Danh mục

Buôn Thánh

Số trang: 13      Loại file: pdf      Dung lượng: 130.38 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 5,000 VND Tải xuống file đầy đủ (13 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tần xuất thân từ một gia đình lý hào của chế độ phong kiến lụi tàn. Cha hắn giữ chức hương mục, bản thân hắn cũng chỉ lõm bõm mấy chữ Nho cuối mùa. Hình như ông hương mục cũng ít để mắt đến hắn vì hắn lười và hay lêu lổng , đùm túm với bọn ngồi lê đôi mách. Hắn cũng không thương cha ví cái tính Trương Phi, cộc cằn , còn mẹ thì nặng tình với hắn hơn do hồi mới sinh, hắn hay ốm đau, nhiều đêm bà phải thức suốt với hắn, lớn lên...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Buôn Thánh Buôn Thánh Tần xuất thân từ một gia đình lý hào của chế độ phong kiến lụi tàn. Cha hắn giữ chứchương mục, bản thân hắn cũng chỉ lõm bõm mấy chữ Nho cuối mùa. Hình như ônghương mục cũng ít để mắt đến hắn vì hắn lười và hay lêu lổng , đùm túm với bọn ngồi lêđôi mách. Hắn cũng không thương cha ví cái tính Trương Phi, cộc cằn , còn mẹ thì nặngtình với hắn hơn do hồi mới sinh, hắn hay ốm đau, nhiều đêm bà phải thức suốt với hắn,lớn lên hắn thường quấn quýt bên bà. Năm lên bảy, có lấn hắn ăn một trận đòn nên thâncủa cha, khi hắn lấy than củi vẽ hình TàoTháo, Quan Công lên cái tường mà ông mớiquét vôi để chuẩn bị ăn Tết, sau cái đêm mẹ hắn dẫn hắn đi coi hát bội. Càng lớn, rất lạ,hắn lại càng giống ông Chánh tổng trong từng cử chỉ, dáng đi, giọng nói. Bỡi thế hắn trởthành cái gai trước mắt ông hương mục, dù ông không dám nói ra, vợ chồng ông dần dầntrở thành hai cái bóng trong một ngôi nhà lặng lẽ, nặng nề. Năm nay Dần đã mười sáu,ông chánh tổng nói rằng vì nể tình ông hương mục nên cắt đặt cho hắn cái chân lo nhangkhói cho ngôi miễu trong làng, thờ cúng những oan hồn không nơi nương tựa để họ khỏiphá phách và phù hộ cho dân làng tránh được tai ương, làm ăn khấm khá. Mỗi mùa vụDần được lý trưởng cấp cho khoảng mươi giạ thóc hoặc hơn một chút, tùy vào việc làngcó trúng mùa hay không. Ban đầu hắn cũng thấy sờ sợ khi đêm đêm gần gũi với nhữngoan hồn luôn quanh quất đâu đây, không thể biết trước những gì sẽ xảy ra trong một thếgiới huyễn hoặc , oan khốc. Lần đầu khi bước chân vào miễu, Dần thấy lạnh cả xươngsống , gai ốc nổi lên khắp người, nhưng lâu dần , hắn cũng quen, rồi không những quenmà hắn còn đâm ra dạn dĩ, coi mấy tượng âm hồn kia là bạn, khi đêm về. Trước mỗi kỳ tếlễ, cả làng chẳng ai dám sờ tới tượng Thành hoàng, thổ địa, âm hồn thì hắn lại mang mấybức tượng đất nung sơn phết xanh đỏ đó ra tắm rửa lau chùi rất tử tế. Hắn nêu ra một triếtlý mà không ai dám cãi “ tưởng thần thì thần đãi”.Ngoài ra, không biết do đâu, hắn còn có cái “biệt tài” về bắt chó , giết chó, ra thịt,và chếbiến thành các món ngon, nên nhà ai trong làng có tiệc tùng gì cũng đều gọi hắn. Nhưngchó là loài vật rất tinh khôn nên những chú chó còn sống, hễ thấy Dần là bọn chúng butheo hắn mà sủa, không tha cho hắn nửa bước, quen rồi, mỗi khi dân làng thấy chó sủathành đàn, dai dẳng, là biết Dần đang lảng vảng ở đâu đó . Nhưng có điều rất trớ trêu là,nếu dân làng có ai bị như hắn thì họ rất bực bội và xấu hổ, trái lại, với hắn thì đàn chó lạilàm cho hắn an tâm và tự hào, vì hắn cho rằng tiếng chó sủa sẽ xua đi bớt những oan hồnđang vây quanh hắn xin ăn và chính hắn là người duy nhất của làng liên hệ được vớingười cõi âm và ban phát ân huệ cho những linh hồn xấu số vĩnh viễn bị đọa đày nơi địangục. Nhiều đêm đi chơi khuya, không dám về nhà, sợ ông hương mục quở mắn, hắn dẫncả đàn chó chui vào chái sau miễu mà ngủ ngon lành.Và chính nhờ đàn chó, nên đêm nàohằn về ngủ ở miễu Thành hoàng, dân làng đều biết.Miễu Thành - hoàng được xây trên một doi đất cao, diện tích khoảng nửa sào ta, có nhiềucây cổ thụ tự mọc không biết tự bao giờ, nên ban ngày rất mát, nhưng ban đêm lại làmtăng thêm cái vẻ bí ẩn và ma quái nên đàn bà trẻ con ít ai dám bén mảng tới. Mấy đámruộng quanh miễu thường ít thấy bóng dáng đàn bà. Mùa cấy vào khoảng đầu đông , họđến làm, khi mặt trời đã quá sào và kéo nhau về khi mới vừa xế bóng. Dù không ai bảo ainhưng họ đều hiểu với nhau rằng những âm hồn thường trở lại trần gian vào ban đêm, vànhững người điên trong làng là do ma nhập.Khi đã sống quen với ma, Dần không cần đến bầy chó nữa. Đêm nào muốn về ngủ trongmiễu Thành hoàng cho mát, hắn đánh lừa bầy chó bằng cách cởi bỏ hết quần áo, lâu ngàykhông giặt, bốc mùi thịt chó, rồi trùm nguyên người bằng một chiếc áo tơi đi mưa chằmlá cọ. Lâu dần, bầy chó cũng không còn để ý đến hắn, hắn cũng nghỉ làm thịt chó cho dânlàng. Từ đó hành tung của hắn ngày càng có vẻ bí hiểm, đêm nào hắn có ngủ trong miễuhay không, là chuyện chỉ có hắn mới biết, hắn lui tới miễu như một cái bóng ma.Một đêm mùa hạ, gió tây nam mát rượi thổi từng cơn , làm cho hắn say ngủ trên chiếcchõng tre sau miễu, bỗng hắn thức giấc bỡi một tiếng đập mạnh của cánh cửa trước, cóngười mở ra rồi quên khép lại. Nghe có tiếng chân, không biết là của người hay là của ma, hắn tỉnh ngủ , định thần, nằm im chờ đợi. Lại có tiếng thì thầm. Hắn ngồi dậy áp tai vàophên. Tiếng người con trai: “Cầu xin Thành hoàng thổ địa cô hồn linh thiêng bắt cha contỉnh trí, cho con được lấy Sen. Dẫu Sen là đứa mồ côi nhưng em nết na, chăm làm, khôngcó Sen, con không thể nào sống nổi”. Tiếp theo là tiếng con gái: “ Hỡi những oan hồn xinvề đây chứng giám lời thề nguyền của con và anh Lía, là thương nhau suốt đời. Sau nàyai bội bạc, xin trên trước hãy vặn họng người ấy đi”. “ Thằng Lía và con Sen”, hắn kinhngạc và lẩm bẩm. Lâu nay hắn cứ tưởng rằng, với cái miễu đầy vẻ bí ẩn , ma quái và linhthiêng này, chỉ ...

Tài liệu được xem nhiều: