Thông tin tài liệu:
Sớm nay thức dậy tôi bỗng thấy nao nao lòng. Ngoài hiên những cơn gió mạnh cứ thổi riết từng cơn, tiếng lá rơi nghe cứ xào xạc, xào xạc.Gió như luồn qua khe cửa sổ khiến tôi thu mình trong chiếc chăn ấm và mơ màng nhớ lại giấc mơ đêm qua.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Biết đâu em lại được gặp anhBiết đâu em lại được gặp anhSớm nay thức dậy tôi bỗng thấy nao nao lòng. Ngoài hiên những cơn giómạnh cứ thổi riết từng cơn, tiếng lá rơi nghe cứ xào xạc, xào xạc.Gió nhưluồn qua khe cửa sổ khiến tôi thu mình trong chiếc chăn ấm và mơ màngnhớ lại giấc mơ đêm qua. Một cảm giác thật thích thú, ấm áp và bình yên.Có lẽ thế nên sự giá lạnh của những ngày cuối đông này không làm lòng tabớt nguội lạnh…Buổi sáng đầu đông lạnh giá, gió rít qua từng khe cửa sổ. Cái lạnh đến độtngột quá khiến nhiều người còn chưa kịp lấy quần áo ấm ra mặc. Mới hômqua trời còn nắng nóng đến toát mồ hôi mà chỉ qua một đêm gió về đã mangtheo cái lạnh lẽo của mùa đông. Co ro trong chiếc chăn mỏng, cô từ từ lóđầu ra khỏi chăn. Hôm nay là ngày nghỉ lẽ ra cô phải ngủ đến tận trưa mớiđúng nhưng trời lạnh quá đã làm cô tỉnh giấc và suy nghĩ đầu tiên lóe ratrong đầu cô là phải lôi ngay chiếc chăn ấm còn gói gọn trong tủ . Nhìn rangoài cửa sổ bầu không khí âm u, lác đác còn một vài chiếc lá sót lại củamùa thu vội vã rơi xuống. “À, thì ra mùa đông đã về “ cô lẩm bẩm mộtmình, “Đã là mùa đông rồi sao?”.Bỗng dưng cô thấy mình lạnh hơn khi nghĩ vể mùa đông, mùa đông nămngoái với cô thật ấm vậy còn năm nay thì sao? Cô vốn rất thích mùa đông,thích được thách thức với cái lạnh buốt của gió đông nhưng lần này sao côlại thấy sợ chính cái lạnh ấy. Có lẽ mùa đông năm ngoái với cô là ấm ápnhất, mùa đông đầu tiên- mùa đông cô có anh bên cạnh, nhưng đó cũng làmùa đông duy nhất cô được bên anh và có lẽ vì thế cô thấy sợ mùa đônghơn.Cô và anh chia tay sau một năm yêu nhau. Với cô, anh là mối tình đầu, anhlà người đầu tiên mang lại cho cô những ngọt ngào, những cảm giác thú vịtrong tình yêu. Và ngay cả khi đã chia tay rồi, cô vẫn luôn thầm cảm ơn anhvề điều đó. ‘Cô bướng bỉnh, trẻ con’ anh vẫn thường nói cô như vậy. Mỗilần anh và cô có những cuộc tranh luận thì phần thắng vẫn thuộc về cô. Côghét mỗi khi anh nhường cô vì nó khiến cô có cảm giác tự ái, nhưng cô lạitức điên lên nếu như anh không nhường mà cứ phân đua với mình và thườngthì khi ấy hai người sẽ lại giận nhau. Anh biết như vậy nên thường tránh đểchuyện đó xảy ra và anh vẫn luôn là người hòa giải. Nhưng như thế lại cànglàm cô yêu anh hơn. Có lần anh nói với cô rằng:- Anh sẽ không bao giờ nổi giận khi em tức giận.Cô ngước mắt nhìn anh hỏi lại:- Sao biết em rất bướng bỉnh, ngang ngạnh mà anh lại không nổi giận?- Vì nếu làm như thế anh sẽ đánh mất tất cả.Cô hiểu những gì anh nói, và lại tự trách mình sao cứ phải làm khổ anh nhưvậy, cô yêu anh cơ mà.Cô là người khá sôi nổi nhưng lại cũng là một người sống nội tâm khép kín.Cô hay cười, hay trêu đùa mọi người nhưng ít ai có thể thấy được những tâmsự bên trong của cô. Từ bé cô đã sống như thế, không mấy khi thấy cô tâmsự với ai về những suy nghĩ trong lòng mình. Ngay cả mẹ là người hợp cônhất nhà cũng không bao giờ được nghe những tâm sự của cô. Cô vẫn luôngiữ trong lòng tất cả mọi chuyện. Không hiểu sao cô cứ có cảm giác khôngan toàn khi nói ra cho một ai đó biết những tâm sự của mình, cô thấy cứ đểtrong lòng là tốt nhất. Những buồn vui, tất cả đều được giấu kín. Trước khiyêu anh cô vẫn nghĩ rằng chắc khi nào có người yêu cô sẽ tâm sự tất cả vớingười ấy. Nhưng không như vậy, có rất nhiều điều cô vẫn không thể nói vớianh. Cũng nhiều lần anh nói với cô:- Em không nói ra những suy nghĩ trong lòng mình cho anh biết thì tránh saonhững lúc anh làm em buồn, em tủi thân.Đúng vậy cũng nhiều lần anh vô tình làm cho cô buồn, cô giận nhưng anh lạichẳng thể hiểu vì sao cô giận anh. Anh luôn cố gắng tìm mọi cách để cô cóthể mở lòng với anh hơn. Nhưng sao cô vẫn không thể nói ra. Cô vẫn biếttình yêu cần phải có sự chia sẻ nhưng cô lại sợ nếu cô nói ra sẽ làm cho anhbuồn hơn. Ở bên anh cô thấy mình như bé nhỏ đi rất nhiều, cô muốn đượcnũng nịu anh, thích được vặn vẹo lại lời anh nói, thích hỏi những câu hỏingốc nghếch để được nghe anh trả lời theo cái cách ngốc nghếch của cô. Côluôn trân trọng tình yêu của cô và anh, cô coi đó là tình yêu đẹp và thiêngliêng nhưng sao lúc nào cô cũng thấy nó mong manh. Cô gọi tình yêu củamình là tình yêu pha lê – đẹp nhưng dễ vỡ. Bên anh cô hay thủ thỉ:- Anh này, anh có biết vì sao những mối tình đầu thường rất dễ tan vỡkhông?- Tình yêu cũng là một trải nghiệm kì diệu của cuộc sống. Tình đầu dễ vỡ vìcó lẽ họ chưa biết cách giữ tình yêu cho mình.- Thế có nghĩa là phải yêu đến lần thứ hai họ mới biết cách để giữ tình yêu,và… em cũng vậy sao?Anh khẽ lườm, cốc nhẹ lên trán:- Em ngốc!Cô vênh mặt bướng bỉnh- Có anh ngốc thì có ấy.Anh ôm cô vào lòng, lại thơm nhẹ lên vầng trán:- Em yêu ngốc! Anh sẽ không bao giờ để em rời xa anh đâu. Nếu như emchưa giữ được tình yêu của mình thì anh sẽ giữ nó thay em. Anh sẽ buộcchặt nó vào tay mình để không cho nó chạy mất, để em mãi mãi bên anh.Cô cười tinh nghịch:- Sao lại để anh vất vả một mình như vậy được, em sẽ g ...