1. Hiu hiu gió thổi qua quán nhậu vỉa hè một xế trưa năm ba người tranh thủ chút thì giờ ngồi tán chuyện chỉ đủ phơ phất mấy tờ giấy lau đũa dùng xong được quẳng xuống nằm lớt thớt dưới đất. Trời vu vơ, đất vu vơ, người vu vơ. Trực đang kể chuyện sáng nay lén đem mấy con mèo con thả rong bụi cây bên đường. Cách đây vài năm, chuột phá nhà nhiều quá, Trực xin được con mèo con về nuôi. Mèo lớn, chuột cũng sợ không dám lục lọi bếp núc, cắn phá...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bức tranh con mèo Bức tranh con mèo TRUYỆN NGẮN CỦA HỒ ĐĂNG THANH NGỌC1.Hiu hiu gió thổi qua quán nhậu vỉa hè một xế trưa năm ba người tranh thủ chút thì giờngồi tán chuyện chỉ đủ phơ phất mấy tờ giấy lau đũa dùng xong được quẳng xuống nằmlớt thớt dưới đất. Trời vu vơ, đất vu vơ, người vu vơ. Trực đang kể chuyện sáng nay lénđem mấy con mèo con thả rong bụi cây bên đường. Cách đây vài năm, chuột phá nhànhiều quá, Trực xin được con mèo con về nuôi. Mèo lớn, chuột cũng sợ không dám lụclọi bếp núc, cắn phá đồ đạc, áo quần tanh bành như trước, thì lại nảy sinh chuyện khác,mèo lớn thì mèo đẻ con vì cái con mèo Trực xin được ấy là con mèo cái. Mà con mèo hayho này lại đẻ dày, cứ sáu tháng một lứa, đều như kim đồng hồ, mèo con đầy nhà cũngkhổ, chỉ riêng cái khoản chúng ỉa bậy đã đủ phải nghe bà vợ cằn nhằn nhức cả đầu. VợTrực là thế, được thì cười như hoa, khó khăn một chút thì hoa cũng ra rác. Phải cái conmèo tam thể quá đẹp, sinh ra lũ mèo con cũng quá xinh xắn, mang bỏ thì tội nghiệp, nênTrực đành cắn răng chịu. Lứa đầu Trực còn làm cao, đòi ai cần mèo con để nuôi thì phảicó chầu nhậu, những lứa sau thì phải năn nỉ ỉ ôi người ta mới lấy cho. Đến lứa này thìTrực phải dùng đến kế sách là buổi sáng đi thể dục, bắt cả đám bỏ vô bao đem ra bụi thả.Thả xong mấy con mèo con trong bụi cây dại ven đường, Trực cắm mặt đi mà cứ phảingoái nhìn lại, nghe mơ hồ tiếng mấy con mèo rên xuyên qua tai không chịu nổi. Vì vậymà bây giờ đi uống bia, kể nó ra cho nhẹ người. Đám bạn nhậu nâng ly, chúc cho Trựcquên được chuyện con mèo. Rồi lại đề tài mèo mẻo mèo meo. Chuyện xa rồi đến chuyệngần. Sếp mới tậu được một em chân dài tên Diễm làm thư ký, đồ cúng đấy, đừng chạmvào, mất việc như chơi. Mình đang làm công ty tư nhân, sếp thích đuổi lúc nào là đuổi,không bì được với mấy thằng ở cơ quan nhà nước, vô biên chế rồi là cứ thế ngồi nhổ râulĩnh lương, có mà điếc nghe điện thoại cũng có lương tháng, có tiền thưởng cuối nămđàng hoàng.Hết chuyện mèo thì qua chuyện chuột. Thiềng kể hôm trước đi ăn món chuột nướng cựcấn tượng. Mấy đứa cháu trai mới lớn đang tuổi tập tành nhậu nhẹt rủ nhau đi bắt chuộtđồng. Chúng bắt được khá nhiều. Chuột đang còn ngo ngoe bị trói lại thiệt kỹ, rồi đắp đấtsét xung quanh, đốt rơm nướng. Đốt đến khi đất sét nứt ra, lồ lộ con chuột chín vàng,thơm phức. Thiềng nói ban đầu còn lợm lợm, nhưng ăn liều theo tụi nhỏ thì thấy nó ngonthiệt, chưa bao giờ ấn tượng thế...Phan ngồi trong bàn nhậu, như mọi hôm anh chẳng nói gì nhiều, ngay chuyện Diễm thíchnói chuyện với anh qua Yahoo. Messenger anh cũng dấu im không hé, chỉ ừ à rồi ngóquanh. Trên vỉa hè, cách đó mươi bước có bà già buôn ve chai đang soạn đống sách báocũ ra xếp lại, trong đó có một bức tranh vẽ con mèo khá bắt mắt. Phan nhìn bức tranh, tựnhiên thấy con mèo trong tranh như động đậy. Nó giương mắt nhìn anh như đang hỏi,anh không thấy tôi thật sao? Thấy chứ, Phan mơ hồ, có cái gì đó khiến Phan thấy cần sởhữu ngay con mèo ấy. Phan đứng dậy đến bên bà lão chai bao. Cuộc mua bán bức tranhdiễn ra chóng vánh...2.Đến lúc tối trời Phan mới về đến nhà. Anh treo bức tranh con mèo lên cái đinh nằm mộtgóc phòng khách rồi bật đèn ngủ. Ánh đèn vàng khiến bức tranh trở nên như lạc vào mộtkhông gian huyễn hoặc, lãng mạn và sống động. Phan mở đĩa nhạc ghitare của Goia vànằm ra giường, vừa nghe nhạc vừa ngắm con mèo. Con mèo vẫn im lặng, chỉ có đôi mắtnhìn anh bí hiểm. Mơ màng. Bỗng Phan giật mình vì hình như bức tranh vừa động đậy,rõ ràng anh thấy con mèo trong tranh vừa nhúc nhích. Anh ngồi nhỏm dậy, bật đèn sáng,Goia vẫn rải âm thanh theo dây đàn. Châm điếu thuốc cho tỉnh táo, anh nhìn bức tranh.Bây giờ thì bức tranh đã đứng im. Nhưng đôi mắt con mèo thì như sống động hơn. Phannhận ra đôi mắt con mèo này thật đặc biệt. Nét thần thái của đôi mắt khiến cho khônggian quanh nó vừa thấp thoáng có sự hoảng sợ của các âm mưu thâm độc nào đó, vừatràn đầy âm vọng yêu thương. Phan chau mày một chút rồi thôi, phải công nhận cái ônghọa sỹ nào vẽ bức tranh này giỏi thiệt, vẽ đôi mắt con mèo thần thái chi lạ quá.Phan mở lap-top, vào internet, tin hot nhất đưa chuyện có một con chuột không sợ mèo ởbên Tây. Đọc báo chán, Phan chuyển vào Yahoo. Messenger. Nick của Diễm đang sángđèn.- Hi, Diễm gọi khiến Phan tỉnh ngủ hẳn.- Hi, Phan trả lời. Lan man chuyện. Diễm kể nỗi vất vả khi mới vào công ty được hơntháng. Cả chuyện thiên hạ nhìn Diễm ganh tị khi nghe đồn sếp đang để mắt tới Diễm.Người ta quên mất rằng Diễm có bằng quản trị kinh doanh, bằng luật, ngoại ngữ cực giỏi,người ta chỉ nghĩ Diễm có đôi chân dài... Rồi Diễm “hix”, buồn lắm anh Phan ơi, rằngnghe nói Phan nghiệp vụ giỏi, sống trung thực, nhiều người yêu mến, nể vì, vậy liệu Phancó hiểu và giúp được gì cho Diễm không. Uh, anh sẽ tìm cách giúp. Diễm đáng được nhưvậy mà. Phan hứa, thấy tự nhiên thương cô gái xinh đẹp đang nói chuyện với anh.Diễm kể sang chuyện nơi ...