Tình còn lạ gì đám Vinh và đám con Tý đang lẩn trốn bên nhà thầy Sô, nhưng nàng cũng làm bộ ngây thơ hỏi: - Ủa, các anh ấy trốn hết ở bên Cầu Hàn à. Hèn gì mấy bữa nay không thấy một anh nào lai vãng ở trong xóm hết. Các anh qua được bên đó bố ráp hay sao?Sửu vênh váo:
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bùa thần - Phần 18 Phần 18Tình còn lạ gì đám Vinh và đám con Tý đang lẩn trốn bên nhà thầy Sô, nhưng nàngcũng làm bộ ngây thơ hỏi:- Ủa, các anh ấy trốn hết ở bên Cầu Hàn à. Hèn gì mấy bữa nay không thấy một anhnào lai vãng ở trong xóm hết. Các anh qua được bên đó bố ráp hay sao?Sửu vênh váo:- Ở đâu mà đi không được. Dân Tổng Nha chứ bộ em tưởng tụi anh lèng phèng cái thứđịa phương này thôi hay sao.Lúc đầu Tình chỉ giả bộ đưa đẩy để bỡn cợt Sửu, ai ngờ nghe Sửu khoe khoang cũnglàm nàng sờ sợ. Nếu quả thực Sửu bây giờ là nhân viên Tổng Nha Cảnh Sát thì thếlựccủa y đâu phải nhỏ. Cái hận Vinh ném dao hôm trước thế nào cũng lớn chuyện rồi.Tối nay mà Tổng Nha bố ráp bên ấy coi bộ chết cả đám chứ không phải chơi. Lúc đầuTình có ý tìm cách thông báo cho mọi người hay. Sau nghĩ lại tội gì mạo hiểm nhưvậy. Nghêu cò đả nhau, ngư ông thủ lợi. Tự nhiên nàng lại mừng thầm trong bụng.Một ý nghĩ thâm độc thoáng qua trong đầu nàng, Tình ghé miệng vô tai Sửu nói nhonhỏ:- Anh lên làm đại ca ở xóm này, em hổ trợ hết mình. Đừng nói với ai nghe cưng.Sữu nghe nói cười hềnh hệch.- Nhất định, nhất định như vậy rồi.Vừa nói xong, Sửu đã kéo Tình nằm xuống giường. Nàng thì thầm:- Coi chừng mất sức, tối nay không tốt đâu anh.- Ôi lo gì, đi cả trăm nhân viên chứ bộ mình anh sao.Vừa nói xong, môi Sửu đã ngậm cứng miệng Tình. Nàng cong người lên và tin tưởnglà tối nay thế nào Sửu cũng tnệt hạ hết đám anh em Vinh, và lẽ dĩ nhiên cả đám conTý ở bên đó nữa, làm sao tụi nó thoát khỏi cuộc bố ráp đại quỉ mô như thế này được.Ngoài trời bắt đầu mưa mặng hột, nhttng tiếng kẽo kẹt của chiếc giường cây bị tiếngmưa rơi át hẳn đi. Hình như gió thổi thực mạnh, lại có bão rớt ở đâu thổi Về nằm bêndưới Sửu, Tình nghĩ ngợi miên man về những dự định sắp tới. Nàng biết, tình hìnhtrong xóm này sau cuộc bốráp chắc chắn có nhiều thay đổi. Nếu đám Vinh và Tý bịdẹp rồi, kể như không còn ai đáng mặt là địch thủ với nàng nữa. Cho dù không có Sửuvà Tài đỡ đầu thế lực nàng vẫn còn trội hẳn hơn tất cả mọi đám làm ăn lẻ tẻ trongxóm. Tự nhiên Tình thích thú, ôm ghì lấy Sửu trong khi chàng đang nẩy người lên bắtđầu đi vào cơn hoan lạc cùng cực...Chỉ vài phút sau, Sửa thở hổn hển nằm vật sang bên cạnh. Tình gác một chân lên mìnhchàng vuốt ve để yên cho Sửu ngủ. Nhưng ngay lúc đó có tiếng Tài gọi oang oang bênngoài:- Sửu Sửu ơi đi chứ mày. Tới giờ hành quân rồi, trễ là bà hú đó em.Cả Tình và Sửu cùng giật mình, lồm cồm bò dậy mặc quần áo thực nhanh. Sửu cườihì hì, nói:- Có chút xíu mà cũng mệt thấy mụ nội luôn. Nếu không mắc vụ thằng Vinh nhất địnhtrời đánh anh cũng không thèm dậy nữa.Tình cười khúc khích:- Thì em đã nói anh rồi mà, nhưng không sao đâu, uống vài chai là lại sức ngay. ở nhàem làm đồ nhậu đợi các anh mang tin vui về nhé.Tài cũng vừa vào tới, nghe Tình nói cười hề hề.- Đúng rồi, tụi anh đi chừng vài tiếng, thế nào cũng trở lại. Hôm nay trời mưa to quá.Bố ráp xong vụ này chắc cũng mệt phờ râu, phải trở lại đây nhậu mộtbữa cho lại sức mới được.Tình níu lấy vai Tài, cốtình cọ sát thân hlnh núi lửa đang nóng hừng hực vô da thịtchàng.- Nhớ nhé cưng, em chờ các anh mang tin chiến thắng trở về đó. Như vậy xóm nàymới có thể yên ổn làm ăn được.Tất cả mọi người vui vẻ cười nói rất hỉ hả. Mặc áo mưa vô xong, Tài và Sửu băngmình trong đêm tối về phía đầu hẻm.Cả hai đi chưa đầy vài tiếng. Vinh đã lù lù hiện ra trước mặt Tình hỏi làm sao nàngkhông tá hỏa lên cho được Chân tay nàng run rẩy nhìn Vinh như bóng dáng tử thần vềđòi mạng. Nàng làm sao ngờ được Vinh có thể thoát khỏi cuộc bó ráp đại qui mô vàbất ngờ như thế này trong một đêm mưa bão mịt mù như đêm nay.Nhưng cũng chính trời mưa bão đã giúp Vinh trốn thoát khỏi cuộc vây bắt không khókhăn gì. Khi chàng kéo Huệ chạy băng ra ngả sau, gặp ngay một nhân viên cảnh sát.Vinh ra tay liền, không chờ cho nhân viên kia lên tiếng. Lưỡi dao bay ghim ngay cuốnghọng làm thân thể người cảnh sát xấu số té bật ra sau. Vinh cúi xuống lượm cây súngcủa anh ta, băng mình vượt qua nghĩa địa. Bóng tối và mưa bão mịt mù đã giúp chàngbiến đi thực mau khỏi vòng vây của cảnh sát và trở lại nhà Tình.Nhìn thấy bàn rượu thịt ê chề sắp sẵn và sự hốt hoảng của Tình. Linh tính Vinh báocho chàng biết, nơi đây chắc chắn đang xảy ra một chuyện gì hy hữu. Chàng buộtmiệng nói một câu vu vơ:- Lại có sẵn cả một bàn tiệc nữa hay sao?Tự nhiên Tình khụy xuống, hai tay chắp lên ngực lạy Vinh như tế sao làm chàng ngạcnhiên tới tột độ. Chàng gắt lên:- Mày làm cái trò gì đó Tình, có gì thì nói đi, tao là thằng Vinh chứ không phải thằngSửu đâu.Nghe Vinh nhắc tới tên Sửu, Tình càng run rẩy hơn, miệng nàng đắng nghét. Mặt mũikhông còn một hột máu nào nữa. Nàng nghĩ, như vậy là tất cả âm mưu bại lộ rồi.Vinh trở về đây được, có nghĩa là cuộc bố ráp đã thất bại hoàn toàn. Bây giờ sự việcsắp tới là những màn trả thù của nhóm Vinh chứ còn gì nữa!Cứ như sự xuất hiện của Vinh vào lúc này ở đây thì ngửời đầu tiên c ...