Danh mục

Biết tỏ cùng ai P12

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 196.98 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Những ngày kế tiếp là những ngày trầm lặng. Bồi Trung, Bồi Hoa không có đến vườn mưa gió quấy rầy nữa. Ông Nghị trở lại đời sống yên ổn và hạnh phúc. Thời tiết dù càng lúc càng lạnh, nhưng ông Nghị càng ngày càng có vẻ khỏe hơn. Bác sĩ Hoàng hàng tuần vẫn đến thăm mạch cho ông Nghị, ông tuyên bố bệnh ông Nghị đang đi vào khoảng thời gian yên nghỉ không bành trướng, nói thế không có nghĩa là cơn bệnh giảm bớt mà có nghĩa bệnh không nặng thêm thôi. Đấy cũng là...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Biết tỏ cùng ai P12Tác giả: Quỳnh Dao BIẾT TỎ CÙNG AI Chương 12 N hững ngày kế tiếp là những ngày trầm lặng. Bồi Trung, Bồi Hoa khôngcó đến vườn mưa gió quấy rầy nữa. Ông Nghị trở lại đời sống yên ổn và hạnhphúc. Thời tiết dù càng lúc càng lạnh, nhưng ông Nghị càng ngày càng có vẻ khỏehơn. Bác sĩ Hoàng hàng tuần vẫn đến thăm mạch cho ông Nghị, ông tuyên bốbệnh ông Nghị đang đi vào khoảng thời gian yên nghỉ không bành trướng, nóithế không có nghĩa là cơn bệnh giảm bớt mà có nghĩa bệnh không nặng thêmthôi. Đấy cũng là một thứ tin vui. Vũ Vi và Nhược Trần đều sung sướng, họcũng thầm mong biết đâu với sự ngủ yên của cơn bệnh, thời gian chẳng có sựkhám phá mới mẻ của y học và ông Nghị biết đâu chẳng được chữa lành? Nhược Trần bắt đầu tới hãng dệt làm việc, Vũ Vi biết, chàng đi làm khôngphải vì ưa thích công việc mà chẳng qua chỉ để làm vui lòng ông Nghị thôi. Nhưng một hôm, giữa lúc Vi và cha con ông Nghị cùng ngồi sưởi trongphòng khách, Vi còn nhớ hôm ấy nàng mặc bộ áo màu cam, thì đột nhiênNhược Trần chồm tới với cây bút và mảnh giấy trên tay, chân dung nàng đượcphát họa trên giấy. Trần vẽ xong lại sửa. Sau cùng đưa cho Vũ Vi hỏi. - Sao có giống cô không? Vũ Vi ngắm tranh, nàng thấy có gì đổi khác trên bộ áo người trong tranh.Phải rồi kiểu áo đã đổi khác với chiếc thắt lưng tơ. - Đẹp lắm, đẹp hơn cả người thật, anh có hoa tay lắm, học họa đi. - Không được, học họa bây giờ thì đã muộn quá. Nhược Trần đáp. - Tôi phải chọn môn kiến trúc hay trang trí có vẻ thích hợp hơn. Ông Nghị lên tiếng. - Đâu đưa bức họa tôi xem. Vũ Vi đưa qua, ông Nghị ngắm bức tranh với tất cả thích thú ngắm xong,ông xếp lại bỏ túi. - Cho tôi bức hình này nhé! Vũ Vi không để ý chuyện đó, nàng chỉ nghĩ ông Nghị thương con nên vớibất cứ tác phẩm nào của con ông cũng thấy thích thú. Không ngờ qua ngày sau,bức họa trên đã qua tay ông quản lý hãng dệt. Và một tuần lễ tiếp đó, một bộ áobằng tơ mềm với tay rộng, thắt lưng to được mang đến vườn mưa gió. Vũ Vi trởthành người mẫu tình cờ. Nhược Trần nhìn áo ngạc nhiên. - Ủa! sao giống chiếc áo hôm trước tôi vẽ kiểu quá thế?www.vuilen.com 82Tác giả: Quỳnh Dao BIẾT TỎ CÙNG AI Ông Nghị mỉm cười. - Đúng thế, con xem thử có chỗ nào cần sửa nữa không? Bộ áo màu xanh nhạt, chiếc thắt lưng cùng màu, Nhược Trần thành thật. - Được rồi, nhưng nếu chọn màu xanh xám đẹp hơn, chiếc cà vạt cho to bảnhơn một chút, cũng như chiếc thắt lưng phải sậm hơn mới nổi. Một tháng sau, ông quản lý chạy lại vui vẻ báo tin. - Ồ đơn đặt hàng nhiều quá, Huê Kỳ họ có vẻ chịu kiểu áo này, họ muốnchúng ta cung cấp thật nhiều và đòi hỏi cho thêm một ít mẫu khác. Cậu ba gắngvẽ thêm đi chứ! Đúng là một sự ngạc nhiên kỳ thú, Nhược Trần không hiểu tại sao kiểu áonhư thế lại được đón nhiệt nồng nhiệt vậy, có điều chàng đã thấy thích thú trongcông việc, chàng bắt đầu nghiên cứu kiểu áo, loại vải, để chọn thứ vừa ít tốnkém nhưng lại vừa xinh, gần như suốt ngày Trần ở luôn trong xưởng. Ông Nghị sung sướng phát điên hãnh diện nói với Vi. - Đó cô thấy không, Nhược Trần không phải đồ bỏ, nó sẽ trở thành nhà vẽkiểu áo lừng danh nhất cho xem. Vũ Vi trở thành người mẫu ngang xương, chiếc áo đầu tiên nào cũng khôngkhỏi qua tay nàng. Mặc vào, bước tới bước lui, xoay tròn trước mắt cha con ôngNghị. - Thế này thì tôi phải có thêm lương người mẫu chứ? Nhược Trần cười. - Cô đổi nghề cũng không dở đâu, vì cô biết không, thân hình cô khá đẹp. Nhưng ông Nghị đã chen vào. - Không được, không được đổi nghề, tôi không thích số mười ba xui xẻolắm. - Cái gì mà số mười ba? Nhược Trần ngạc nhiên, thế là ông Nghị phải đi một đường giải thích. Trướckhi gặp Vi, ông đã từ chối đến mười một cô y tá và thái độ độc tài ngang bướngcủa Vi đã chinh phục ông thế nào. Nhược Trần được dịp cười bằng thích, chàngvỗ mạnh vào vai cha. - Cô nàng Nữ bạo Chúa nầy quả có tài chinh phục phải không cha? Vũ Vi đỏ mặt, nhất là đôi mắt sáng của Trần cứ nhìn xoi mói vào ngườikhiến nàng thấy nóng người. Nhưng Vũ Vi bỏ qua hết, vì bếp lửa hôm nay thiệtấm, lửa cháy thiệt đẹp. Có nhiều lúc nghĩ lại Vi chợt phân vân, cứ bị lôi cuốnbởi vườn mưa gió nầy mãi đến lúc phải xa nó nàng sẽ sống ra sao? Nhắm có cònwww.vuilen.com 83Tác giả: Quỳnh Dao BIẾT TỎ CÙNG AIthích nghi được với xã hội hỗn độn bên ngoài không? Nhất là mùi ê te, mùi máumủ và thuốc men của bệnh viện? Và như thế, mùa Xuân lặng lẽ đến. Mưa vẫn còn, những cơn mưa phùn lấtphất suốt ngày Vũ Vi yêu mưa khôn cùng, có lẽ vì tiếng mưa của trời và chữVũ của nàng quá gần nhau, nàng thường bước trong mưa, lắng nghe tiếngmưa rơi và nhất là ngắm cảnh mưa ...

Tài liệu được xem nhiều: