Danh mục

Bồ hòn đắng

Số trang: 16      Loại file: pdf      Dung lượng: 972.28 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí tải xuống: 7,000 VND Tải xuống file đầy đủ (16 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chiều hắt vào mắt Cội những vệt lá màu vàng li ti, lăn tăn như vừa chao qua hơi gió. Nhưng đó là màu vàng trong thế giới riêng của nó, thứ màu sắc hiếm hoi hơn cả thứ ánh sáng thi thoảng vụt qua trong tâm tưởng nó. Hôm nay mẹ nhận được thư Hạnh, mẹ cũng vui, hình như Hạnh lại bắt đầu một hành trình mới…Mẹ không nói rõ, chỉ nghe thấy tiếng mẹ cười. Lạ lắm! Cười mà như khóc. Gió lăn tăn trong mắt, hình như gió cũng đổi vàng. Anh cả về, bước chân...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bồ hòn đắngBồ hòn đắng... Thêm chú thích Chiều hắt vào mắt Cội những vệt lá màu vàng li ti, lăn tăn như vừa chao qua hơigió. Nhưng đó là màu vàng trong thế giới riêng của nó, thứ màu sắc hiếm hoi hơncả thứ ánh sáng thi thoảng vụt qua trong tâm tưởng nó. Hôm nay mẹ nhận được thưHạnh, mẹ cũng vui, hình như Hạnh lại bắt đầu một hành trình mới…Mẹ không nóirõ, chỉ nghe thấy tiếng mẹ cười. Lạ lắm! Cười mà như khóc. Gió lăn tăn trong mắt,hình như gió cũng đổi vàng. Anh cả về, bước chân mài lên nền đường bê tông nghe chợn rợn làm những đợtsóng vàng trong mắt Cội giật mình tan loãng. Cội co mình, dúi đầu vào đống rơmsợ sệt, tai chạm đất, nghe những bước chân như con dao đang mài sắc trên hòn đáxanh. Không! Cội sợ lắm, lúc này mẹ không có nhà, tiếng dao càng miết vào nềnđá. Anh cả cúi gằm mặt, từng bước chân chúi từng mũi giầy xuống đất như muốnxới tung tất cả những gì vướng bận. Đi qua đống rơm thấy Cội, anh nheo mắt đá nóchúi đầu sâu vào đống rơm: -Đáng đời mày. Trông như con chó ấy. Cội khóc, nước mắt xác xơ như rơm, cọ vào nhau ran rát. Nó không thấy khóthở, không buồn chui ra và ngóc đầu lên mặc dù nó biết ngẩng lên sẽ gần trời hơnmột chút, sẽ bình yên hơn một chút. Vết đá vào mông nhưng nhức, mẹ vẫn chưavề, sương xuống lạnh như nước mắt phủ lên tấm thân còm nhom của nó. Với nó sẽkhông có đêm đâu, nhưng nó biết nếu mẹ không về thì thể nào trăng cũng đổ trànqua vai và vung vãi trên những cọng rơm sõng soài này mất. Mẹ về, tai vẫn gần đất, tiếng bước chân mẹ nhẹ như lướt trên mây. Nhưng kìa,chân mẹ đang run lên cầm cập, bùn đất cũng run lên bấu víu theo chân mẹ. -Cội ơi! Thằng Cội đâu rồi, sao lại để cửa cho gà vào rãi tung tóe thế? Cội giật mình. Thôi chết rồi, con gà hoa mơ hư lắm, thể nào nó cũng bới tungbành mẹt rau lang chiều băm để tối mẹ về nấu lợn. Thể nào mẹ cũng mắng cho màxem. Nghĩ thế Cội run run rúc đầu sâu hơn vào cây rơm. Rơm hiền và ấm lắm. Lúcbuồn Cội thích chơi chốn tìm với trăng lắm lắm. Ngủ đi, trăng không tìm thấyđược đâu. Nghe nào! Ngoan lắm. Mẹ hất tung tóe rơm vàng, lôi đầu Cội ra bằng được. Nó co người, lấy hai tayyếu ớt giơ lên chẳng biết để chống đỡ cái gì. Bàn tay mẹ đang cào cấu, mẹ tứcgiận, khi tức giận chắc là già đi nhiều lắm. Cội buồn! nó cứ luôn hỏi tại sao mẹkhông ôm nó vào lòng. Chắc các bà mẹ khác phải làm như thế chứ. Hay chỉ cótrăng là mẹ, mỗi có trăng rõ ràng là Cội thấy ấm lắm, trăng luồn vào từng kẽ tóc,nên nó cười, cười để trăng chui vào bên trong bụng. Bụng cũng ấm lắm, ấm nhưthứ ánh sáng hiếm hoi đã trôi qua đời nó…Trăng có âm thanh, thứ âm thanh dudương cũng hiếm hoi đang ru Côi ngủ ngon lành, xoa dịu mỗi cơn đau khi ánhsáng trở về nửa chừng rồi tắt phụt, đau đáu và âm ỉ… Mưa! Có lẽ đã rất lâu rồi mới mưa, Cội mò ra mái hiên, hứng những giọt nướcmưa mát tròn, lan tỏa ra bàn tay lâu ngày đã không còn cảm giác. Cội nhớ Hạnhlắm, đứa em gái hiền ngoan từ nhỏ, đứa em luôn đút cơm và bênh Cội mỗi khi bịhai người anh bắt nạt. Hạnh nhanh thuộc thứ ngôn ngữ của Cội lắm và cũng chẳngbao giờ mắng mỏ gì Cội hết. Thế mà Hạnh lại đi học xa, cả nhà sướng nhất cô útvừa được ăn học vừa là con gái rượu. Cội nóng mặt thế này chắc là Hạnh sắp vềthăm nhà rồi đây, trên rừng đang mùa sim chín. Thế này có khi mai Cội phải nhờmấy thằng trẻ con hái hộ ít sim dành cho Hạnh, nó thích ăn nhất sim chín trâu vừatịm vừa thơm mồn. Cội co mình dưới mái hiên nghĩ về những ngày thơ nhỏ khibốn anh em rủ nhau lên đồi mùa sim chín rộ. Bao giờ hai anh trai cũng tranh giànhhết phần sim mà Hạnh hái cho Cội đúc trong túi áo ngực. Khi ấy Cội hay khóc lắm,cứ hơi tí là chả biết làm gì ngoài ngồi bệt xuống ăn vạ, ăn vạ để được Hạnh bênhvực nhưng từ lâu Cội đã không được làm thế rồi vì Hạnh đã đi xa, ở trong nhà nàysẽ chẳng còn ai bênh Cội nữa, kể cả mẹ. Dạo này trong giấc mơ Cội hay được gặp bố lắm, bố bảo cả nhà bố thương Cộinhất vì chỉ mình Cội phải gánh hết cái tội, cái nợ của dòng họ, gia đình. Rồi bốkhóc, bố bỏ đi luôn. Lần nào bố cũng về rất vội, không biết còn sống bố thế nào vìnó mù loà, nó không được nhìn khuôn mặt bố. Đến lúc bố chết nó lê vào định sờmặt bố một lần thì bị anh cả gạt ra. Trong giấc mơ nó thấy bố thật hiền, bố gầylắm, đôi mắt vàng vọt và bộ quần áo thì rách bươm cả rồi. Đã mấy lần nó mon menlại gần mẹ thủ thỉ “Mẹ mua quần áo đốt cho bố Cội đi, bố ở dưới đấy rét lắm. Mùanày lạnh lắm, mẹ lạnh mẹ còn có bếp sưởi, bố Cội lạnh bố không có gì làm ấmngười đâu”. Nhưng lần nào mẹ cũng hất Cội ra, mẹ bảo: “Người sống tao cònkhông lo nổi nữa là người chết. Chết thì hết, biết gì. Chỉ khổ thằng sống thôi”. Màđêm qua lạ lắm, bố về mà chỉ khóc thôi, Cội có ấm ớ hỏi thế nào bố cũng chỉ lắcđầu. Mãi đến lúc sắp đi bố mới bảo “Chúng nó hỏng hết, bố thương Cội, thươngmẹ Cội rồi còn khổ nữa chứ chẳng như thế này đâu”, rồi bố lại đi. Từ đêm qua giấcmơ ấy cứ ám vào Cội, ph ...

Tài liệu được xem nhiều: