng khéo đặt tựa cho phóngsự của mình. Lướt mắt đọc nhanh phóng sự điều tra của phóng viên Trọng Hải, KỳPhương thầm trách mình đã quá chủ quan. Tại sao anh không nghĩ... Vân Phi kểđược câu chuyện này với mình thì cũng còn nhiều người kể được câu chuyệnnày ra ngoài chứ? Khải Văn sôi gan lên cũng phải. Với bài phóng sự đầu tiênnày, Trọng Khải và nhật báo “Mặt trời” đã lấy mất của anh và báo “Tia chớp”nhiều độc giả trung thành. Dù lượng thông tin trong bài phóng sự không nhiều.www.vuilen.com 29Tác giả: Người Khăn Trắng BÍ MẬT ÁNH TRĂNG KHUYANhưng chỉ cần mỗi tình tiết con ma hút máu người cũng đủ làm giật gân thiênhạ. Anh quả thật đã sai lầm khi chờ điều tra xong mọi chuyện mới bắt đầu thiênphóng sự. - Kỳ Phương, anh làm gì mà cứ ngẩn người ra vậy? Thấy anh cứ thừ người trên ghế, Nguyệt Cầm rụt rè lên tiếng nhắt. - Nghĩkhông ra cốt truyện hay là... anh cùng em ra sân nói chuyện đi. Nhỏ Lan nó chờmình nãy giờ ngoài đó rồi. - À... ờ - Giật mình ngẩng đầu lên, Kỳ Phương nhẹ mỉm cười. - Anh khôngra cùng em được. Anh cần phải viết gấp một bài gởi cho Khải Văn đây. Em rangoài chơi với Thu Lan đi. Bao giờ xong chuyện anh ra ngay. - Vâng! - Nguyệt Cầm tiu nghỉu quay lưng bước đi chầm chậm, cô khônghiểu sao dạo này mình thích nói chuyện với Kỳ Phương quá. - Ủa, đâu mất tiêu rồi? - Nguyệt Cầm bước chân vừa đặt vô ngạch cửa, bấtchợy nghe Kỳ Phương la lớn thất thanh, cô vội quay đầu lại. - Chuyện gì vậy anh? - Mấy tấm hình! - Kỳ Phương lật ngược chiế túi phóng viên xuống bàn. Baonhiêu vật dụng cá nhân cùng những đồ vật linh tinh xổ ra tung toé. - Có hình rồi sao? - Nguyệt Cầm sà lại ngay, mừng rỡ. - Em có đẹp không?Cho em xem với. - À... ờ. Để kiếm được rồi anh sẽ cho em xem. Kỳ Phương lục tung đám lộn xộn lên. Hình mà anh tìm như thể nó là câykim vậy. Đẹp lắm... nhưng đâu mất tiêu rồi. Cả mấy tấm hình anh chụp con manữa. - Hình con ma...? - Đôi mắt Nguyệt Cầm tròn xoe chớp chớp. - An ...

Tài liệu được xem nhiều: