Huệ nóng lòng hỏi: .- Con Thiên Linh Cái là con gì mà lợi hại như vậy hả anh? Vnh gật gù, nói:- Thiên Linh Cái là một linh vật do người đàn ông ngủ với đàn bà cho có thai, rồi trục cái bào thai ấy ra luyện nó thành một sinh vật, có quyền phép luân lưu trong cả thế gian và địa phủ. Loài Thiên Linh Cái này trời đất đã đặt để cho nó có những quyền phép vô biên; đi ra ngoài luật luân thường của tạo hóa. Nó vào tay...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bùa thần - Phần 4 Phần 4Huệ nóng lòng hỏi: .- Con Thiên Linh Cái là con gì mà lợi hại như vậy hả anh?Vnh gật gù, nói:- Thiên Linh Cái là một linh vật do người đàn ông ngủ với đàn bà cho có thai, rồi trụccái bào thai ấy ra luyện nó thành một sinh vật, có quyền phép luân lưu trong cả thếgian và địa phủ. Loài Thiên Linh Cái này trời đất đã đặt để cho nó có những quyềnphép vô biên; đi ra ngoài luật luân thường của tạo hóa. Nó vào tayngười hiền luyện được thì như thần nhưthánh. Vào tay người ác điều khiển thì nhưma nhưquỉ. Biến hoá không sao lường được.Huệ run run hỏi:- Anh muốn em giúp anh luyện con Thiên Linh- Cái đó phải không?Vinh gật đầu nhè nhẹ, nhìn Huệ như dò hỏi. Thấy vậy Huệ nói ngay, không một chútdo dự.- Tưởng gì, một cái bào thai có đáng gì cho em phải do dự chứ. Miễn là anh đối đãi vớiem như bát nước đầy thì còn gì phải suy nghĩ nữa. Nếu chỉ có thế mà giữ được tínhmạng của anh và thầy Sô thì cho dù mười cái bào thai em cũng dám hy sinh cho cácanh.Vinh mừng rỡ, chàng không ngờ Huệ lại mau mắn như vậy. Phải nói với tư cách củaVinh bây giờ, muốn ngủ với cô gái giang hồ nào cho có thai để luyện ThiênLinh Cái mà không được. Nhưng tìm được một người thực tâm tình nguyện như Huệkhông phải là dễ.Khổ nhất là con Thiên Linh Cái này không thể nào dùng bất cứ bào thai nào cũngđược. Thầy Sô đã dặn đi dặn lại là phải tạo được nó trong một tình cảm tối thiểu làhai người phải thích nhau, và có hứng thú trong cuộc tình ân ái nữa. Tối qua, khônghiểu sao, tự nhiên ngủ với Huệ, chàng cảm thấy mê mẩn thực sự. Đó là điều làm Vinhngạc nhiên. Vì từ trước tới nay, khi làm tình với một con bé nào, mặc dù còn trinh tiếthay đẹp đẽ cách mấy, Vinh cũng chỉ đối xử như một lúc hứng thú qua đường: Chàngchưa bao giờ có ý tưởng sống chung với đứa nào trong những người con gái giang hồtừng ôm ấp trong tay.Vậy mà đêm qua, Huệ đã làm chàng ngây ngất. Những run rẩy tận cùng xương tủy bậtra như bất tận. Hình như ở da thịt và con người Huệ có một mãnh lực gì hấp dẫn cảlinh hồn và thể xác Vinh vào vòng ân ái say mê. Phải chăng sốtrời đặt để cho chànggặp nàng. Vinh mừng vô hạn. Nhất định nàng phải có con với chàng. Vinh cúi xuốnghôn lên bụng Huệ thì thào:- Từ hôm nay trở đi, em không được uống thuốc ngừa thai nữa nghe không.Huệ sung sướng ép sát mình vô thân thể Vinh. Nàng nhìn thấy một tương lai sáng lạnghơn những ngày chui rúc trong cái chòi hôi hám này. Và chắc chắn còn thoải mái vàhuy hoàng ngàn lần hơn khi ở với thằng chồng vũ phu, say sưa tối ngày, đánh đập,khảo tiền Huệ để đi nướng vào chốn đỏ đen nữa.Phần 3Những điều người ta nói về thầy Sô chỉ như những anh mù sờ voi. Sự thực con ngườivà cuộc sống của ông ta có muôn vẻ muôn dạng. Ông sống âm thầm một mình trongcăn nhà ba gian hai trái ngay sát cạnh nghĩa địa lớn nhất ở khu vực Cầu Hàn này. Hìnhnhư cả khu đất này là của ông, và ông cũng không cho ai trồng trọt gì. Nhiều ngườitưởng đó là đất vô chủ nên lén lút đem thân nhân ra chôn cất đại ở đây Trước còn ít,sau cứ ai có thân nhân chết là đem ra đó chôn, vì họ không thấy chủ đất nói gì, cũngnhư ở đây chẳng có đồn bót gì cả, nó như một khu đất hoang, cây cỏ mọc tứ tung, rậmrạp và hoang vấng.Luật lệ chôn cấtbây giờ thậtphiền toái; nào là giấy khai tử. Nào là giấy chứng nhậncủa bác sĩvề căn bệnh gì mà chết. Nào là thủ tục nhà quàng của sở vệ sinh thành phố.Cũng vì vậy, những người dân lao động bần hàn quanh vùng này không thể nào có đủsức lo chu toàn cho thân nhân khi qua đời. Bởi vậy, khu đất của thầy Sô càng ngàycàng nhiều thân chủ. Có người biết ông là chủ đất nên tới nói với ông cho chôn cất, cóngười chẳng biết ông là ai, thấy người ta chôn được thì mình cũng cứ đem thân nhânra đó chôn đại.Thầy Sô chưa hề cấm cản ai, và cũng chưa hề từ chối người nào tới hỏi ông chôn cấtthân nhân. Ông sống âm thầm như một bóng ma. Có khi người ta thấyông đi đi về về hàng ngày. Cũng có khi hàng tháng không ai thấy ông đâu.Lắm lúc người ta thấy ông ngồi thả câu cả ngày dưới chân Cầu Hàn hay bờ mươnggần đó. Đầu tóc ông hình như không bao giờ cạo. Bộ râu năm chòm lê thêvà bờ tóc ông đen cháy, dài lượt thượt, được búi tó như một củ hành tây to tướng trênđỉnh đầu.Quần áo rộng lùng thùng, đủ kiểu, đủ thời. Trông rất lam lũ nhưng lại thực sạch sẽ.Tuy nhiên, có một mùi kỳ lạ, khó hiểu. Nếu có người chưa hiểu ông là ai,chắc chắn không bao giờ dám bắt chuyện hoặc làm quen vì tướng hình kỳ dị của ông.Nhưng khi đã nói chuyện với ông rồi, người ta lại tôn kính ông rất mực.Ông ăn nói hiền hoà và tỏ ra uyên thâm kinh sử. Không ai biết ông học ở đâu và xuấtthân ở chốn nào. Những sách vở ông cầm nơi tay toàn là loại sách chép tay có lẽ từtriều đại các vua chúa ngày xưa, có sơn son thiếp vàng và bằng ngôn ngữ gì không aihiểu cả.Những người thân chung quanh ông, có lẽ chỉ có Vinh là người duy nhất coi ông nhưbực sư phụ. Mọi ngửời đều biết Vinh là em họ ông, nhưng sự thực, mối liên hệ giữaông và Vinh chẳng có h ...