Đời mang yểu mạng cho nhân gì?KIếp trước xẻ thịt giết chúng sanh. Ông bà Dũng Hương có đứa con trai mười tám tuổi rất đẹp trai, thông minh, học giỏi. Nhà ông bà giàu có chỉ có đứa con trai duy nhất nối dõi... Ông bà đặt tên cho con là Trọng Hiếu và đặt toàn bộ hy vọng lên đứa con trai vàng của mình.... Ông bà định lựa cho con vào chỗ quyền quý, phải xứng đôi vừa lứa với nhà ông bà. Môn đăng hộ đối mà.... ấy vậy, mãi năm hai mươi tuổi sau khi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bóng người dưới vực sâu P3Tác giả: Mộ Trung Nhân BÓNG NGƯỜI DƯỚI VỰC SÂU Phần 3 LÊN CHÙA TÌM CON Đ ời mang yểu mạng cho nhân gì? KIếp trước xẻ thịt giết chúng sanh. Ông bà Dũng Hương có đứa con trai mười tám tuổi rất đẹp trai, thông minh,học giỏi. Nhà ông bà giàu có chỉ có đứa con trai duy nhất nối dõi... Ông bà đặttên cho con là Trọng Hiếu và đặt toàn bộ hy vọng lên đứa con trai vàng củamình.... Ông bà định lựa cho con vào chỗ quyền quý, phải xứng đôi vừa lứa vớinhà ông bà. Môn đăng hộ đối mà.... ấy vậy, mãi năm hai mươi tuổi sau khi ănhỏi Hoa Ngọc con gái quan Thượng Thư. Trọng Hiếu lăn đùng ra ốm nặng, ôngbà Dung Hương vô cùng lo lắng, cầu khẩn các nơi, rồi thuốc thang chữa chạycho con. Nhưng vô ích, Trọng Hiếu lăn ra chết, miệng chỉ thều thào: Đó lànghiệp chướng kiếp trước giờ ta phải đền mạng. Đó là luật nhân quả bao đời...ai cũng kinh hãi vì Trọng Hieu rất khỏe mạnh, ngoan ngoãn thế mà chết mộtcách kỳ lạ không hề có bệnh tật gì cả.... Ông bà Dũng Hương than khóc ngất lênngất xuống nhiều lần. Ai cũng ngậm ngùi chia sẻ với nổi đau khôn cùng của họ.Vì ông bà đã già, làm sao mà có con được nữa..... Thấm thoát là đã đến ngày giỗ đầu của cậu con trai, nỗi nhớ con lại càng dadiết. Bà Hương đằm đìa nước mắt, thổn thức: - Thế là Trọng Hiếu mất đã gần năm, mà em cứ ngỡ như con vẫn đang cònsống vậy? Em nhớ con quá. Ông Dũng bùi ngùi: - Anh cũng vậy. Anh còn đau đớn hơn em nhiều vì Trọng Hiếu là đứa contrai duy nhất nối dõi dòng họ Trần. Lẽ nào họ Trần lại tuyệt tự ư? Bà Hương tẩn ngẩn: - Hay kiếp trước mình có làm gì lầm lỗi nên kiếp này mình phải trả giá? Chứcó lẽ nào con mình đang khỏe mạnh thế tràn trề sức sống như vậy mà lại lănđùng ra chết..... Ông Dũng trầm ngâm:www.vuilen.com 33Tác giả: Mộ Trung Nhân BÓNG NGƯỜI DƯỚI VỰC SÂU - Làm gì có chuyện kiếp trước ở đây, báo oán đó bà ạ. Mà mình đâu có làmgì nên tội nhỉ? Cao xanh quả là không có mắt. Bà Hương khóc lóc: - Bây giờ phải làm sao hả anh? Giá mình cho con lấy vợ sớm thì giờ đã cócháu nội bế bông rồi, khỏi phải lo tuyệt tự? Ông Dũng thở dài: - Thì đâu có ai ngờ con mình lại ra đi sớm như vậy. Anh muốn con nó họchành thành đạt. Rồi lập gia đình cũng chưa muộn. Có con dâu tương lai ngoanngoãn, hiền thục biết bao nhiêu lại là con nhà quyền quý.... cứ nghĩ tới thằngHiếu là buồn nẫu cả ruột gan. Bà Hương thấy chồng buồn não nề nên an ủi: - Hay mình xin đứa con nuôi, không cho nó biết nguồn gốc cha mẹ, nó sẽ coimình như cha mẹ đẻ... Ông Dũng gạt di: - Không! Con nuôi nó hay phản phúc lắm không tin được... Tôi và bà phảilên chùa cầu tự, xin một đứa con. Bà Hương tròn mắt: - Ông nói cái gì thế? Ông lẩm cẩm rồi, ông đã sáu mươi tuổi, còn tôi đã nămmươi làm sao còn sanh đẻ được? Ông Dũng nói: - Nhiều người cầu tự là được đó bà ạ. Bà nên nghe lời tôi, bà hiểu chưa. Tôicầu đứa con nối dõi và bà phải đẻ cho tôi chứ không ai khác. Bà Hương đỏ mặt, thẹn thùng: - Ông muốn điều đó thì tùy ông thôi, tôi là vợ, chỉ biết phục tùng chồng.Xuất giá tòng phu mà. Ông bảo gì tôi cũng nghe hết, miễn là ông vui lòng,... Ông Dũng âu yếm: - Chúng ta yêu nhau từ năm mười tám tuổi, đến nay đã mấy chục năm chồngvợ, bà lúc nào cũng dịu dàng, yêu chồng, nghe lời chồng, tôi quý bà ở chỗ đó.Tôi nghĩ nếu lấy thêm vợ bé chỉ tổ xáo động gia cang, con nó ở chín suối buồnrầu.www.vuilen.com 34Tác giả: Mộ Trung Nhân BÓNG NGƯỜI DƯỚI VỰC SÂU Bà Hương cảm động: - Anh làm em nhớ lại thời con gái quá. Ngày mai mình lên chùa Lâm Tuyềnnghe anh. Nghe nói chùa đó linh lắm, cầu gì được nấy. Ông Dũng gật đầu. Hai vợ chồng tâm sự đến nửa đêm mới ngủ. Bà Hươngđang thiu thiu, có ai lay bà dậy, bà mở mắt thấy Trọng Hiếu, bà run rẩy ú ớ.Trọng Hiếu kéo bà ra góc nhà, bà Hương lắp bắp: - Hiếu ơi, cha mẹ mới cúng giỗ đầu cho con, con đừng có quấy phá cha mẹ...Con là đứa con có hiếu mà. Hiếu lả chả nước mắt: - Con bây giờ là hồn ma. Hồn ma không đầu thai được. Vì nhớ cha mẹ nênvề thăm. Con hiểu nỗi lòng của cha mẹ, con là đứa con bất hiếu để cha mẹ phảiđau khổ. Bà Hương não nề: - Thế con bảo con không đầu thai được con nói cho mẹ biết đi..... Mẹ thươngcon nhiêu lắm, nhớ con nhiều lắm. Hiếu buồn rầu: - Con phải trả nợ cho kiếp trước của mình, mẹ ạ. Bà Hương run rẩy: - Tại sao lại là kiếp trước. Có kiếp trước hả con? Mẹ nói mà cha con khôngtin. Hiếu nói: - Sở dĩ số con yểu mệnh chết sớm là vì kiếp trước của con là một đao phủ.Con chuyên hành hạ tội nhân và chặt đầu họ, thậm chí phân thân của họ đemphơi nắng... Dù con chỉ làm theo mệnh lệnh những kẻ ra lệnh cho con đều hóaheo, chó trở thành ...