Danh mục

Biệt thự, mèo, răng giả và những chuyện khác

Số trang: 10      Loại file: pdf      Dung lượng: 193.76 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Gốc cây trứng cá ngoài hè phố, tầm bốn giờ chiều. Nắng chỉ còn vàng rực ở dãy phố bên kia. Dãy bên này đã chìm trong bóng rợp. Đầu tiên là ả Thắm với hai tay hai chiếc ghế nhựa xách theo từ nhà. Ả ngồi xuống một chiếc, ngửa cổ xoã mái tóc ra sau lưng. Mái tóc vừa gội dày rậm, đen nhức mắt. Chiếc ghế còn lại đặt bên cạnh. Người thứ hai là lão Bật. Lão vừa đi công chuyện về, chỉ kịp đẩy cái xe đạp vào sân nhà mình rồi lững thững bước...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Biệt thự, mèo, răng giả và những chuyện khác Biệt thự, mèo, răng giả và những chuyện khác TRUYỆN NGẮN CỦA TRẦN ĐỨC TIẾNGốc cây trứng cá ngoài hè phố, tầm bốn giờ chiều.Nắng chỉ còn vàng rực ở dãy phố bên kia. Dãy bên này đã chìm trong bóng rợp.Đầu tiên là ả Thắm với hai tay hai chiếc ghế nhựa xách theo từ nhà. Ả ngồi xuống mộtchiếc, ngửa cổ xoã mái tóc ra sau lưng. Mái tóc vừa gội dày rậm, đen nhức mắt. Chiếcghế còn lại đặt bên cạnh.Người thứ hai là lão Bật. Lão vừa đi công chuyện về, chỉ kịp đẩy cái xe đạp vào sân nhàmình rồi lững thững bước đến chiếc ghế trống dành cho lão. Trông mặt lão hôm naykhông được vui.Tiếp đến là thằng Nhỡ. Thằng này phải đợi đến khi lão Bật đã yên vị mới xuất hiện. Nhìnlão Bật bên cạnh ả Thắm, nó hú lên một tiếng ngắn thay câu chào rồi ngồi xuống đốngnắp hố ga cũ - những tấm xi măng trơ lõi sắt thải ra từ lâu mà chưa dọn đi.Cuối cùng là con mèo.Con mèo có bộ lông đen tuyền, nhảy vọt một phát lên bức tường phía trước khuôn viênngôi biệt thự bên kia đường. Bức tường kiên cố với cánh cổng sắt suốt ngày khóa im ỉm.Đằng sau tường là khoảng sân rộng trồng nhiều cây. Cây cối ở đây từng có thời đượcchăm sóc tử tế, nhưng bây giờ để mọc tự do như cây hoang. Ngôi biệt thự nằm sâu phíatrong, khuất sau cây. Từ bên này nhìn sang chỉ thấy cái mái ngói có chóp nhọn nhô lên vàthấp thoáng một phần khung cửa sổ lóa nắng.Giờ này đường phố vắng người qua lại.Con mèo quay đầu nhìn chằm chằm sang bên này. Thấy không có gì đe doạ, nó vươn vai,bước thêm mấy bước rồi khoan khoái nằm xoài xuống khoảng tường trống.- Dứt khoát phải có người trong ấy - Lão Bật khai mào câu chuyện - Phải có người trongấy cho nó ăn hàng ngày, nó mới nhởn nhơ như vậy.- Không thì thành mèo hoang từ lâu rồi, bác nhỉ? - Ả Thắm phụ hoạ.- Không mèo hoang thì cũng rơi vào tay bọn trộm mèo. Mèo đen bị săn lùng dữ lắm…- Cái giống ấy khỏe hơn mèo thường hả bác? Em còn nghe nói thịt mèo đen chữa nhiềubệnh.- Cả thịt cả xương. Thịt làm ruốc. Xương thì rang lên cho giòn rồi giã ra thành bột. Hồicòn chiến tranh, các phi công lái máy bay chiến đấu mỗi tuần được ăn một bữa ruốc mèođen. Để tăng cường thể lực. Nhất là để… nhanh như mèo.- Thế à? Giờ bác nói em mới biết.- Thế buổi tối cậu có thấy đèn sáng ở bên ấy không? - Lão Bật lái câu chuyện lại.- Không. Không thấy bật điện. Nhưng hình như có thắp nến - Ả Thắm do dự - Chỉ chậpchờn một tí rồi tắt.- Sớm hay muộn?- Tầm sắp lên giường ngủ.- Không thấy người à?- Không… Mà em cũng không biết chắc.Một thoáng im lặng nghĩ ngợi. Bỗng nhiên lão Bật gầm lên:- Tao sẽ kiện bố con mày ra toà!Thằng Nhỡ giật nảy người như bị sét đánh. Đúng lúc ấy ả Thắm ngửi thấy mùi phân lợn.Mùi phân bốc ra từ phía nhà thằng Nhỡ, theo gió chạy dọc con đường.Lão Bật nghiến nghiến hàm răng giả. Đang chuyện nọ xọ chuyện kia. Nỗi bực bội mà lãonhịn từ chiều bây giờ mới có cớ để xả. Hồi chiều, khi thấy cái thằng cán bộ ở toà án nhậnlá đơn của lão mà mặt lạnh tanh, lão lại nhắc: vụ này quan trọng đấy! Không dè thằng kianhếch mép: vụ nào của bác chả quan trọng? Lão ớ ra. Có bao giờ nó nói với mình cáigiọng ấy đâu nhỉ? Nó mỉa lão? Nhưng hình như nó đúng. Lần nào nộp đơn lão cũng nhắccâu này. Quen miệng mất rồi. Lão gượng cười đứng dậy. Ra đến cổng máu mới kịp bốclên đầu. Mẹ, lại chả quan trọng? Không quan trọng thì ông đến tòa làm đếch gì? Chúngmày cũng biết quan trọng mà chúng mày lờ tít? Ngày ông tốn ba bữa cơm, viết hết đơnnày đến đơn khác để cho chúng mày quẳng vào sọt rác à? Lão tính lộn lại làm toáng lênmột trận. Nhưng cái nắng buổi chiều gay gắt quá. Nắng xói vào mặt lão. Một giọt mồi hôichầm chậm chui vào mắt. Có quan trọng thật không nhỉ? Có quan trọng đến thế không?...Mắt lão cay sè. Lão đã ở ngoài đường mất rồi. Như người trót lỡ đà, lão buồn bã nhảy lênxe rồi chầm chậm đạp về. Bây giờ, trút cái hậm hực vào mùi phân lợn, vào bố con thằngNhỡ.Cần phải nói thêm: lão Bật nổi tiếng là người hay kiện tụng. Nổi tiếng đến mức thoángnhìn thấy lão ngoài đường là người ta vội tìm cách lỉnh. Thời buổi này không ai dám chắcmình không có tội. Trong cái thành phố con con lão Bật đang sống, lão phát hiện ra ti tỉchuyện chướng tai gai mắt, đáng phải đưa ra toà. Nhà xây lấn ra hè. Bãi rác không ngườidọn. Đèn đường hỏng không chịu thay. Cột điện đổ vào nhà dân. Quán karaokê mở nhạcầm ĩ. Mại dâm, ma túy công khai. Chồng bạo hành vợ, bố bạo hành con, cháu bạo hànhbà. Những khoản thu vô tội vạ bổ vào đầu dân phố. Ông A nhận hối lộ. Bà B có dấu hiệutham nhũng… Có cả những chuyện mà chỉ lão mới nghĩ đến việc đi kiện: một gã nátrượu giữa trưa cởi hết đồ tồng ngồng chạy ra đường; một quý bà nhìn thấy ai cũng len lénnhổ nước bọt. Người ta còn kể có lần suýt nữa lão đâm đơn kiện chính lão! Lần ấy lãouống phải rượu đểu ở một cái quán bình dân, uống xong vạch quần đái ngay trước cửaquán. Tỉnh rượu nghe nói lại, lão giận lão tím ...

Tài liệu được xem nhiều: