Thông tin tài liệu:
Nè nè. Anh em đừng chài cá bổi. Cái bổi ăn không được đâu! Anh em bộ đội thìtui thương lắm, mới nói cho mà biết vậy đó. Cá bổi tui nuôi trong vuông đất này là loại đặc biệt, chớ không phải loại thường nuôi để bán đâu. Chú em mầy cất chài đi. Cá bổi phệt của qua coi lớn bằng cái quạt mo vậy, chớ thịt ăn chát ngấm thôi. Vô nhà biểu mấy đứa nhỏ lấy vài cần câu cá rô với một cần câu cá lóc ra đây. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cá nuôi.- Nè nèCá nuôi- Nè nè. Anh em đừng chài cá bổi. Cái bổi ăn không được đâu! Anh em bộ đội thìtui thương lắm, mới nói cho mà biết vậy đó. Cá bổi tui nuôi trong vuôngđất này là loại đặc biệt, chớ không phải loại thường nuôi để bán đâu.Chú em mầy cất chài đi. Cá bổi phệt của qua coi lớn bằng cái quạt movậy, chớ thịt ăn chát ngấm thôi. Vô nhà biểu mấy đứa nhỏ lấy vài cầncâu cá rô với một cần câu cá lóc ra đây. Đứa bắt cào cào, đứa bắt nháinhót mà câu, mà nhắp một hồi ăn chết mệt không hết. Mấy con cá bổiphệt lỡ chài lên được đó, thả xuống đìa lại đi. Thứ cá rô mề của qua, haiđứa câu một lát có mà khiêng, chớ quân ngũ nào ăn cho hết. Con nàocon nấy bằng bàn tay xòe, da đen trạy, trứng óc nóc, đuôi đỏ chót, mỡcứng như mỡ rùa vậy. Còn nói chi đến thứ cá lóc kềnh của qua nuôi.Con nào mà không mọc hai sợi râu dài cỡ lóng tay sắp lên. Chú em màythử nhắp lên vài con cá lóc thì biết. Tụi nhỏ xóm này thường lấy vảy cálóc của qua làm đồng xu để đánh đáo đó. Vì cá của qua có cho ăn mồiđàng hoàng mà. Loại nào cho mồi nấy. Chú em mày trông thấy đó!Vườn qua trồng rặc có ba thứ cây: xoài, cau với dừa. Suốt năm cây saioằn cứ để cho trái rụng xuống cho cá ăn. Cá bổi thì ăn cau tầm vun nênthịt nó chát ngấm. Cá rô thì ăn xoài, bởi vậy cá rô nấu canh chua khôngcần bỏ me, dầm me gì đâu. Nè! Ráng nhắp ít con cá lóc mang về tối nấucháo ăn tẩm bổ nghe. Cả vườn dừa của qua vậy đó, dừa khô cứ rụngxuống mương, rụng bao nhiêu thì cá lóc táp ăn hết trọi. Bởi vậy thịt cálóc nấu cháo thì khỏi phải vắt nước cốt dừa mà ăn cũng béo ngậy.Sọ đầu cá trêÔng Tư đưa tay vuốt chòm râu bạc đang bung trắng trước ngực. Ông say sưa kểtiếp chuyện cái sọ đầu cá trê của bác Ba Phi cho con cháu nghe.- Nè... tụi con ngồi yên, đừng chồm tới nữa, để ông kể nữa cho nghe. Nhà bác Bahồi đó có nuôi bầy heo nái... Ờ... ờ... chuyện này mấy con nghe chưa? Số là hômnọ tới ngày bán đàn heo rồi, mà bầy heo đi đâu chẳng thấy hẻo lánh về. Bà con lốixóm tới bắt heo con, đứng chờ đông nghẹt, chật cả nhà. Sốt ruột quá, bác Ba lội đilùng kiếm khắp vườn chẳng thấy.Chắc là bị cọp ăn hết rồi! Bác Ba thất vọng than thở, vừa lê từng bước nặng nhọctrở về nhà.Vừa tới sàn trước, bác giật mình thấy vật gì cứ làm nhúc nhích, nhúc nhích cái sọđầu con cá trê trông hình như cái sọ đầu muốn bò đi mà bò không được. Trờiđất, lại ma quỷ ám ảnh nữa rồi, hay là...Bà con đứng chờ bắt heo trong nhà nghe tiếng bác Ba kêu la, liền chạy ra. Một tốpđứng cầm cây, dao mác vây quanh chực sẵn, số bà con còn lại thì ráp nhau cùngbác khiêng lật ngược sọ đầu cá trê lên. Hổng ngờ bầy heo con từ trong vù chạy ra.Con heo nái mẹ vú lòng thòng cũng chạy vụt ra theo.Mọi người mới bật ngửa, cười ồ. Thì ra lúc nãy, heo nái mẹ dẫn đàn heo đến sànlăng ủi tìm cái ăn, nhưng nó ủi phá thế nào, làm sọ đầu cá trê của bác Ba lật úp lạinhốt gọn lỏn bầy heo, cả mẹ lẫn con vào bên trong.Kể tới đây, ông Tư đưa tay lên nắn nắn sửa lại cái búi tóc sau ót. Ông cười hề hề:- Cái sọ đầu cá trê của bác Ba thời đó bự cỡ vậy lận đó, các con!Cứ đến vả vào mồm tôiCó người đi hỏi thầy bói: Ông xem tôi sẽ sống được bao lâu?Thầy bói tính toán một hồi lâu: Ông thọ lắm, phải sống đến 94 tuổi!Người nọ lại vặn: Có thật sống đến 94 tuổi không?Thầy bói trừng mắt: Tôi xưa nay chưa từng nói láo. Nếu ông không sống đến 94tuổi mà chết trước thời hạn đó thì lúc chết cứ đến đây mà vả vào mồm tôi