Danh mục

Bóng hình thân thương – Kì 3

Số trang: 13      Loại file: pdf      Dung lượng: 715.93 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (13 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tôi thấy thương Na hơn khi nhìn em khóc một cách khổ sở thế này. Có lẽ bản thân em cũng không thể ngờ rằng mình đang đi lòng vòng trong cái mê cung mà mình đã vạch ra. Tôi tìm đến nơi thì thấy hai người bọn họ ngồi cạnh nhau. Nhìn cái cách cô ấy tỏ ra yếu đuối bên cạnh Minh khiến tôi không thể không tức giận
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bóng hình thân thương – Kì 3Bóng hình thân thương – Kì 3: Lựa chọnTôi thấy thương Na hơn khi nhìn em khóc một cách khổ sở thế này. Có lẽ bảnthân em cũng không thể ngờ rằng mình đang đi lòng vòng trong cái mê cungmà mình đã vạch ra.Tôi tìm đến nơi thì thấy hai người bọn họ ngồi cạnh nhau. Nhìn cái cách cô ấy tỏ rayếu đuối bên cạnh Minh khiến tôi không thể không tức giận. Tôi ghét! Rất ghét!Chính vì cô ấy luôn tỏ ra như thế nên Minh của tôi mới dần quên đi người mà anhyêu là tôi, dần quên đi cá tính của tôi. Anh bị cuốn hút vào một tâm hồn khác, saymê nhanh chóng, yêu thương nhanh chóng.Nhưng khi tôi vừa kịp bước chân vào cánh cửa có treo vuông gỗ nhỏ xinh xắn ghitên “Góc Quán Xưa” thì nghe thấy câu chuyện mà cô ấy đang kể. Họ đang nóichuyện về tôi. Về ngày xưa của chúng tôi. Anh chăm chú lắng nghe trong khi bàntay vẫn nắm chặt lấy tay cô ấy. Điều đó làm tôi rùng mình.Tôi không đủ can đảm để bước vào sâu trong cánh cửa ấy. Tôi sợ. Một nỗi sợ mơhồ bao trùm lên tôi khiến tôi co ro mà run rẩy tựa mình vào góc tường có nhữngdây leo thường xuân. Tôi ngồi đó, mặc cho thời gian trôi nhanh hay chậm, mặc chonhững ánh nhìn lạ lẫm lướt qua. Tôi chỉ cần biết rằng tôi vẫn đang tồn tại. Tồn tạisong song với sự tồn tại của họ. Và sợ hãi. ***- Ly này, tớ đã từng kể cho cậu nghe về người yêu của tớ rồi nhỉ?- Ừ. Anh Minh. Anh ấy thật tốt và là mẫu người lý tưởng. Tớ cũng ao ước tìm đượcmột nửa của mình giống anh ấy đấy!- Vậy cậu yêu anh ấy thay tớ nhé?- Gì cơ? Na à, tớ không có ý đó đâu. Ý tớ là tớ sẽ tìm một người khác giống nhưanh Minh thôi. Tuyệt nhiên không thể là anh ấy được.- Không. Cậu nghe này, tớ sẽ phải đi xa anh Minh một thời gian. Và tớ lo sợ rằngcó một ai đó sẽ đến cướp đi anh mặc dù anh đã hứa rằng sẽ chờ đợi tớ trở về.Nhưng… cậu biết đấy… tớ vẫn không thể không lo lắng.- Na… vậy tớ sẽ giúp cậu trông chừng anh ấy. Nhưng chỉ là trông chừng thôi,đừng bảo tớ yêu anh ấy thay cậu…- Không, nghe tớ nói hết đã. Tớ cũng muốn làm một phép thử với Minh. Và tớ hyvọng rằng cậu sẽ giúp tớ.Hai cô gái ngồi chụm đầu vào nhau trên một vuông bàn nhỏ nhắn. Những tiếng thìthầm của họ cũng rất khẽ, chỉ đủ để đối phương có thể nghe thấy. Đôi khi cảm giácnhư họ thậm chí còn đang không trò chuyện mà vẫn có thể hiểu được nhau. Họnói tất cả bằng ánh mắt. Mọi ngôn từ đều được dẹp bỏ.Nắng vàng rụm một khoảnh sân. Cô gái có mái tóc ngắn chạy sộc lên phía bục sânkhấu và ôm lấy chiếc đàn guitar, cô đi xuống phía người bạn mình đang ngồi đểđánh lên những giai điệu của bản Forever. Một vài nốt lặng khi bản đàn kết thúc.Lác đác xuất hiện tiếng vỗ tay.- Cậu cừ lắm!- Cậu cũng cừ lắm!Hai cô cười với nhau bằng ánh mắt, bàn tay đập vào nhau. Họ dành cho nhaunhiều hơn những sẻ chia thông cảm, những câu chuyện không đầu không cuối,những mảnh ghép giữa hiện tại và tương lai. Dường như họ mong chờ một điều gìđó khi cô gái sở hữu mái tóc ngắn cũn trở về. Có lẽ là cô ấy sẽ giúp người bạnthân của mình tìm ra chàng hoàng tử bạch mã sau khi cô bạn đã hoàn thành tốtvai đóng thế. Và rồi bốn người họ sẽ cùng nhau đi chơi, cùng vui đùa, cùng chiasẻ…Khi những bước chân ra về chậm dần trên con đường vắng, cô gái có bím tócbuộc lệch nhón chân lên để hôn vào mũi cô bạn mình điệu hôn eskimo. Cả haicùng cười lên khanh khách. Cười ngay cả khi nước mắt đang rơi.- Cuốn sổ này cho cậu, hãy ghi những gì cậu thấy thích thú vào đây và khoe nó vớitớ ngay khi tớ trở về.- Ok!Cánh cổng trắng khép hờ, cô gái có mái tóc ngắn cũn giơ tay vẫy chào người bạnđồng hành thân thiết. Sắp phải xa người bạn đó khiến cô buồn nhiều quá. Vì sứckhỏe của mình mà cô phải chấp nhận đánh đổi. Là tình yêu, là tình bạn, là nhữngngười mà cô hằng yêu quý.Cô phải đi. Nhưng cô nhất định sẽ trở về!Ánh trăng hắt vào bàn học như làn tỏa ra thứ ánh sáng dìu dịu, cô gái nhỏ co mìnhtrong chăn, vắt tay lên trán để suy nghĩ về những dự định của mình. Cô ái ngại khiđã đưa cùng một lúc cả 3 người vào một trò chơi mà cô nảy ra trong một thời khắcngắn ngủi nào đó. Phần tò mò trong cô quá lớn để lấn át hết tất thảy mọi khuyênrăn. Cô muốn tìm ra câu trả lời: người cô yêu rốt cuộc có phải là sẽ mãi mãi chỉbên cạnh cô không? ***Những thước phim tưởng chừng đã bị vùi quên lặp lại sắc nét trong tâm trí tôi. Tôivùi đầu để quên đi. Vò mớ tóc ngắn cũn trên đầu và khóc rấm rứt như một đứa trẻ.Thêm vào đó là tiếng kể chuyện ngày càng trở nên nhỏ bé của Ly làm tôi thấy hiếukỳ. Tôi cố gượng đứng dậy, mang khuôn mặt tái xanh đi vào sau cánh cổng gỗ. Tôichạm phải ánh nhìn tựa hồ như trong suốt của Ly. Những cái chớp mắt yếu ớt thaycho lời chào và muôn ngàn lời xin lỗi. Cô ấy đã không thể cất lên thành tiếng.Nhưng… tôi vẫn hiểu.- Na ơi, tớ xin lỗi!- Vì điều gì? Vì cậu đã trở về và không báo cho tớ biết trước? Có phải cậu quaytrở lại để cướp Minh khỏi ta ...

Tài liệu được xem nhiều: