Thông tin tài liệu:
Trong đêm đen, vùng quê đặc quánh trong bóng tối và ánh trăng màu trắngxanh yếu ớt không rải đều thứ ánh sáng của mình lên vùng đất ấy khiến quang cảnh nhuốm màu liêu trai. Không có âm thanh nào khác ngoài tiếng ếch nhái kêu à uôm khắp nơi. Những chú chó chỉ vẫy đuôi nằm ngoài hiên những ngôi nhà trong vùng đất mang diện tích hình tròn rộng lớn. Đột nhiên trong đêm đen có tiếng khóc chào đời của một hài nhi bé bỏng. Tức khắc, khắp thôn xuất hiện những đốm lửa đỏ bập...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bộ xương nổi giận P1Tác Giả: Nam Thanh BỘ XƯƠNG NỔI GIẬN PHẦN 1 BỘ XƯƠNG NỔI GIẬN T rong đêm đen, vùng quê đặc quánh trong bóng tối và ánh trăng màu trắngxanh yếu ớt không rải đều thứ ánh sáng của mình lên vùng đất ấy khiến quangcảnh nhuốm màu liêu trai. Không có âm thanh nào khác ngoài tiếng ếch nhái kêu à uôm khắp nơi.Những chú chó chỉ vẫy đuôi nằm ngoài hiên những ngôi nhà trong vùng đấtmang diện tích hình tròn rộng lớn. Đột nhiên trong đêm đen có tiếng khóc chào đời của một hài nhi bé bỏng.Tức khắc, khắp thôn xuất hiện những đốm lửa đỏ bập bùng. Mọi người tụ tập lạitrong một căn nhà nhỏ ở giữa làng. Người phụ nữ trẻ vừa hạ sinh một đứa con trai bụ bẫm trắng trẻo, nhau thaivà máu còn dính trên người đứa trẻ. Cuống rốn dài ngoằng, và hài nhi đang nằmgọn trên hai bàn tay của một bà đỡ có gương mặt tròn nhưng ánh mắt thiếu vẻđôn hậu. - Một đứa con trai! Những người có mặt bật thốt và ai cũng cố chen chân vào trong xem chobằng được. Một người đàn ông có dáng bệ vệ mặc bộ đồ lụa bóng bẩy, taychống batoong được làm bằng trúc lâu năm tiến lên nhìn ngắm đứa trẻ trên taybà đỡ và gật gù: - Đúng là người được lựa chọn! Mọi người ồ lên xì xầm bàn tán. Ai cũng vui vẻ hớn hở ra mặt còn người phụnữ trẻ đang nằm trên giường ở trong nhà với thân hình đẫm mồ hôi thì hoảnghốt vội chồm dậy. Cô giơ tay về phía người đàn ông có dáng bệ vệ kia: - Thưa trưởng làng, xin người hãy để đứa trẻ cho con nuôi. Con đã mangnặng đẻ đau ra nó. - Chúng ta sẽ nuôi dưỡng nó một cách tốt nhất! - Xin người! Con muốn nuôi dưỡng con của mình. Đó là đứa con duy nhấtcủa con. - Với danh nghĩa trưởng làng, ta đảm bảo đứa trẻ có một cuộc sống sung túcđầy đủ. Trên thế giới này có của ngon vật lạ nào thì đứa trẻ này cũng có đượcnhững thứ ấy trong cuộc sống của mình.www.vuilen.com 1Tác Giả: Nam Thanh BỘ XƯƠNG NỔI GIẬN - Không! Xin hãy trả con cho tôi! Mặc cho một người đàn bà già nua níu giữ lại, người phụ nữ trẻ vẫn chồmlên, tụt xuống khỏi giường mặc kệ máu chảy loang khắp nền nhà được làm bằngđất. Cô quì gối trước mặt người đàn ông được gọi là trưởng làng và cầu xin vớivẻ khẩn thiết: - Chồng con lên rừng kiếm sâm đã chết không thể quay về được. Đây là giọtmáu duy nhất của anh ấy. Con xin trưởng làng hãy để đứa trẻ cho con nuôidưỡng. - Không được! Đây là đứa bé được thần linh lựa chọn. Và nó sẽ được sống ởnơi thần linh có thể nhìn thấy được. - Không có thần linh nào chọn lựa hết! Đó là ý muốn độc ác của trưởng làngvà những người ở quanh đây thôi. Người mẹ trẻ gào lên. Cô chỉ tay vào đám người đang đứng xúm đông ở sânnhà mình với đuốc lập loè ánh lửa như ma trơi: - Sao ông không bảo họ đưa con mình cho thần linh mà lại xúm vào bắt concủa tôi đi? - Con của họ không được thần linh lựa chọn. Trưởng làng chỉ tay ra ngoài sân. Giọng ông ta có vẻ không hài lòng trước sựnổi giận của người phụ nữ trẻ: - Cô có thấy toà tháp đôi nằm trên đỉnh đồi của làng ta không? Đó chính lànơi con trai cô được sống. Ở đó có rất nhiều kẻ hầu người hạ sẵn sàng phục vụcon cô không thiếu bất cứ một cái gì. - Con tôi không cần những thứ đó! Trưởng làng nhìn sững vào mặt người mẹ trẻ, ánh mắt của lão trở nên lạnhlùng và quyền uy: - Cô muốn cả làng ta phải suy vong sao? Cô muốn chúng ta chết hết và côkhông được ở nơi này nữa sao? Người đàn bà già nua vội túm lấy người phụ nữ trẻ và kêu khóc: - Con ơi! Con hãy thương thân mẹ già mà để trưởng làng đưa nó đi. Nếukhông mẹ con ta không có chỗ dung thân vì đã làm ảnh hưởng tới cả làng đấycon.www.vuilen.com 2Tác Giả: Nam Thanh BỘ XƯƠNG NỔI GIẬN - Nhưng đó là đứa cháu nội duy nhất của mẹ! - Chúng ta hãy vì cả làng con ạ. Đây là truyền thống của chúng ta từ xưa đếnnay. - Đây không thể gọi là truyền thống được. Nếu có thì là của loài quỉ dữ chứkhông phải những con người! - Thôi, thôi! Mẹ xin con! Người đàn bà già nua quì xuống trước mặt trưởng làng và nắm lấy bàn taycủa ông ta: - Xin trưởng làng hãy mang thằng bé tới nơi nó được lựa chọn. Tôi xinnguyện hiến dâng đứa cháu nội duy nhất của mình cho thần linh. Những vị thầnphù trợ cho làng chúng ta luôn phồn thịnh, tốt tươi. - Được! Ta chấp nhận lời thỉnh cầu của già Giu! Trưởng làng phẩy tay, tức khắc bà đã quấn đứa trẻ bằng mảnh vải lụa trắngmà hai cô gái trẻ vừa mang tới và bế đứa trẻ tội nghiệp vừa rời khỏi bụng mẹ đi. Trưởng làng nhìn người mẹ trẻ với ánh mắt ác cảm và quay lưng. Đám ngườicũng đi theo ông ta. Phút chốc, khoảng sân nhà già Giu trở lại tăm tối và lặngngắt. Già Giu nhìn con dâu mà ruột gan thắt lại. Già không đau đớn sao được khiđứa cháu nội du ...