Danh mục

Bóng ma nơi học đường - Phần 4

Số trang: 5      Loại file: doc      Dung lượng: 47.50 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Người phụ nữ đó im lặng không nói thêm một lời nào. Dường như cô ta nghĩ rằng mình cũng như những cô nữ sinh đã ra đi kia. Đã chết từ lâu rồi nhưng cô ta đã bước chân vào thế giới bệnh hoạn của hiệu trưởng thì khó có thể chui ra vì nếu ra thì không chừng họ sẽ giết cả cô để bịt đầu mối và nếu báo cảnh sát thì cô cũng đã đồng loã rồi. Bèo dạt mây trôi đã đâm lao thì phải theo lao...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bóng ma nơi học đường - Phần 4 Phần 4Người phụ nữ đó im lặng không nói thêm một lời nào. Dường như cô ta nghĩ rằngmình cũng như những cô nữ sinh đã ra đi kia. Đã chết từ lâu rồi nhưng cô ta đã bướcchân vào thế giới bệnh hoạn của hiệu trưởng thì khó có thể chui ra vì nếu ra thì khôngchừng họ sẽ giết cả cô để bịt đầu mối và nếu báo cảnh sát thì cô cũng đã đồng loã rồi.Bèo dạt mây trôi đã đâm lao thì phải theo lao. Hiệu trưởng tiến tới định mở nắp cănhầm thì có tiếng chuông điện thoại di động reo, mụ nhấc máy:-Con gọi mẹ có việc gì?-Con để quên cái điện thoại trong phòng mẹ! Để tý con qua lấy mẹ để chìa khoá ởphòng bảo vệ đi!-Các bác bảo vệ mẹ cho nghỉ mấy hôm rồi! Để tý mẹ mang về!-Vâng!Mụ gập điện thoại và lấy chìa khoá nở nắp hầm. Cả 4 người họ cùng ngó xuống cănhầm rồi lần lượt từng người bước xuống. Hiệu trưởng nhìn thấy Trang đang nằmgiữa phòng không nhúc nhích:-Hai ngày rồi còn gì! Nằm giũ xác ra là phải! Cũng yếu như những đứa khác thôi!Tổng phụ trách liếc mắt ra hiệu với hiệu trưởng:-Thực hiện bữa tiệc đi chứ! Những cái bình kia đang cần bạn mới! Ta nên làm chúnghài lòng!Họ mỉm cười với nhau. Hiệu trưởng vừa ngồi xuống cầm tay Trang thì bất chợt côbật dậy và cắm con dao nhỏ dùng để mổ của y tá vài vai hiệu trưởng:-Không nhanh thế đâu!Hiệu trưởng la lớn và ngã gục xuống, ba người kia thấy vậy xông vào thì Trang giơcái kéo ra:-Vào đây! Lũ bệnh hoạn! Tao không thể chết dễ dàng dưới bàn tay bẩn thỉu của chúngmày được!Tổng phụ trách liều xông vào thì Trang định giơ cái kéo lên đâm mụ đúng lúc đó Vũnấp từ đằng sau đấm liền xông tới ẩn mụ tổng phụ trách thật mạnh ra góc và kéo tayTrang ra khỏi căn hầm. Hai người họ chạy đi. Vũ kéo tay Trang thật mạnh:-Mau lên! Rời khỏi đây thôi!Trang định quay lại đóng nắp căn hầm nhưng Vũ ngăn lại:-Đi nào! Không còn thời gian đâu!Họ chạy qua khuôn viên vườn cây của trường thì thấy hai con chó đen lúc nãy đang bịnhốt trong một chiếc lồng. Chúng hung hăng và dữ tợn khi nhìn thấy hai người, chúngdùng chiếc răng sắc nhọn cắn vào song sắt. Vừa nhìn, Trang vừa hỏi:-Tại sao trong trường học lại thả loại chó này!Vũ thêm lời:-Mình không biết! Thường ngày chúng là những con chó hiền lành và đáng yêu! Thậtkhông hiểu nổi mụ ta đã làm gì với chúng!Trời nổi sấm và đổ mưa ào ạt xuống như thể không còn có ngày mai. Cây cối trongkhuôn viên trường nghiêng ngả, tất cả bụi và lá cây bị gió thổi mạnh đi như một cơnlốc. Trang nhìn ra phía cổng trường và thấy có bóng một chiếc xe ô tô, cô toan địnhchạy ra kêu cứu thì nhận ra đó chính là con trai bà hiệu trưởng. Cô kéo tay Vũ nấptrong khuôn viên của trường. Trang nói:-Sao hắn lại đến đây? Phải chăng định giúp bà mẹ quái vật của mình?-Không! Chúng mình đã xem đoạn băng đó! Chỉ có 4 kẻ đã giết các nữ sinh đâu có thấyghi lại đoạn nào có mặt hắn đâu!-Dù sao thì hắn cũng đã gián tiếp gây ra cái chết của Mai và mở đường tội lỗi chonhững kẻ bệnh hoạn kia!Trang im lặng một lúc rồi hỏi Vũ:-Làm gì với hắn bây giờ?Vũ đứng dậy và nói:- Hắn sẽ là con tốt cho cả hai ta!Hai người vừa đứng dậy thì bất chợt họ bị hai con chó đen nhảy xổ vào cắn. Trong lúchoang mang dường như sắp thiếp đi Trang chỉ còn kịp nhìn thấy hiệu trưởng đangđứng nhìn cô.Hiệu trưởng ra hiệu cho hai con chó trở về lồng. Y tá, tổng phụ trách và người phụ nữbí ẩn còn lại cùng nhau kéo Trang và Vũ về căn hầm. Lúc đó Trung- người đã gián tiếpgây ra sự việc này mới hốt hoảng hỏi hiệu trưởng:-Chuyện gì thế này mẹ?-Con lên phòng mẹ đi! Ngồi im! Đừng nói nhiều!Trung nghe theo lời mẹ của mình, anh ta đi vào phía trong trường và im miệng khôngdám hé môi nói một lời nào. Hiệu trưởng rút mạnh con dao cắm trên vai mình ra vứtxuống đất. Mụ xé một bên tay áo sơ mi và băng lại chỗ bị đâm để cầm máu. Mụ quaylại nhặt con dao lên và đi tới căn hầm ấy.Trang mê man, cô liu diu hé mắt, cô chóng mặt, mọi thứ đều mờ ảo. Rồi mọi thứ bắtđầu hiện dần ra. Cô bị trói chặt trên bàn mổ, hiệu trưởng ngồi ở chiếc ghế bên cạnh,đứng đằng sau là tổng phụ trách và người phụ nữ bí ẩn đó. Y tá đang lau sạch con daobằng chiếc khăn mùi xoa. Hiệu trưởng vỗ tay và bắt đầu lên tiếng:-Chúc mừng! Lần này mày thành công hơn những lần trước nhiều đấy! Nhưng vẫnkhông thể hại được tao đâu!Miệng Trang bị bịt chặt bằng băng dính nên cô không thể kêu lên được. Cô đưa mắtnhìn quanh vì không thấy Vũ đâu cả rồi Trang thấy Vũ đang ngất và bị trói ở góc cănhầm. Hiệu trưởng dựt miếng băng dính trong mồm Trang và nói:-Sao? Có điều gì muốn nói trước khi chết à?-Tôi xin bà! Nếu có giết thì giết mình tôi thôi! Đừng giết cậu ấy, cậu ấy vô tội!Mụ ta cười phá lên:-Ôi! Một tình yêu đẹp! Nàng hi sinh vì chàng đây!...Không bao giờ! Mày nghĩ tao sẽngu như vậy sao? Để nó sống thì tao sẽ chết!Trang bật khóc, cô lắc đầu quầy quậy, cô ân hận khi lôi Vũ vào chuyện này. Dườngnhư cô nhận ra một điều gì đó, nó xoáy sâu vào trong tim cô và nó bắt cô phải thừanhận rằng cô đã yêu Vũ từ ngay lần đâu tiên gặp. Càng nhì ...

Tài liệu được xem nhiều: