- Cô phải làm cái gì kia hả? - Cô Mathilda lùi một bước về phía sau và kinh hoảng há hốc miệng nhìn ông cháu Justus. Bob và Peter cắn răng lại mà vẫn không nén được cười. - Chẳng có chuyện gì to tát đâu, cô Mathilda. Cô chỉ cần mặc quần áo khác đi một chút, và làm ra vẻ như cô là một cô đồng có năng khiếu, chỉ thế thôi mà. - Justus nhìn bà cô của mình bằng đôi mắt vô tội...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Biệt thự của người đã khuất - Phần 4 Phần 4 - Lời hứa của cô Mathilda - Cô phải làm cái gì kia hả? - Cô Mathilda lùi một bước về phía sau và kinhhoảng há hốc miệng nhìn ông cháu Justus. Bob và Peter cắn răng lại mà vẫnkhông nén được cười. - Chẳng có chuyện gì to tát đâu, cô Mathilda. Cô chỉ cần mặc quần áo khác đimột chút, và làm ra vẻ như cô là một cô đồng có năng khiếu, chỉ thế thôi mà. - Justus nhìn bà cô của mình bằng đôi mắt vô tội ngây thơ. Bộ ba thám tử và côMathilda đang đứng trong căn bếp của gia đình , nơi ông chú Titus đang loay hoaychuẩn bị bữa ăn tối. - Chẳng có chuyện gì to tát đâu! Không lẽ cháu thật sự tin rằng cô sẽ làmchuyện đó, Justus Jonas! Không, không đời nào! Bà cô của Thám tử trưởng thoát ra khỏi trạng thái đờ đẫn và xoay sang giúpchú Titus chuẩn bị đồ ăn. - Nhưng chúng cháu cần cô giúp mà, cô Mathilda, - Justus thúc hối. - Cho tới mai, cháu phải xoay cho được một người có đủ khả năng thực hiệnmột buổi họp thông minh nho nhỏ. - Thế thì liên quan gì đến cô? - Cháu đã hứa với họ rồi! - Thế thì trong tương lai cháu chỉ nên hứa những gì mà cháu có thể làm được. Đó chính là thứ Justus đang chờ đợi. Cô Mathilda vừa mắc bẫy cậu chàng, chỉcó điều cô chưa nhận ra. - Giống như cô vậy, phải không? Cô Mathilda hài lòng mỉm cười. - Đúng thế, giống như cô đây. Hãy noi gương bà cô già của cháu. Cô không baogiờ nảy ra cái ý nghĩ nhận lời làm những chuyện kỳ quặc như vậy. Cô chỉ hứakhi nào cô thấy nó tuyệt đối chắc chắn thôi. - Hay quá, - Justus nói. - Thế thì cháu xin được phép nhắc cô rằng, cô có nợ bọn cháu một khoản ântình? Hồi chiều cô đã hứa là để cảm ơn cho chiến dịch dọn nhà, cô sẽ trợ giúpbọn cháu nếu lần tới đây bọn cháu cần cô giúp đỡ. Đang muốn đặt đĩa đựng pho mai lên bàn, cô Mathilda Jonas bỗng ngưng lạigiữa chừng. Trong một lúc, nhìn như thể cô sẽ buông cho cái đĩa rơi xuống đất. - Không, Justus. Cháu không thể yêu cầu cô làm chuyện đó. Justus vẫn hết sức bình tĩnh. - Nhưng cô hứa rồi mà! - Titus! Anh phải nói cái gì đi chứ! Chú Titus cho đến nay vẫn gắng che đậy nụ cười đằng sau bộ râu quai nónrậm rì màu đen của mình, giờ không kìm được nữa và buông ra một tiếng khúckhích nhè nhẹ. - Anh biết nói gì hả Mathilda? Nếu em đã hứa với Justus - thì em phải giữ lờithôi. Em muốn làm gương sáng cho nó, đúng không nào? - Nhưng em không thể… - Làm ơn, cô Jonas, - Bob bây giờ chen vào. - Cô đâu phải làm gì nhiều, thật sự là không đâu! Cô hầư như chẳng phải nóigì nhiều, cái đó bọn cháu làm rồi. Cô càng nói ít bao nhiêu thì càng gây ấn tượng bí hiểm bấy nhiêu. - Đúng thế! - Peter hùa vào. - Cô đúng là ứng cử viên hoàn hảo cho vai diễn nầy đấy! Cô Mathilda kinh hoàng xoay người lại. - Ý cháu muốn nói thế nào? - Cháu… e hèm… - Có nghĩa là bọn cháu thấy cô trông giống như mấy bà mợ mê tín đên khùngấy hả? Như bà thầy lang với những câu thần chú chữa những vết chai chân? - Không! Không, cháu chỉ muốn nói là… - Phải thật ra chỉ muốn nói rằng cô là người rất có năng khiếu, có khả năngdiễn xuất tốt với rất nhiều gương mặt khác nhau, nếu muốn có thế ngay lập tứctạo một không khí bí hiểm bao quanh mình, - Justus nói. Và cậu chàng dám thò tayváo lửa mà đánh cuộc rằng, câu nói đã khiến cho cô Mathilda hơi đỏ mặt lên mộtchút. - Thật chứ? Chú Titus cười. - Dĩ nhiên rồi! Vì thế mà anh cũng đã cưới em làm vợ! Một lúc lâu, cô chần chừ nhìn từ người nầy sang người kia. Cuối cùng, bà côtội nghiệp cất lên một tiếng thở dài não ruột và thả người rơi phịch xuống ghế. - Thôi được. Các cậu thắng! - Cám ơn, cám ơn cô Mathilda! - Justus kêu lên và ấn một nụ hôn hàm ơn lênmá cô. - Nhưng mà đừng có bao giờ nghĩ bậy nghĩ bạ là từ nay cô sẽ thường xuyênlàm trò đó! Chỉ một lần gọi hồn thôi là đã quá nặng so với ân tình sơn nhà củacác cậu rồi! - Dĩ nhiên, cô Jonas, - Bob hứa hẹn. - Nếu lần tới cô muốn sơn cái nhà gì nữa… - … thì ta có thể bình tĩnh bàn luận về các điều kiện, - Peter nhanh chóng cắtlời cậu bạn. Cô Mathilda cười. - Mời hai cậu ăn bữa tối với chúng tôi và kể cho tôi nghe về kế hoạch của cáccậu! Lần nào cũng thế, người ta không bồi hồi khi nhìn thấy chiếc xe Rolls Royceqúi phái mang một màu đen óng dịu với những mảng vàng thanh nhã lăn bánh vàokhoảng sân bụi bặm của cửa hàng bán đồ cũ T. Jonas. Ngày trước, Justus đã cólần thắng trong một cuộc thi đứng hãng cho thuê xe tổ chức và được phép sửdụng dịch vụ của chú lái xe Morton cùng con ngựa quí tộc đó. Đầu tiên, thời giansử dụng của cậu bị giới hạn trong vòng 30 ngày, nhưng rồi sau đó, một thân chủgiàu có đã cám ơn bộ ba thám tử bằng cách tạo điều kiện cho họ sử dụng chiếcRolls Royce bất cứ lúc nào họ muốn. Giờ thì chú Morton đã trở thành một ngườibạn quen thân của ba chàng thiếu niên. Mặc dầu vậy, chú vẫn giữ nguyên lối cưxử lịch sự kiểu cách của nhân viên đối với thượng khách, lối cư xử được chúnắm vững đến thành hoàn hảo. Hôm nay ...