Nàng nhớ thực rõ, khi hai chị em bị con ma rượt, bỏ cả thây ma của Minh, chạy bán sống bán chết. Tới khi hoàn hồn thì chị Hai nhất định đòi trở lại đem xác Minh đi Ai ngờ tới nơi đã thấy con ma đó đang ăn thịt cái xác của Minh ngay trong huyệt đạo mới đào và lần này, Hoa đã bị xỉu đi không còn biết gì nữa. Tới khi nàng tỉnh dậy đã thấy thân thể trần truồng, nằm trong vòng tay thầy Sô trên chiếc ghe tam bảng của mình và bên...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bùa thần - Phần 10 Phần 10Nàng nhớ thực rõ, khi hai chị em bị con ma rượt, bỏ cả thây ma của Minh, chạy bánsống bán chết. Tới khi hoàn hồn thì chị Hai nhất định đòi trở lại đem xác Minh đi Aingờ tới nơi đã thấy con ma đó đang ăn thịt cái xác của Minh ngay trong huyệt đạo mớiđào và lần này, Hoa đã bị xỉu đi không còn biết gì nữa. Tới khi nàng tỉnh dậy đã thấythân thể trần truồng, nằm trong vòng tay thầy Sô trên chiếc ghe tam bảng của mình vàbên cạnh là chị Hai đang ần ái vđi thầy Sô một cách cuồng nhiệt.Ngay khi thấy cảnh ấy, nàng đã định la lên, nhưng chân tay rời rã, sức lực yếu đuốichẳng khác gì con cua mới lột, nên đành nằm yên ngắm nhìn hành động lạlùng của chị Hai. Chỉ vài phút sau, cả chị Hai và thầy Sô cùng nhìn thấy nàng tỉnh dậymột lượt. Chị Hai hình như không để ý gì tới hành động dâm loạn của bà ta,chị ôm chầm lấy Hoa mừng rỡ tới rưng rưng nước mắt. Chị nói:- Lạy Trời lạy Phật, em con đã tai qua nạn khỏi rồi.Rồi chị Hai lại ôm lấy thầy Sô mà nói:- Con xin cảm tạ ơn thầy cứu mạng chị em con.Bây giờ em con đã ưnh rồi. Chúng con dù có phải làm thân trâu ngựa hếtkiếp này hầuhạ thầy cũng cam lòng. Nghe chị Hainói, Hoa thật hoang mang. Thìra chínhthầy Sô lại là người ân nhân của cả hai chị em trong lúc thập tử nhất sinh đó hay sao.Nhưng cái cảnh trước mắt này là thế nào. Hoa còn đang hoang mang thì thầySô đã mỉm cười bảo chị nàng:- Cô này còn yếu lắm, để ta hà hơi một lúc nữa xem sao.Chị Hai có vẻ ái ngại nói:- Thầy có mệt lắm không, phải nghỉ một lát cho lại sức đã chứ. Bề gì thì em con cũngđã tỉnh rồi. Thầy Sô lắc đầu nói:- Nếu tôi không cố một chút nữa, e rằng con nhỏ này lại ngất xìu đi nữa bây giờ, hồnnó mới nhập thể, coi vậy mà chưa yên đâu.Nói xong, thầy Sô cúi xuống hôn lên môi Hoa một cách cuồng nhiệt. Nàng thấy toànthân rung động thực sự Những cảm giác tê chồn chạy dài khắp thân thể.Hai bàn tay thầy Sô lúc ấy cũng xoa bóp khắp châu thân Hoa, không chừa một chỗ nào.Hoa cảm thấy thực rõ những bắt thịtnàng cương cứng lên theo những ngón tay kỳ diệuấy của thầy Sô.Nàng bắt đầu hiểu hoàn cảnh hiện thời, nhưng cũng không khỏi mắc cỡ vì cách chữatrị kỳ cục của ông thầy già này. Trong lúc ấy, có lẽ Hai đã đọc được ý nghĩ trong đầuHoa, nàng ghé sát tai Hoa thì thầm:- Tối qua, nếu không có thầy Sô tới kịp thời thì cả hai chị em mình đã bỏ mạng vớicon ma cái kia rồi. Và cả đêm thầy Sô đã tiếp sức cho em, gọi hồn nhập xác,nếu không giờ này em đã là kẻ mất trí từ lâu rồi: Em đừng nghĩ ngợi bậy bạ nghe.Bấy giờ Hoa mới vỡ lẽ ra là thế. Mà quả thực, chỉ vài phút sau, Hoa cảm thấy khoẻkhoắn lạ lùng, nàng đã để ý không phải thầy Sô hôn lên môi nàng như những lần Minhlàm tình với nàng. Hình như ông đang ngậmhẳn ỉấy miệng Hoa, thổi qua cổ họng nàngnhững làn hơi lạnh khủng khiếp làm Hoa tỉnh hẳn người.Nhưng hai bân tay ông thì ngược lại. Chúng di động thoa bóp bên ngoài làm thân thểnàng nóng lên thấy rõ. Hoa bắt đầu cử động được một cách yếu ớt trong tiếng rên rỉđã bật ra khỏi cửa miệng. Lúc ấy thầy Sô đã ngưng lại. Quay sang chị nàng, ôm lấyHai, kéo hẳn cái thân thể trắng ngần, nõn nà ấy vô lòng mơn trớn vầy vò một cáchthực hung bạo. Khác hẳn với những ve vuốt nhồi bóp nhẹ nhàng như trên thân thểnàng vừa rồi.Lúa ấy Hai thở hồng hộc, đón nhận những ái ân cuồng bạo của thầy Sô trên da thịttrần truồng, trong nắng ban mai đang le lói xuyên qua những tào dừa nước phủ kín conthuyền. Cảnh tượng trái khoáy này không thế nào Hoa hiểu nổi trong lúc ấy. Nhưngbây giờ thì nàng đã vở lẽ ra lý do những hành động bạo dâm cuồng loạn ấy tác độngnhưthếnào vào cơthể con người trong những lúc đứng cheo leo trên bờ vực thẳm củatuyệt vọng và sợ hãi.Hoa nhìn ra giòng sông về hướng nhà thầy Sô. Nàng nong đợi bóng dáng con thuyềntam bảng mà thầy Sô đã mượn để trở về nhà ngày hôm qua.- Em ra đây đón thầy Sô à?Hoa giật mình quay lại vì câu hôi của chị Hai sát ngay bên tai, nàng bẽn lẽn nhìn chị,trả lời:- Dạ, ổng nói thế nào sáng nay cũng tới thăm tụi mình phải không chị?Hai gật đầu.- Chị cũng mong như vậy.Hoa léln lỉnh nhìn chị, hỏi:- Chị còn mong cái gì nữa ấy chứ?Hai hiểu ý em, phát mạnh tay vô mông nàng, gắt nho nhỏ:- Con quỉ cái, còn mày có vừa gì đâu mà nói cái ấy chứ.Hoa nắm lấy tay chị cười nhợt nhã.- Chị có thấy kỳ cục không, tự nhiên tụi mình có vẻ văn minh quá phải không?- Văn minh là như vậy hả, mày học được ở đâu vậy?Hoa ôm lấy chị, thì thầm:- Em chỉ bắt chước chị thôi mà.Hai đập vô lưng em bồm bộp, la:- Cái con nỡm này có buông tao ra không, đồ khỉ.Người ta thấy cười cho thối mũi bây giờ kìa.Hoa lại nhợt nhã:- ở đây đồng không mông quạnh, có ai đâu mà thấy Bữa tối hôm đó không nói làm gì,vì trời tối thui. Chứ lúc mặt trời lên cao rồi mà chị có sợ ai nhìn thấy đâu.Hai biết em mình nói nhây, nàng luồn hai tay thọc vô nách Hoa làm cô nàng cười ré lên,thu mình lại. Được nước, Hai làm tới, nàng biết em mình có tánh sợ nhột, nên mỗi lầncó chuyện là nàng lại dở cái sách ấy ra là ...