Danh mục

Bốn người giữa đại dương

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 177.34 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (7 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Câu chuyện ám ảnh nhất của đời bạn là gì? Bạn có thể thắc mắc vì sao tôi hỏi thế. Đó là vì tôi đã một lần được hỏi câu này và không thể nào quên được những gì xảy ra tiếp theo. Không thể nào quên… Không thể nào quên… Năm ấy, tôi hăm hai tuổi, vừa tốt nghiệp đại học. Tôi muốn có những trải nghiệm mới mẻ bên ngoài sách vở. Và tôi quyết định một mình đi tàu mười hai tiếng để khám phá Côn Đảo. Tôi lên tàu đâu chừng năm, sáu giờ chiều. Boong...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bốn người giữa đại dương Bốn người giữa đại dương TRUYỆN NGẮN CỦA PHƯƠNG TRINHCâu chuyện ám ảnh nhất của đời bạn là gì?Bạn có thể thắc mắc vì sao tôi hỏi thế. Đó là vì tôi đã một lần được hỏi câu này và khôngthể nào quên được những gì xảy ra tiếp theo.Không thể nào quên… Không thể nào quên…Năm ấy, tôi hăm hai tuổi, vừa tốt nghiệp đại học. Tôi muốn có những trải nghiệm mới mẻbên ngoài sách vở. Và tôi quyết định một mình đi tàu mười hai tiếng để khám phá CônĐảo.Tôi lên tàu đâu chừng năm, sáu giờ chiều. Boong tàu đông kín người và khá ồn ào. Ngoàicảm giác mới lạ lần đầu đứng trên boong một con tàu lớn dập dềnh giữa đại dương thìthật lòng mà nói, tôi thấy cảnh vật cũng không lấy gì làm thi vị. Thế là tôi về giường củamình sau khoảng một tiếng rưỡi đứng trên boong.Kim giờ vừa nhích qua số 0 thì tôi giật mình thức giấc. Tôi lại mon men lên boong tàu.Khác hẳn với không khí ồn ào ban chiều, boong tàu vắng lặng. Có hai người đàn ông kêbàn ngồi uống cà phê, trò chuyện với nhau. Một người có cái mũi khoằm và đôi mắtxếch, gợi nhớ đến nét mặt gã phù thủy Gà - mênh mang mối thù dai dẳng với những chúxì trum da xanh. Một người béo múp, tóc xoăn, miệng lúc nào cũng như dọn sẵn nụ cười.Xéo xéo chỗ bàn của hai người ấy là một người đàn ông gầy đến mức trông cứ như bộxương khô. Ông có nét mặt không thể đoán ra tuổi. Hốc mắt sâu hoắm là dấu hiệu củangười thường xuyên mất ngủ. Toàn cơ thể ấy toát lên một vẻ ảm đạm tựa hồ như ông vừatừ địa ngục bước lên boong tàu này vậy.Lặng lẽ, người đàn ông ngồi nhìn ra biển, cái lưng cong như lúc nào cũng đang mang vácvật gì đó nặng trĩu.- Lại đây, em trai!Lúc này, Tóc Xoăn vẫy tay gọi tôi. Tôi còn chưa kịp ngồi xuống chiếc ghế quanh bàn thìTóc Xoăn lại vẫy tiếp:- Ông anh, nể lời thằng em này, lại chơi chút. Nãy giờ tui mời muốn gãy lưỡi nha.Lưng Còng đứng dậy, đi như trôi đến chỗ bàn chúng tôi. Một tia nhìn kỳ dị lóe lên trongánh mắt Mũi Khoằm làm tôi khẽ giật mình. Trong khi Lưng Còng tiếp tục im lặng thìMũi Khoằm, đặc biệt là Tóc Xoăn, vừa hỏi han tôi vừa tự giới thiệu về mình. Chợt, MũiKhoằm lên tiếng hỏi mọi người, nhưng lại hướng về phía Lưng Còng, chất giọng rắn vàrành mạch, hệt giọng quan tòa hỏi bị cáo:- Câu chuyện ám ảnh nhất trong đời mỗi người chúng ta là gì?Lưng Còng rùng mình. Cái rúng động của một bộ xương khô mà tôi từng tưởng như mọicảm xúc đã được chắt hết ra ngoài làm cả ba người còn lại không khỏi giật mình. Taychân Lưng Còng bắt đầu run nhè nhẹ. Và đôi mắt xếch của Mũi Khoằm chau lại gần hơn.Một cái rùng mình. Một giây nhíu mắt. Tất cả những cử động tưởng chừng rất nhỏ ấy lantỏa giữa một bầu không khí khác thường.Xung quanh im phăng phắc như có ai đó nghiêng thế giới ra mà đổ cho kỳ ráo những âmthanh. Và tôi, vô tình, đang vướng vào một tình huống không lấy gì làm dễ chịu.Nhưng cái rùng mình và nhíu mày của hai người đàn ông như một thứ ngải khiến tôi càngmuốn lặn thật sâu trong cảm giác lạ lùng này.Tóc Xoăn bật cười, lên tiếng:- Chuyện ám ảnh hả? Bí quá, thôi tui kể chuyện… kỳ kỳ! Mà chuyện có thiệt nha…Bữa đó, đang chạy xe ngon trớn, tui thắng lại cái két. Xe đụng hay gì mà người ta bu đenbu đỏ. Tui ghé vô coi thử. Xe đụng thiệt. Mà… thấy mẹ chưa, cái thằng bị đụng miệngmáu không, là cái thằng trong xóm tui. Kiểu này là răng gãy bầy nhầy hết trơn rồi. Ngheđâu cái thằng đụng nó còn định bỏ chạy, may người ta giữ lại. Không nghe thằng bị đụngvới thằng đụng xe nói câu nào, chỉ nghe bà con hai bên đường chửi um sùm. Biểu cáithằng đụng xe dứt khoát phải đền cho người ta, đại khái vậy.Lúc đó, tự dưng thằng bị đụng móc tiền ra, đưa cho thằng đụng mình. Hai thằng nói cáigì đó với nhau, tui ở ngoài không nghe rõ. Rồi thằng kia, cái thằng đụng xe đó, bỏ đi mất.Bà con ngơ ngác hỏi, ủa bộ thằng cha kia đền tiền nhiều quá, chú phải… thối lại cho nóhả.Cái thằng trong xóm tui nói thằng kia nghèo lắm, đụng nhau như vầy chẳng ai mongmuốn. Mà thằng kia đang trên đường đi thăm vợ đẻ, ở nhà thì một đống con…, đại kháivậy. Thành ra chẳng những không bắt đền, nó còn cho tiền để thằng kia về lo cho vợcon…Tưởng chuyện tới đó rồi thôi. Ai dè, đùng một cái, con của ai không biết, đem bỏ trướccửa nhà nó. Mà cái thằng này nó còn chưa biết mùi đời. Mới tốt nghiệp đại học, đi làmchưa được hai năm. Nghe người ta xúi, nó bồng đứa nhỏ đến trại trẻ mồ côi. Xui là nó lạigặp phải cái cô tiếp nhận dữ dằn quá, bắt bẻ, vặn vẹo đủ điều. Bị vậy nó không ngán, màlại lo đứa bé nếu được nhận vô đây chưa chắc được yêu thương. Vậy là nó ôm đứa nhỏ vềnuôi luôn…Đứa nhỏ vừa trộng trộng thì có hai người đi xe hơi đến xin lại con. Lúc đó nó đang bệnh,không có tiền, nên để đứa nhỏ về lại với ba mẹ ruột. Còn nó bệnh nặng lên, cuối cùngcũng đi luôn. Vậy mà người ta còn tìm ra cái đơn nó xin hiến xác.Đùng một cái, xác nó biến đâu mất tiêu. Tìm mấy năm nay rồi vẫn chưa ra. Người ta đồnum sùm đủ kiểu hết. Có người còn nói coi ...

Tài liệu được xem nhiều: