Danh mục

Bí quyết thành công của Bob Parsons, nhà sáng lập Go Daddy

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 161.32 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

“Ấn tượng” và “tuyệt vời” là từ mọi người thường dùng để vinh danh sự nghiệp của Bob Parsons, nhà sáng lập công ty đăng ký và quản lý tên miền lớn nhất thế giới Go Daddy. Công ty hiện quản lý hơn 32 triệu tên miền cho 6 triệu khách hàng toàn cầu. Bob thành lập Go Daddy vào năm 1997, sau khi bán cơ nghiệp đầu tiên là một công ty phần mềm cho công ty Intuit với giá 64 triệu USD. Thu nhập hằng năm của Go Daddy khoảng 350 triệu USD. Công ty hiện thuê gần 2.000...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bí quyết thành công của Bob Parsons, nhà sáng lập Go Daddy Bí quyết thành công của Bob Parsons, nhà sáng lập Go Daddy “Ấn tượng” và “tuyệt vời” là từ mọi người thường dùng để vinh danh sự nghiệp của Bob Parsons, nhà sáng lập công ty đăng ký và quản lý tên miền lớn nhất thế giới Go Daddy. Công ty hiện quản lý hơn 32 triệu tên miền cho 6 triệu khách hàng toàn cầu. Bob thành lập Go Daddy vào năm 1997, sau khi bán cơ nghiệp đầu tiên là một công ty phần mềm cho công ty Intuit với giá 64 triệu USD. Thu nhập hằng năm của Go Daddy khoảng 350 triệu USD. Công ty hiện thuê gần 2.000 nhân viên, hầu hết làm việc gần trụ sở chính tại Scottsdale, bang Arizona, Hoa Kỳ. Sau đây là cách làm việc của anh Bob Parsons: Tôi thường dậy khoảng 4 giờ 30 hay 5 giờ sáng. Tôi cảm thấy vui vẻ nhất vào lúc bình minh. Tôi thường tận dụng thời khắc bình yên vào buổi sáng để thanh tẩy đầu óc. Cố gắng không nghĩ gì đến công việc kinh doanh để hoàn toàn nhẹ nhõm và thư thái. Tôi uống tách càfê rồi lái xe môtô Ducati Multistrada một vòng hóng gió. Tôi có bằng lái xe môtô hai năm trước và hiện đang sở hữu 18 chiếc. Tôi cũng có mở 2 đại lý bán xe môtô. Tôi ăn sáng nhẹ tại nhà. Món khoái khẩu là trứng ốp-la và rau, thỉnh thoảng có thêm lát thịt xông khói. Tôi rất thích chạy bộ, từng tham dự vài cuộc đua marathon trước khi đầu gối rên rỉ rằng quá sức chịu đựng. Bây giờ, tôi chuyển sang tập tạ. Tôi dùng 4 liều Glucozamin một ngày, để giữ cho sụn hoạt động khá hơn. Sau đó, tôi ngồi vào bàn làm việc ở nhà. Tôi kiểm tra e-mail, kiểm tra blog. Có ngày tôi làm việc tại nhà đến trưa. Có ngày, tôi lái xe môtô đến văn phòng. Thỉnh thoảng, tôi ghé ngang hai đại lý xe môtô để theo dõi buôn bán thế nào. Tại văn phòng công ty, tôi hiếm khi ngồi vào bàn làm việc cá nhân, mà thường bàn thảo công việc với đồng sự và nhân viên tại bàn hội nghị. Nhiều năm trước, tôi mua chiếc bàn này với giá 90 USD và khoảng một chục cái ghế. Có người phàn nàn mấy cái ghế rẻ tiền và xấu xí. Họ không sai. Nhưng bản thân tôi thấy chúng còn có thể dùng được. Đối với tôi, vật dụng thì chỉ cần xài đúng chức năng. Không nhất thiết phải tiêu tiền mua nội thất văn phòng cho sang, mà quan trọng là chi vào chỗ nào có thể gây ấn tượng và đem lại lợi ích cho khách hàng. Tôi điều khiển công việc qua màn hình TV 57 inch kết nối với bàn phím và con chuột không dây trong văn phòng. Chiếc máy vi tính màn hình khổng lồ đó có trang chủ là Go Daddy. Tôi dùng chương trình do mình tạo ra để theo dõi thị phần hiện tại của công ty và để nắm rõ bao nhiêu tên miền chúng tôi đăng ký mỗi ngày. Trung bình thì chúng tôi đăng ký một tên miền mỗi giây. Mọi người ra vào phòng làm việc của tôi liên tục. Thỉnh thoảng, tôi triệu tập cuộc họp quản trị mà không lên lịch, không báo trước. Tôi đòi hỏi nhân viên của mình luôn nhanh nhạy và có khả năng thích ứng cao Mọi người thường hỏi tôi: “Chắc anh phải bận rộn lắm?”. Tôi không nghĩ vậy. Tôi có thể xoay sở có thời gian trống khi cần. Lý do là tôi hoàn thành mọi việc thông qua người khác. Khi tôi có việc cần đi, đồng sự và nhân viên của tôi có thể xử lý toàn bộ. Đó là vấn đề của niềm tin. Tôi huấn luyện nhân viên có trình độ và tôi tin tưởng họ. Tôi chỉ xuất hiện để làm nhà tư vấn chứ không phải là người cầm quyền chỉ việc. Nhưng tôi khá nghiêm khắc, ai không làm việc thì không ở lại được. Tôi hiếm khi ra ngoài ăn trưa. Nếu tôi nhớ không lầm thì cả năm nay tôi không dùng bữa trưa với ai. Mỗi ngày, tôi đều ăn tại văn phòng. Trợ lý của tôi thường gọi món sashimi, món cá sống Nhật Bản. Tôi thường dùng nước uống tăng lực như Java Monster hay Redline. Tôi dành nhiều thời gian trong ngày để nghĩ đến cách quảng cáo. Chúng tôi hiện cho chạy 500 mẩu quảng cáo một tuần. Tôi theo dõi những quảng cáo đó hằng ngày với một phần mềm đặc biệt, cho phép chúng tôi biết lưu thông trên web và lượng khách hàng giao dịch trực tuyến. Chúng tôi có thể tính được tính hiệu quả của mẩu quảng chỉ vài phút sau khi nó phát sóng. Nhờ đó, chúng tôi bỏ những quảng cáo không hiệu quả và tập trung vào những cái còn lại. Chúng tôi bắt đầu quảng cáo từ năm 2005. Lúc bấy giờ, chúng tôi chỉ chiếm 16% thị phần, trong khi chúng tôi được xếp hạng cao hơn đối thủ và có dịch vụ khách hàng tốt nhất. Tôi thuê một công ty tiếp thị, họ liên lạc với khách hàng của đối thủ. Kết quả cho thấy là chẳng ai biết chúng tôi đang tồn tại. Thế là tôi quyết định tiến hành quảng cáo trên toàn quốc. Chương trình phát sóng Giải vô dịch bóng bầu dục Mỹ Super Bowl là chương trình TV có tỷ suất người xem nhiều nhất Hoa Kỳ nhiều năm liền. Tôi quyết định quảng cáo trong chương trình đó. Tuy nhiên, làm thế nào thu hút những gã say xỉn đang ghiền xem bóng bầu dục? Nếu tôi giải thích dông dài về tên miền, chắc chẳng ma nào thèm nghe. Vậy nên, tôi nghĩ, phải thật ấn tượng và tuyệt vời. Tôi nói với agency quảng cáo: “Tôi muốn một cô gái xinh đẹp và quyến rũ mặc áo thun bó sát có in tên công ty ngang ngực áo”. Quảng cáo quá gợi cảm. Giới truyền thông than phiền rằng nó không đàng ...

Tài liệu được xem nhiều: