Thầy Sô thấy Hai nhũng nhẽo với mình nên sung sướng đê mê. Từ hồi nào tới giờ, đây là lần đầu tiên ông được một cô con gái nhà lành õng ẹo làm duyên với mình như thế này. Phải thú thực, cả cuộc đời ông, tuy có ngủ với cả trăm người, nhưng toàn là thứ gái giang hồ. Nếu có khá lắm cũng chỉ là hạng người lang chạ đàng điếm không ra gì. Bởi vậy ông hôn nhẹ lên môi Hai rồi bảo nàng:...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bùa thần - Phần 12 Phần 12Thầy Sô thấy Hai nhũng nhẽo với mình nên sung sướng đê mê. Từ hồi nào tới giờ, đâylà lần đầu tiên ông được một cô con gái nhà lành õng ẹo làm duyên với mình như thếnày. Phải thú thực, cả cuộc đời ông, tuy có ngủ với cả trăm người, nhưng toàn là thứgái giang hồ. Nếu có khá lắm cũng chỉ là hạng người lang chạ đàng điếm không ra gì.Bởi vậy ông hôn nhẹ lên môi Hai rồi bảo nàng:- Con Hoa nó sắp ra tới rồi. Em mặc quần áo vô đi chúng mình khênh cái xác này vềbên đó chôn cất xong rồi em muốn cái gì cũng được.Hai buông thầy Sô ra ngay, nàng cũng vừa nghe thấy tiếng sột soạt phía bên ngoài nênbiết là Hoa cũng đã ra tới nơi. Trong nhà nàng có cả đống bao bố đựngthóc, làm gì con Hoa phải tìm đâu lâu lắc. Bởi vậy, đúng như Hai biết, nàng vừa mặcxong quần áo, chỉ một thoáng là đã thấy con Hoa ôm mấy cái bao bố tớinơi rồi.Thầy Sô biểu Hai và Hoa banh cái bao bố ra, ông lôi thằng lùnnhétvô trong thực gọn.Cộtlại đàng hoàng như một bao gạo. Xong xuôi ông ngửng lên bảo Hoa: Bây giờ mọiviệc xong xuôi rồi. Anh với em Hai đem cái xác thằng cô hồn này về bên đó ngay bâygiờ. Hai cũng sẽ ngủ lại bên đó một đêm, để sáng sớm mai còn theo anh đi tìm cái xáccủa chồng em về chôn nữa.. Em nói cho Ba má em biết, Hai theo anh qua đó, nhưngtuyệt đối không được hé môi ra với ai về cái vụ thằng lùn này nghe không. Em phảibiết là xì ra là ở tù chung thân cả đám chứ không phải chuyện chơi đâu.Hoa gật đầu, nói:- Thầy không nói con cũng biết phải làm sao mà. Vậy thì tết, bây giờ em ra phía ngoàitrước. Nếu có ai qua lại thì cứ lặng thinh. Anh với em Hai chờ tại đây, còn không cóai, làm bộ sủa mấy tiếng gâu gâu là tụi này ra ngay.Hoa gật đầu luồn ra ngoài ngay. Thầy Sô và Hai mỗi người nắm một đầu bao bốkhênh ra. Cũng vừa ra gần tới nơi thì nghe có mấy tiếng Hoa sủa gâu gâu nên cả hai điluôn ra ngoài. Hoa cũng phụ khênh chiéc bao xuống ghe. Xong xuôi, nàng đứng nhìnthầy Sô và Hai chèo cho tới mãi tuết bên kia sông, khuất sau một khúc sông mới từ từtrở về nhà.Khi thầy Sô và Hai chèo ghe tới khu đất của ông. Thầy Sô cột ghe đang hoàng rồi nói:- Bây giờ em ở đây tắm rửa. Anh rinh cái xác thằng này đi vùi thực lẹ rồi trở lại đâyngay. Nhớ không được đi đâu nhe.Hai hiểu ý, ngoan ngoãn gật đầu. Sau khi phụ với ông khênh cái bao bố lên bờ, đặt lênvai ông, chờ cho ông đi khỏi, nàng mới cởi quần áo men xuống con lạch kỳ cọ. Haibiết thế nào khi trở lại, thầy Sô cũng đè nàng ra liền. Bởi vậy nàng có ý tắm rửa chothực sạch trước khi ông ta trở lại và nhân lúc ấy, nàng mới mè nheo ông ta phá thai chonàng.Còn thầy Sô vác thẳng cái bao bố tới căn hầm Tý sống nơi đó. Ông chui vô căn chòi,lật tấm ván ép lên. Thả cái bao bốxuống dưới. Tiếng Tý léo nhéo ở dưới.- Thầy ơi, xuống đây đi. Thầy mang cái gì tới đó nữa.Thầy Sô cười hì hì, trả lời:- Ta lại mang cho con một món quà bất ngờ nữa nè.Nói xong ông cũng đã chui xuống dưới hầm rồi. Tý không cần biết ông mang cái gìtới. Vừa gặp ông, nàng đã ôm chầm lấy thân thể băng hàn mát mẻ đó ngay.Nàng nói như hờn mát:- Thầy bỏ con đi hoài à, con không chịu đâu.- Đồ ăn thức uống còn đầy đủ dùng cả tuần lễ không hết mà lo cái gì chứ?Tý nhảy tưng tưng nói:- Cái đó không cần lắm đâu, miễn là có chút ít ăn cho no bụng là được rồi mà. Conthích cái này kia.Bàn tay Tý đã luồn vô lưng quần thầy Sô mò xuống dưới. Thầy Sô biếtngay Tý đã điđược nửa đoạn đường rồi, có ỉẽ chỉ vài ngày nữa nàng sẽ hóa kiếp thành con Nữ QuỉDâm Tình thực sự. Ông vòng tay ôm lấy nàng, thân thể Tý cứng ngắc như một bứctượng thạch cao, thật lạnh. Ông mừng thầm để Tý tự tiện mò mẫm trên thân thểmình. Hình như nàng rít lên như sảng khoái cùng cực. Có lúc Tý cười the thé, mút chùnchụt, liếm lung tung. Lưỡi nàng như dài ra cả tấc. Mùi tanh tưởi từ thân thể Tý toả ranồng nặc. Thầy Sô với chiếc bình trong góc hầm, đốt một nhóm lửa bỏ vô trong. Týnhảy bật trở lại, lấy hai tay che mắt la lên:- Thầy ơi. chết con. Tắt lửa đi ngay... tắt đi mau lên.Thầy Sô cười hể hả, nói:- Tốt, tốt lắm... từ giờ ta sẽ không bao giờ để con phải thấy ánh sáng nữa. Lại đây, lạiđây xem nào. Con ngoan của ta.Tý trườn mình tới bên thầy Sô ngay. Nàng ôm lấy chân ông, cọ sát bộ ngực đầy ắp vôbàn chân mát mẻ ấy Chiếc bình trong góc phòng bắt đầu toả ra những làn khói mù mịttrong bóng tối. Hơi khói thơm tho đánh át đi mùi tanh tưởi trên cơ thể Tý toả ra.Thầy Sô bảo nàng:- Thôi được rồi, để ta ném cái xác hôi thối này đi đã.Tý trườn mình lên đùi ông liếm nhe nhẹ, thì thào:- Bộ cái đó hết xài được rồi hả thầy?Thầy Sô gật đầu.- Nếu không có cái mới thì cũng còn sài được một hai ngày nữa. Nhưng ta đã đem vềcho con một cái mới nguyên. Có lẽ vừa mới trở lạnh. Con có thể dùng được cả tuầnlễ nữa là ít. Trong miệng nó, ta có để viên kẹo mà con cần, hãy núc từ từ kẻo chấtthuốc từ viên kẹo này mạnh gấp mười lần viên kẹo trước. Con nuết ngay sợ chịukhông nổi đâu.Tý mừng rỡ nhảy tới bao bố, vội vàng tháo miệng bao ra. Nàng lôi xác ...