Danh mục

Bức tranh và ngôi nhà cổ

Số trang: 18      Loại file: pdf      Dung lượng: 236.39 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hôm qua lão bạn già gọi cho tôi "Phong, mày qua đây, tao có món đồ này quý lắm". Tôi đang ngồi trong cuộc họp, thì thào "Tuần này em bận quá". Lão quát lên giọng ra lệnh "Cái này rất hay. Mày phải đến đây ngay. Tối nay nhá", rồi cúp máy. Ngoài việc tôi và lão đều chưa vợ và say mê nghiên cứu tử vi, tướng số, còn thì người ngoài thấy tôi thân với lão, lão chơi với tôi đều tỏ vẻ ngạc nhiên. Tôi mới 30, còn tuổi lão gấp đôi. Tôi làm việc trong...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Bức tranh và ngôi nhà cổ Bức tranh và ngôi nhà cổ TRUYỆN NGẮN CỦA DI LIHôm qua lão bạn già gọi cho tôi Phong, mày qua đây, tao có món đồ này quý lắm. Tôiđang ngồi trong cuộc họp, thì thào Tuần này em bận quá. Lão quát lên giọng ra lệnhCái này rất hay. Mày phải đến đây ngay. Tối nay nhá, rồi cúp máy. Ngoài việc tôi vàlão đều chưa vợ và say mê nghiên cứu tử vi, tướng số, còn thì người ngoài thấy tôi thânvới lão, lão chơi với tôi đều tỏ vẻ ngạc nhiên.Tôi mới 30, còn tuổi lão gấp đôi. Tôi làm việc trong cao ốc máy lạnh với những hội thảotừ xa, thư tín điện tử, bận rộn với những catalogue chuyển phát nhanh và giải trí bằng tròma trận trên máy vi tính màn hình tinh thể lỏng, còn lão kỉm kìm kim quanh những cuốnsổ cũ nát hôi xì ghi ký tự cổ và một tách cà phê rẻ tiền trong quán cóc. Tôi sống trongmột villa bốn tầng với bộ đồ điện tử hàng hiệu complex còn lão ở căn hộ hai chục métvuông chót vót tầng bốn thuộc khu chung cư xây từ thời bao cấp.Nhưng hễ lần nào lão gọi, như hôm nay chẳng hạn, là tôi lại cum cúp mò đến. Tôi mêmẩn những quyển sách đen đúa của lão, mà từ đó lão có thể đọc vanh vách tôi được thăngchức vào năm nào, bao lâu sẽ cưới vợ, thậm chí sáng mai không nên khởi hành về hướngÐông vì sẽ ngã vào vũng nước bẩn hết quần áo. Lần này vừa nhìn thấy tôi, lão ngồi bậtdậy, vẻ phấn khích rõ rệt Thằng đểu. Cả tháng nay không nhìn thấy mày, rồi vội vàngmở nút chai Vodka nội đã bày sẵn. Lão rót rượu ra hai cái chén cáu bẩn Cứ uống đi đã,rồi tao sẽ cho xem.Lão lim dim mắt thích thú như để cho tôi phải ngấm sự hồi hộp, nhưng kỳ thực là lão cònsốt ruột hơn tôi, cứ xoay tít thò lò chén rượu. Rồi chừng như không thể chịu đựng hơnđược, lão rút phắt miếng vải hoa đậy cái gì đó dựng trên mặt tủ trà, như thể người đi sứhãnh diện kéo tấm hồng điều trưng bày lễ vật tiến vua. Một bức tranh.Tôi tiu nghỉu Thì làm sao?. Lão vẫn giữ nguyên vẻ phấn chấn Tao có thằng bạn đồnghương. Hôm nọ đến thăm thấy nó vứt cái tranh này trong gara. Thấy tao có vẻ thích, nótặng luôn, bảo rằng của ai biếu nó không nhớ, mà hình như cái thằng đi biếu đó cũngđược ai tặng lại. Thế là tao mang về. Thằng bạn tao làm ăn giỏi nhưng có hiểu đếch gì vềnghệ thuật đâu. Tôi đang định mở miệng đá ông bạn già Thì may là có ông rước đi chongười ta đỡ chật nhà nhưng lão đã thì thầm như sợ có kẻ trộm nghe thấy Có đứa trảnăm ngàn đô rồi đấy. Nhưng tao chưa bán, hẵng để đấy cho sang nhà.Tôi mím môi, thấy thương hại lão. Những kẻ nghèo khó thường hão huyền vào một niềmtin mù quáng và sẵn sàng thể hiện sự giàu sang, sành điệu bất cứ khi nào có thể. Sợ tôichưa tin, lão chém tay vào không khí Tao thề đấy. Hôm nọ có đứa buôn tranh trả bangàn. Tao sợ hớ mới gọi một thằng chuyên sưu tầm tranh, y như rằng nó phát giá nămngàn. Lão nhấp vội chén rượu như để lấy lại bình tĩnh Tao biết ngay mà. Con mắt amhiểu nghệ thuật của tao chưa bao giờ nhìn nhầm.Tôi ngước nhìn bức tranh, qua ánh sáng của ống đèn tuýp, những gam màu nhợt nhạt,trầm đục phác thành con phố cổ. Phố không một bóng người, những mái ngói nâu xỉn,cây si già vươn cành sang tận cột điện mé bên kia đường. Một bức tranh rập khuôn kiểuBùi Xuân Phái, nhưng vụng về và thiếu kinh nghiệm. Có lẽ cái tài tình duy nhất của tayhọa sỹ là những vết bả sơn dầu trên bức tường lở lói đầy vụn vữa khiến ngôi nhà cổ thêmphần thê lương và hoang tàn. Chiếc khung tranh sơn màu nhũ kim nay đã mốc thếch từngvệt do bị chủ nhân trước ngược đãi. Và hỡi ôi, một sự chưa từng thấy là bức tranh khônghề có chữ ký cũng như ngày tháng hoàn thành ở dưới góc như lẽ ra gã thợ vẽ hạng bétnào cũng phải làm thế. Tôi vờ tán thưởng Tranh vẽ được đấy. Bác vớ bẫm nhá. Lão bạngià của tôi say sưa ngắm bức tranh bằng đôi mắt rực sáng như bị thôi miên mãi cho tớikhi tôi đòi về ấy, chưa hết, tao còn cái này nữa. Lão rút từ giá sách ra một cuốn sổ chéptay bẩn thỉuThằng cha Việt kiều này nhất định không cho mượn phô tô nên tao phải ngồi chép tạichỗ. Thuyết thông linh đấy.- Là thế nào?.Lần này thì tôi tò mò thực, nhưng ngay lập tức thất vọng Tao đang nghiên cứu thuyếtnày. Của phương Tây, tụi nó gọi hồn bằng cách nói chuyện qua các tín hiệu gõ, hoặcghép các chữ cái lại với nhau.Lão lại lôi một bảng chữ cái kẻ sẵn trải lên bàn, rồi lau chùi một chén rượu úp xuống, đặtvào góc. Tôi say mê tử vi, và coi đó là một môn khoa học nghiêm túc, còn mấy trò phùthuỷ kia nhất định là nhảm nhí. Hồi đi học, mấy đứa con gái trong lớp cũng giở trò nàymỗi bận cắm trại, vừa để giải trí, dọa cho lũ xung quanh một mẻ sợ chết khiếp khi kỳthực ?bà đồng cốt? tự tay di chuyển chiếc chén, mà cũng là để tự thể hiện mình và gây sựchú ý trong đám đông. Nay ông bạn đầu hai thứ tóc cũng định trộ tôi bằng trò trẻ con nàythì thật quẫn hết chỗ nói. Tôi ngửa cổ lên trời theo thói quen tự vận động những lúc làmviệc căng thẳng và giả đò nghe điện thoại ?Em có việc phải đi. Hôm nào mời bác sangnhà uống rượu nhé?....Bẵng đi v ...

Tài liệu được xem nhiều: