Danh mục

Bờ sông của chị

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 92.72 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chiều đang tàn, bóng dáng chị xiêu xiêu trên con đường nhỏ, những hòn đá gập ghềnh khiến chiếc xe đạp kêu lên từng tiếng lạch cạch. Đường làng dần ướt đẫm sương, lũy tre đang thu dần mình vào bóng tối.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bờ sông của chị Bờ sông của chịChiều đang tàn, bóng dáng chị xiêu xiêu trên con đường nhỏ, nhữnghòn đá gập ghềnh khiến chiếc xe đạp kêu lên từng tiếng lạch cạch.Đường làng dần ướt đẫm sương, lũy tre đang thu dần mình vàobóng tối. Giờ này cũng là lúc chị đi làm về, công việc của chị là đi bỏmuối cho các gia đình trong làng, chị nhận hàng từ các nhà buôn rồimang đi bán lẻ bán lẻ cho bà con, cứ mỗi cân muối 6 nghìn, chị thulợi được gần 1 nghìn, ngày nào bỏ được nhiều mối thì cũng đượckhoảng 50 ngìn, trừ những khoản lặt vặt, chị có thể ghé quán dọcđường mua cho con thêm bịch sữa tươi.Vào một đêm mưa gió, bà lão sống một mình ở mép sông đang nằmđưa võng bên ngọn đèn dầu thì có tiếng người đập cửa. Một cô gáibụng mang dạ chửa nhìn bà với ánh mắt như van xin. Đêm ấy, ngườigái lạ hạ sinh một bé trai, túp lều nhỏ từ đấy bỗng nhiên có ba người.Ngôi làng nhỏ nằm tách biệt, một bên là núi, một bên là sông, và phíabên kia sông là thành phố phồn hoa. Không có một chiếc cầu nhỏ nốigiữa làng và phố, chỉ có những chuyến đò rải rác chở người ngượcxuôi. Ngôi làng bị lãng quên bởi hầu hết những người trong làng đềulà con cháu của những người theo Ngụy, khi hòa bình lập lại, họkhông theo ông cha chạy qua đất người, họ muốn ở lại để trả nợ chođất nước, nhưng họ không thoát khỏi sự dè chừng, rồi họ cùng nhaudạt đến nơi này. Bạn bè bên kia sông của họ chỉ là những lái buôn.Cô gái lạ cũng dạt qua đây theo một chuyến đò, nhưng cô khônggiống họ, ba mẹ cô là người gốc Bắc theo quân vào Nam rồi ở lạihoạt động cho đến giờ.Bà lão nheo mắt nhìn về phía bên kia sông, đôi mắt đã bạc vì sươnggió. Bà nghĩ mà thấy thương cô gái. Cô gái vì lỡ yêu người đàn ôngđã có vợ mà trót mang thai, không thể làm hoen ố gia phong đã baođời, cô lặng lẽ mang quần áo ra ngoài ở riêng, cái bụng càng ngàycàng lớn, cuộc sống càng ngày càng túng quẫn hơn. Sắp đến ngàysinh nở mà cô chẳng chuẩn bị được thứ gì cho đứa con sắp lọt lòng.Trong một lần quẫn trí, cô gái chạy ra bờ sông, cô nghĩ rằng, thà haimẹ con cùng quyên sinh còn hơn là sống mà mang khổ sở cho đứabé… Nhưng một chuyến đò đi qua, tiếng hò ơ của người lái đò nhưthức tỉnh cơn mê, cô nhìn xa xôi rồi nhìn xuống bụng, nếu lên chiếcđò kia, cô sẽ nài nỉ họ, con đò có thể đưa cô đến bất cứ đâu miễn làrời xa chốn cùng cực này. Nhìn cô gái bụng to hơn người, lái đòthương hại phẩy tay cho cô lên, đến bên kia bờ, mọi người xuống đòrồi mỗi người một hướng đi mất hút. Còn lại cô giữa đồng khôngquạnh vắng, không biết sẽ về đâu, giữa lúc ấy thì cơn đau bụng bắtđầu âm ỉ, có lẽ vì dập dềnh trên đò nên cô phải chuyển dạ sớm hơn.Cô hoa mắt kiếm tìm xung quanh, may thay ở khúc phía dưới có mộtnguồn ánh sáng nhỏ, cô cô hết sức mình bươn tới để níu kéo mộtlinh hồn mong manh… Cô gái lạ ấy là chị.Lần đầu tiên chị cảm thấy may mắn nhất là gặp được bà lão, mộtngười hoàn toàn xa lạ đã cưu mang chị trong những ngày sinh nởkhó khăn. Bà lão cũng lấy làm vui thay vì từ khi có chị và cháu bé,túp lều nhỏ rộn lên tiếng khóc trẻ thơ, ngân nga lời ru con à ơi thathiết. Bờ sông từ dạo ấy tươi đẹp hẳn lên, dòng sông xanh êm dịu,dẫu trời có mưa to cũng không mấy khi lên nước bao giờ. Chị và bàtrồng hẳn một vạt rau muống nước và cây bạc hà, cứ mỗi sáng sớmbà lão mang rau ra chợ bán, trưa về bà trông cháu để chị đạp xe bỏmuối cho người ta. Nhìn dáng chị chăm con mà bà lão nhớ về đứacon chưa kịp lớn, nếu con gái bà còn sống, chắc nó cũng ngang tuổichị. Khi còn ở tuổi đôi mươi, bà cũng có một mối tình đẹp đẽ, chođến khi hai đứa rủ nhau ra bờ sông ngắm cảnh, bà bị một lũ đàn ôngcưỡng hiếp, người yêu bà chạy trốn và bỏ mặc bà lại một mình. Hậnthù và tủi hổ, bà nhảy xuống dòng sông đang cuộn chảy, khi tỉnh dậythì thấy mình đã dạt qua bờ sông này. Biết là không thể thoát đượckiếp người, bà lầm lũi dựng lều rồi kiếm cái ăn qua ngày, bà thườngbắt cá, bắt ngao đổi lấy gạo cho người trong làng, nhiều người thấythương cho tình cảnh của bà thì cho thêm chút mắm muối. Bà sinhcon thiếu sữa, nó quấy khóc đến hai ngày thì mất, bà rải nắm tro tàncủa đứa con bạc mệnh trên dòng sông, bà ở hẳn trên khúc sông ấycho đến tận bây giờ, chiều nào bà cũng ngồi mãi bên bờ sông cho tớitối vì nhớ con. Bà nhìn những cánh bèo trôi sông rồi nghĩ đến phậnmình, giờ đây có chị, ba con người cứ bám víu lấy nhau mà sống.Hoàng Lan mở hòm thư bên cánh cổng, một lá thư nhòe nước đựngtrong cái phong bì xếp bằng giấy, ngoài bì thư viết một địa chỉ rất lạ.Từ ngày chị gái cô bỏ nhà ra đi biệt tăm, cô sống như trầm cảm, nhàcó mỗi hai chị em gái sáng tối quấn quýt lấy nhau, giờ chị không cònbên cô nữa, cô thấy hụt hẫng vô cùng, những tâm tư của tuổi mớilớn, cô chỉ còn biết giấu nhẹm trong lòng. Ba mẹ cô từ độ buồn vì chịgái thì cũng bỏ mặc chẳng còn quan tâm cô nữa, cô chỉ biết đếntrường rồi về nhà, lặng lẽ như cái bóng ma… “Là thư của chị…”Hoàng Lan ngạc nhiên mừng rỡ và cười thầm, đã 3 năm trôi quarồi… Vẫn nét chữ ấy nhưng có vẻ ngoằn nghoèo hơn, từng dòng chữ ...

Tài liệu được xem nhiều: