Thông tin tài liệu:
Đêm xuống, ánh trăng non lập lờ. Giữa tranh tối tranh sáng, tiếng nổ lớntừ xa vọng lại. Tiếng rên hư hư đâu đó, theo gió đưa lại tạo thành một âm thanh huyền ảo rợn người, Sương Mai nghe rất rõ có tiếng ai đố tát nước ngoài suối. Già làng cùng Chánh Nguyên cũng nghe rất rõ. Hai người nhìn nhau im lặng. Sương Mai run rẩy nói: - Trên này càng ghê sợ hơn nữa, hai người có nghe gì không? Chánh Nguyên lắc đầu, anh trấn an: - Gió mạnh va vào vách núi nên có...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bí mật núi ma P3Tác Giả: Quách Chấn Du BÍ MẬT NÚI MA PHẦN 3 Đ êm xuống, ánh trăng non lập lờ. Giữa tranh tối tranh sáng, tiếng nổ lớntừ xa vọng lại. Tiếng rên hư hư đâu đó, theo gió đưa lại tạo thành một âm thanhhuyền ảo rợn người, Sương Mai nghe rất rõ có tiếng ai đố tát nước ngoài suối.Già làng cùng Chánh Nguyên cũng nghe rất rõ. Hai người nhìn nhau im lặng.Sương Mai run rẩy nói: - Trên này càng ghê sợ hơn nữa, hai người có nghe gì không? Chánh Nguyên lắc đầu, anh trấn an: - Gió mạnh va vào vách núi nên có âm thanh thế thôi. - Vậy còn tiếng rên kia? Chánh Nguyên lắc đầu: - Có tiếng rên nào đâu? Em lại khéo tưởng tượng rồi. Sương Mai cãi lại: - Em nghe thấy rõ ràng mà. Chánh Nguyên cười chắc nịch: - Ai sợ mới nghe. Còn như anh và già làng không sợ nên đâu có nghe thấy gìchứ. Ông Tà Pao nói với Sương Mai: - Hay là cô nên ngủ đi. Tôi và Chánh Nguyên sẽ canh cho cô ngủ. Lắc đầu nguầy nguậy, Sương Mai từ chối: - Không, không thể nào con ngủ được cả. Con sẽ thức cùng hai người. Thấy tinh thần của Sương Mai hoảng loạn Chánh Nguyên dỗ dành: - Thôi, không ngủ thì thức vậy, anh không ép em ngủ đâu. Bỗng có tiếng ai đó rên khóc mỗi lúc một gần: - Trả con tôi lại cho tôi... Sương Mai nhào tới ôm cứng lấy Chánh Nguyên, cô nói trong sợ hãi:www.vuilen.com 47Tác Giả: Quách Chấn Du BÍ MẬT NÚI MA - Thế nào, hai người có chịu tin em hay chưa? Tiếng ai đó hét giữa đêm dài: - Chồng của tôi đâu? Hãy trả chồng cho tôi! Chánh Nguyên nhíu mày: - Sao họ lại gào thét giữa đêm thế này? Tà Pao suy nghĩ: - Chắc chắn là có vấn đề. Sương Mai thốt lên: - Ma... Già làng lắc đầu: - Đây là tiếng gào thét của người thật, chứ không phải là ma. Sương Mai tròn mắt: - Nhưng sao họ lại có mặt ở đây vào giữa đêm mà than khóc? - Đó là những người đàn bà mất chồng mất con. Sương Mai ngồi dậy: - Nghĩa là làm sao chứ? Già làng kể: - Nghe đâu phía sau vách núi ấy có bọn nào đó mướn toàn là nam thanh niênvào rừng đốn củi. Sương Mai nói: - Đó là chuyện bình thường thôi. - Nhưng họ có đi mà không có về. - Hả? Tiếng nổ lớn lại nổi lên. Chánh Nguyên lầm bầm: - Bọn chúng lại tiến hành nữa rồi.www.vuilen.com 48Tác Giả: Quách Chấn Du BÍ MẬT NÚI MA Một tiếng “bịch” ở bên ngoài thật lớn, Sương Mai ôm cứng lấy ChánhNguyên. Già làng cầm đèn pin đi ra. Ông giật mình kêu to rồi đi giật lùi trở lạinơi hai người đang đứng: - Có vật gì đó to đen bên ngoài. Chánh Nguyên định bước ra xem thì bị Sương Mai kéo lại: - Ôi, anh đừng đi! Chuyện gì sáng mai rồi tính! Chánh Nguyên do dự: - Để đến sáng, anh chỉ sợ mọi người lỡ dở hết rồi. - Đêm hôm giữa rừng núi thế này cớ gì phải sợ chậm trễ, em nghĩ chỉ có mamới lộng hành vậy. Chánh Nguyên thì nghĩ khác, anh giải thích: - Anh chỉ sợ dân làng muốn được mình cứu họ mà thôi. Nhăn mặt Sương Mai phản đối: - Giữa đêm thế này làm sao họ biết mình ở đây? - Chuyện tình cờ cũng có thể xảy ra. Sương Mai vẫn nắm chặt tay anh: - Chuyện gì cũng nên để đến sáng cả anh ạ. - Cho tôi xin miếng nước. Già làng soi đèn, một cô gái lạ xuất hiện. Chánh Nguyên cũng thấy rõ cô,anh lên tiếng: - Sao cô lại đến đây giữa đêm khuya thế này? Cô gái hơi lắc đầu: - Tôi bị lạc đường. Sương Mai gay gắt: - Không giống người đi lạc chút nào, vì lúc nãy tôi nghe dường như có ai đóquẳng cô xuống thì phải.www.vuilen.com 49Tác Giả: Quách Chấn Du BÍ MẬT NÚI MA Cô gái tròn xoe mắt nhìn Sường Mai tỏ thái độ thán phục: - Xem ra chị cũng có tài tiên đoán đấy, tôi vừa ở trên khinh khí cầu rơixuống đất. Chánh Nguyên nhìn cô gái, thốt lên: - Khinh khí cầu ư? Nghĩa là cô đi bằng nó đến đây. Sương Mai cười mai mỉa: - Hừ! Cô tưởng mình là ai chứ? Trò chơi trẻ con sao? - Em nói thật. Chánh Nguyên nhìn cô gái từ đầu đến chân. Anh thấy cô ta có gì đó rất quenvà rất gần gũi: - Nói thế cô đến đây làm gì? Cô gái tần ngần nói: - Tò mò mà đến. Sương Mai trề môi: - Chúng tôi đâu phải trẻ con mới lên ba mà bị cô gạt chứ. - Em đâu có gạt. Em nói thật! Sương Mai gắt lên: - Hãy đề phòng những người lạ mặt, già làng ạ! Có thể họ là những ngườixấu xúi giục dân làng bỏ đi. Già làng gật gù: - Điều này cũng có thể xảy ra lắm. Nhưng Chánh Nguyên thì lại nói: - Cô không sợ nơi đây sao mà còn đến, mà lại còn đến một mình nữa? Cô gái gật gù: - Phải! Tôi nghe đồn ở trên này có nhiều ma quỷ lắm nên ...