Danh mục

Bộ sưu tập tem của Nội

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 222.52 KB      Lượt xem: 18      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Mười tuổi, lần đầu tiên thằng bé biết con tem không chỉ được dùng để gửi thư. Đấy là khi nó tình cờ lật cuốn sổ tem của ông Nội ra. Ôi, cơ man là bao nhiêu con tem đủ mọi màu sắc, hình dáng, cũ có, mới có, tem lẻ có, thành bộ có, tem “sống” và cả tem “chết”. Nội quan sát nó ra chiều chăm chú vậy, bật cười: “Gia tài của Nội đó cháu, cháu có muốn trở thành một nhà sưu tập tem không?” Nó nhìn Nội, tròn xoe mắt, gật đầu lia lịa. Thằng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bộ sưu tập tem của Nội Bộ sưu tập tem của Nội TRUYỆN NGẮN CỦA LƯU QUANG MINHMười tuổi, lần đầu tiên thằng bé biết con tem không chỉ được dùng để gửi thư. Đấy là khinó tình cờ lật cuốn sổ tem của ông Nội ra. Ôi, cơ man là bao nhiêu con tem đủ mọi màusắc, hình dáng, cũ có, mới có, tem lẻ có, thành bộ có, tem “sống” và cả tem “chết”. Nộiquan sát nó ra chiều chăm chú vậy, bật cười:“Gia tài của Nội đó cháu, cháu có muốn trở thành một nhà sưu tập tem không?”Nó nhìn Nội, tròn xoe mắt, gật đầu lia lịa.Thằng bé học lớp 5, tròn quay, Nội vất vả lắm mới bế nó lên ngồi vào lòng được. Đâynày, để Nội chỉ cho cháu. Vừa nói Nội vừa lật từng trang cuốn sổ tem dầy cộm. Nó ngóthấy đủ mọi loại hoa lá, chim chóc, thú vật…. Nhiều quá Nội ơi, đẹp quá à!Nội xoa đầu thằng cháu yêu, với tay mở trong hộc bàn lấy kiếng lão đeo vô, rồi đưa chonó cái kính lúp.“Muốn xem hết cái đẹp, cái hay của tem thì phải nhờ anh bạn kính lúp này, cháu ạ.”Nó soi soi, dí mắt vào cái kính. Ô, mấy cái chấm li ti hóa ra đều là chữ cả. Rồi nhữngđường nét, hoa văn nữa, đẹp quá, nhìn xa thì không cách nào trông thấy được.Giống Nội, thằng bé bắt đầu mê mẩn những con tem xíu xiu từ ngày ấy.Nội đã hơn bảy mươi rồi, nhưng còn khỏe lắm, minh mẫn lắm. Sáng nào Nội cũng thứctừ sớm, ra công viên tập dưỡng sinh hít vào thở ra. Nội bảo: mỗi người phải lấy sức khỏelà gốc, không có sức khỏe thì chẳng làm nổi chuyện gì nên hồn, nhớ nhé cháu. Thằng béđang có dấu hiệu béo phì. Mẹ nó lo lắm, bắt nó giảm cân, nhịn ăn, tập thể dục. Khổ thânthằng bé, chỉ có ăn và học, thời gian còn lại ngồi ì xem ti vi, chơi điện tử trên máy tính,lại càng lên cân. Rồi chẳng hiểu sao cứ ốm lên sốt xuống. Gầy quá cũng sợ, mà béo quácũng lo. Mẹ nó thở dài sườn sượt.Bố mẹ mua nhà ở trung tâm, tiện đường đi làm, chở con đi học. Đến cuối tuần thứ bảychủ nhật mới kéo về thăm ông bà. Thấy cháu về ông bà Nội mừng lắm, cứ quấn lấy nó.Bà Nội nấu chè đậu xanh. Ông Nội dắt cháu đi chơi.Sáng chủ nhật ông đèo cháu đến một chỗ gọi là hội chơi tem. Thằng bé được mở mangthêm, không chỉ Nội mà còn rất nhiều người cùng sở thích sưu tầm những miếng giấy tuynhỏ lại lắm mãnh lực này.“Đã say mê tem rồi, yêu tem rồi thì không bao giờ dứt ra được, cụ nhỉ!”Một ông bác ở hội đã tặc lưỡi tâm đắc thế, lúc ngồi tán gẫu với Nội và nhiều người nữa.Gọi là hội nhưng giống như một chỗ họp mặt hơn. Đủ mọi lứa tuổi từ thanh niên, trungniên cho đến người già, họ đem tới những nào sổ tem, bộ tem, con tem mình cất công sưutầm, nâng niu cho mọi người cùng chiêm ngưỡng. Khi trao đổi, lúc mua bán, người chỉngồi yên cầm kính lúp vừa soi tem vừa gật gù, người khác am tường kể cho mọi ngườicùng nghe xuất xứ, nguồn gốc con tem quý hiếm vừa “tậu” được. Lạ lùng thay, nơi đây aicũng rất say sưa, không khí toát lên một vẻ dịu dàng tao nhã.Nội mua cho nó một cuốn sổ tem mới tinh.“Làm nhà sưu tập thì điều đầu tiên nhất định phải có nơi cất giữ tem. Sổ tem được ngườita thiết kế ra để bảo quản tem luôn được tốt. Cháu đặt tem vào dưới miếng ni-lông này,vừa giữ tem nguyên vẹn vừa tiện cho mình quan sát.”Nó toan cầm một “con” lên xem thì Nội ngăn lại, đưa cho cây nhíp. Tem chúng nó mỏngmanh, yếu ớt lắm cháu, tay mình chỉ hơi dơ hơi ẩm là tem bị liên lụy ngay. Vì thế lúc nàocháu nhớ cũng phải thủ sẵn cây nhíp nhỏ để gắp tem. Nội giảng giải cho nó bao nhiêuđiều căn bản, mọi người ngồi quây quần vừa nghe vừa cười tủm tỉm:“Khéo sau này bộ sưu tập của cháu nó còn đồ sộ hơn cụ đấy nhé!”***Mười hai tuổi, thằng bé đoạt giải khuyến khích cuộc triển lãm tem thư của thành phố tổchức. Cầm bằng khen về khoe Nội và cô bác ở hội, ai cũng xuýt xoa. Hai năm sưu tầm,giờ đây bộ sưu tập của nó đã kha khá với hàng trăm con tem lớn nhỏ đủ loại. Nó thíchnhất là sưu tầm tem các loài động vật. Mà càng sưu tầm, càng thấy một thế giới phongphú, bát ngát của muôn loài. Nội tự hào lắm, nhắn nhủ:“Cháu thấy không. Chơi tem cũng như chạm tay vào kiến thức vậy. Càng tiếp xúc mớithấy mình biết ít, biết thiếu, biết chưa đủ. Sưu tầm tem là cháu đã có một cuốn bách khoatoàn thư đồ sộ rồi đó.”Nó cười tươi roi rói. Vậy là nó đã đến với thú chơi tem như thế. Được Nội dìu dắt, chỉbảo. Nhưng còn Nội?Không kìm được, một hôm nó đem thắc mắc hỏi Nội: Nội ơi Nội, Nội bắt đầu chơi temtừ khi nào Nội nhỉ.Nội nghe vậy chẳng nói gì. Chỉ lẳng lặng mở hộc tủ lấy ra một xấp phong bì dày cộm đểlên bàn.“Cháu yêu. Để Nội cho cháu hay. Trên đời, tình bạn là thứ quý giá vô cùng. Với temnhiều khi cháu còn có thể mua qua bán lại, trao đổi tùy thích. Nhưng bạn bè thì không…”Mắt Nội rưng rưng như chìm vào một ký ức xa xôi lắm. Thuở ấy, điện thoại còn hiếm,càng không có Internet, chẳng e-mail, cũng đâu ai biết chát chít. Ở xa muốn liên lạc hỏithăm nhau chỉ có thể qua những bức thư tay dài ba bốn trang liền. Thư tay có lẽ sẽ là mộtkhái niệm xa lạ với những đứa trẻ bằng tuổi thằng bé bây giờ hoặc nhỏ hơn nữa. Một viễn ...

Tài liệu được xem nhiều: