Bấy giờ là tiết hoa mai nở rô.. Chưa dến Tết, khí hậu ở biên giới phía Bắc dã lạnh và rất hanh heo nhưng hoa mai thì bất chấp tất cả cứ dến kỳ là nở. Mai trắng như tuyết, mai dỏ thì tựa ráng chiều, từng cây từng lùm thấp thoáng trong khe, trên sườn núi, dọc theo bờ suối và nhiều nhất là trong các vườn, nhất là vào tháng Chạp sau dộ tuyết dầu mùa, hoa mai càng rực rỡ. Hoa dỏ in trên tuyết trắng mới lộng lẫy làm sao! Tất cả cac con cái...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bức Tranh Hoa MaiBức Tranh Hoa Mai Quỳnh Dao Bức Tranh Hoa Mai Tác giả: Quỳnh Dao Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 15-October-2012Trang 1/22 http://motsach.infoBức Tranh Hoa Mai Quỳnh Dao Chương 1Bấy giờ là tiết hoa mai nở rô..Chưa dến Tết, khí hậu ở biên giới phía Bắc dã lạnh và rất hanh heo nhưng hoa mai thì bất chấptất cả cứ dến kỳ là nở. Mai trắng như tuyết, mai dỏ thì tựa ráng chiều, từng cây từng lùm thấpthoáng trong khe, trên sườn núi, dọc theo bờ suối và nhiều nhất là trong các vườn, nhất là vàotháng Chạp sau dộ tuyết dầu mùa, hoa mai càng rực rỡ. Hoa dỏ in trên tuyết trắng mới lộng lẫylàm sao! Tất cả cac con cái nhà quan nhà qúi , trong thành hầu như dều thấy phấn khích, thế làdã dến mùa dược di dạp tuyết ngắm mai rồiChùa Nhàn Vân nằm ở ngoại ô phía Tây Thành, tuy chỉ là nơi ở của nhà tu hành, nhưng vì hoamai mà trở nên nổi tiếng. Trong vườn nhà chùa toàn là hoa mai, dâu dâu cũng ẩn hiện toànmàu hoa trắng hoa dỏ. Mỗi bận dến tiết mai nở rộ hương bay xa hàng mươi dặm, người dungoại dến như nước chảỵ Rất nhiều tiểu thư khuê cac ngày thường không dễ ra khỏi dược khuêphòng, chỉ thỉnh thoảng lấy cớ lên chùa thắp hương mới dược ra ngoài dạo chân 1 chuyến, nămnào họ cũng dạo dến chùa Nhàn Vân nàỵ Lại càng rất nhiều niên thiếu con em các nhà giàulắm tiền bạc, lấy dịp này làm cơ hội di săn sắc dẹp, ngày ngày lượn lờ dến chốn này kiếm tìm kỳtích . Vì vậy tiết hoa mai rộ thế này cũng là thời gian thịnh nhất về hương hỏa của chùa NhànVânChùa Nhàn Vân náo nhiệt hẳn lên, chủ trì chùa là Dại pháp sư Tịnh Tu cùng các chú tiểu tới tấpchạy ra chạy vào dón tiếp các qúi khách Vậy thì Tịnh Tu pháp sư còn làm sao mà tịnh mà tu dược dâỷ Dây là 1 vấn dề khá có triết lý dấy! Hà Mộng Bạch người dang tá túc tại chùa NhànVân dã từng cười mà hỏi Tịnh Tu pháp sư câu hỏi nàỵ Pháp sư cũng mỉm cười mà trả lời: Tịnh là ở trong hồn, tu là tại tâm, chứ còn cái thân xac mọn này chỉ là thai phàm màthôi!Quả thật mà không cần phải ăn dến khói lửa của nhân gian thì trên dời này có dược mấy ngườidâỷMộng Bạch dã từng suy nghĩ rất nghiêm túc về mấy câu nói dó của v.i hoà thượng già, mới nghethì cảm thấy có vẻ hơi tự biện bạch nhưng nghĩ kỹ thì lại thấy có ý vị sâu xa riêng. Mộng Bạchkhông thể không bai phục vị pháp sư già dó. Nhớ lạ là mình dã tá túc ở chùa này gần 1 nămrồi, dã nhiều phen dàm luận chuyện cổ kim với pháp sư, Mộng Bạch thấy rất khâm phục họcvấn và tấm lòng rộng rãi của nhà tu hành nàỵ Chàng không bao giờ quên cái dêm mùa dôngnăm ngoái, khi di tìm người thân mà không gặp, trong mình lại chẳng có 1 dồng tiền bát gạo,lưu lạc dến dây, dói rét khổ sở ngã trước cửa chùa và dược hoà thượng cưu mang gíup dỡTiểu thí chủ, người dịnh di dâu nữảCon là 1 tú tài, vốn dịnh di tìm họ hàng thân thích, vay chút tiền ăn dường dể về kinh dô ứng thíCha mẹ người dâủThưa, dều tạ thế rồi, gia dạo suy vi, mới di tìm họ hàng dể nhờ giúp dỡTrang 2/22 http://motsach.infoBức Tranh Hoa Mai Quỳnh DaoNgười biết những môn gìThưa: cầm, kỳ , thi , thư, họaVị hòa thượng già cười:Tiểu thí chủ ơi, biết năm môn dó, không phải là người, mà là thần dấy!Mộng Bạch ngạc nhiên và giật mìnhThế bây giờ người dịnh làm gì? - Vị hoà thượng tiếp tục hỏicon cũng không biết nữaTa biết - Pháp sự Tịnh Tu gật gật dầu - Con dã mệt rồi , dã di cả 1 chặng dường dài, con cầnphải nghỉ ngơi, mà chùa Nhàn Vân là nơi nghỉ ngơi tốt nhất, con hãy ở lại dây, dến mai ta sẽcùng với con xem xét những thứ mà con dã biết kiaVà thế là, Mộng Bạch dã ở lại chùa Nhàn Vân ngay từ ngày hôm sau, khi hoà thượng bắt dầuluận bàn về thi thư với chàng, thì chàng mới sợ hãi nhận ra rằng mình thật là qúa nhạt nhẽo vàngô nghê! chàng không còn dám nói là mình biết cái gì nữa cả, chàng chỉ có phận học màthôị 10 ngày sau chàng thành tâm nói với pháp sư Tịnh TuCon thấy rằng con không nên di ứng thí dể cầu công danh nữa, dứt khoát con muốn ở dây,xuống tóc di tu, xin hoà thượng nhận con làm dồ dệCon ấy ử - hoà thượng cười tủm tỉm và lắc dầụ - Trần duyên của con còn không vào cửa Phậtdược dâu, hơn nữa xuống tóc hay không thì cũng chỉ là hình thức mà thôị Con còn qúa trẻ condường trước mắt còn dài lắm! con phải di con dường riêng của con. Con nên biết , những ngườivào cửa của ta là có 2 loại: 1 là những kẻ ngốc nghếch không hiểu biết 1 chút gì, loại kia lànhững con người siêu phàm thoát tục. còn con? con không thuộc loại nào trong dó cảThế thầy thuộc loại nàỏ - Mộng Bạch hỏi lạiHoà thượng già trầm tư giây látTa ử - h ...