Các cách thức để đánh giá đúng nhân viên
Số trang: 9
Loại file: pdf
Dung lượng: 133.91 KB
Lượt xem: 14
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Nếu so sánh giữa tất cả các kỹ năng quản lý thì có lẽ kỹ năng đánh giá nhân viên là khó nhất. Tuy nhiên, đây lại là công việc rất quan trọng trong công tác quản trị nhân sự.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Các cách thức để đánh giá đúng nhân viênCách thức để đánh giá đúng nhân viênNếu so sánh giữa tất cả các kỹ năng quản lý thì có lẽ kỹ năngđánh giá nhân viên là khó nhất. Tuy nhiên, đây lại là công việc rấtquan trọng trong công tác quản trị nhân sự. Người đứng đầu doanh nghiệp dù có xuất sắc đến đâu nhưngnếu không có những đồng sự giỏi sẽ khó mà thực hiện được cácchiến lược, chiến thuật để đạt được mục tiêu của doanh nghiệp.Đánh giá đúng nhân viên sẽ giúp lãnh đạo đặt cấp dưới vào đúngvị trí, giao việc đúng với khả năng. Ngược lại, khi cấp dưới được cấp trên đánh giá đúng năng lực, đó là cách động viên họ tốt nhất. Cần có tiêu chí đánh giá rõ ràngCho dù áp dụng bất cứ phương pháp đánh giá nào, nhà quản lýcũng nên có các tiêu chí đánh giá nhân viên. Các tiêu chí này cần rõ ràng và quan trọng nhất là phải đo lường được, tránh đưa ra các tiêu chí “chung chung” dẫn tới sự hiểu lầm của cấp dưới.Tiêu chí đánh giá phải gắn liền với nhiệm vụ được giao thực hiện và mục tiêu mà tổ chức mong muốn đạt tới. Các tiêu chí phải được đưa ra từ đầu kỳ đánh giá để nhân viên hiểu các yêu cầu và sự mong đợi của người quản lý đối với mình. Nhà quản lý không nên thay đổi các yêu cầu của mình đối với nhân viên khi bắt đầu tiến hành đánh giá vì khi đó nhân viên sẽkhông có cơ hội để điều chỉnh bản thân. Tuy vậy, để tạo sự “mớimẻ” và “thách thức” cho nhân viên, nhà quản lý đôi lúc cũng cần điều chỉnh tiêu chí đánh giá và phải thông báo từ sớm cho nhân viên biết. Nội dung của các thay đổi này có thể nhắm tới mục đích khắc phục các điểm yếu của tổ chức. Chẳng hạn như doanh số bánhàng, độ lớn của thị trường đối với nhân viên tiếp thị, kinh doanhhoặc số thư khen, những lời phàn nàn từ khách hàng để đánh giá đối với nhân viên cung ứng dịch vụ...Khoảng cách giữa nhận xét của cấp trên với ý kiến cấp dướiRất thường xảy ra sự khác biệt giữa đánh giá của cấp trên về cấp dưới so với kết quả tự nhận xét của cấp dưới về bản thân.Khoảng cách này nếu không được xóa bỏ sẽ là rào cản lớn trong việc đánh giá nhân viên, đôi khi gây ra sự bất mãn dẫn tới việc nhân viên rời bỏ tổ chức vì cho rằng “sếp không hiểu mình”.Để khắc phục trở ngại này, nhà quản lý phải dành thời gian theo dõi hoạt động của nhân viên dưới quyền. Một khi đã nắm vững các việc nhân viên đã làm tốt và cả những việc chưa tốt, nhà quản lý sẽ có những đánh giá khiến nhân viên “tâm phục khẩu phục”. Tuy nhiên, đối với các sai sót của nhân viên, nhà quản lý nênnhắc nhở ngay khi phát hiện để nhân viên nhận thấy và tránh cácsai sót tương tự tiếp diễn. Đừng làm nhân viên ngạc nhiên khi họbất ngờ nhận được “một giỏ” nhận xét về các sai sót đúng vào lúc cấp trên đánh giá.Nhà quản lý phải cho nhân viên hiểu rằng để rèn luyện được bản thân là cả một quá trình lâu dài, đòi hỏi sự nỗ lực bền vững. Nóđược ví như việc leo lên tòa nhà cao, chúng ta phải đi qua nhiều bậc thang chứ không thể nhảy trực tiếp từ tầng này lên tầng khác. Kéo lên hay thả xuống?Đến đây thì một câu hỏi khác được đặt ra: Nhà quản lý phải làm gì khi nhân viên chỉ hoàn thành gần hết các chỉ tiêu đã đặt ra?Hãy thử tưởng tượng hình ảnh cấp trên là người đứng trên đỉnhdốc còn cấp dưới là người đang gắng sức leo dốc, nhưng khi chỉcòn một bước nữa tới đỉnh dốc thì đã kiệt sức. Trong tình huống đó, nhà quản lý sẽ có hai lựa chọn. Phương án thứ nhất là đểnhân viên rơi tự do xuống chân dốc. Phương án thứ hai là ra tay kéo nhân viên lên đến đỉnh. Vấn đề đặt ra ở đây là khi nào thì nhà quản lý nên để nhân viêntrở lại từ đầu quá trình phấn đấu, khi nào thì “nâng” cho nhân viên đạt mức cao hơn? Nếu qua quá trình theo dõi nhà quản lý biết được sự nỗ lực phấn đấu của nhân viên đã nhiều lần gần chạmđến đích và kết quả lần sau luôn cao hơn lần trước, trong trường hợp này nên chọn phương án thứ hai. Cần hiểu được tâm lý nhân viên là nếu quá trình phấn đấu kéo quá dài mà không có sự động viên kịp thời của cấp trên, họ sẽnản lòng, không còn động lực tiếp tục phấn đấu. Tuy nhiên, nhàquản lý cũng cần thông tin kịp thời cho nhân viên đó biết mức độ họ hoàn thành các tiêu chí và nhấn mạnh rằng nếu tiếp tục thể hiện như hiện tại sẽ không được đánh giá cao trong kỳ tới. Ngược lại, đối với nhân viên lần đầu gần đạt được các tiêu chíđánh giá, nhà quản lý nên sử dụng phương án thứ nhất nhằm tạothách thức để họ cố gắng đạt kết quả tốt hơn cho kỳ đánh giá kế tiếp.Sử dụng lựa chọn nào cho phù hợp với từng tình huống cụ thể để đạt được hiệu quả khi đánh giá nhân viên không chỉ thể hiện kỹ năng quản lý mà còn thể hiện nghệ thuật lãnh đạo. Đối thoại với nhân viên ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Các cách thức để đánh giá đúng nhân viênCách thức để đánh giá đúng nhân viênNếu so sánh giữa tất cả các kỹ năng quản lý thì có lẽ kỹ năngđánh giá nhân viên là khó nhất. Tuy nhiên, đây lại là công việc rấtquan trọng trong công tác quản trị nhân sự. Người đứng đầu doanh nghiệp dù có xuất sắc đến đâu nhưngnếu không có những đồng sự giỏi sẽ khó mà thực hiện được cácchiến lược, chiến thuật để đạt được mục tiêu của doanh nghiệp.Đánh giá đúng nhân viên sẽ giúp lãnh đạo đặt cấp dưới vào đúngvị trí, giao việc đúng với khả năng. Ngược lại, khi cấp dưới được cấp trên đánh giá đúng năng lực, đó là cách động viên họ tốt nhất. Cần có tiêu chí đánh giá rõ ràngCho dù áp dụng bất cứ phương pháp đánh giá nào, nhà quản lýcũng nên có các tiêu chí đánh giá nhân viên. Các tiêu chí này cần rõ ràng và quan trọng nhất là phải đo lường được, tránh đưa ra các tiêu chí “chung chung” dẫn tới sự hiểu lầm của cấp dưới.Tiêu chí đánh giá phải gắn liền với nhiệm vụ được giao thực hiện và mục tiêu mà tổ chức mong muốn đạt tới. Các tiêu chí phải được đưa ra từ đầu kỳ đánh giá để nhân viên hiểu các yêu cầu và sự mong đợi của người quản lý đối với mình. Nhà quản lý không nên thay đổi các yêu cầu của mình đối với nhân viên khi bắt đầu tiến hành đánh giá vì khi đó nhân viên sẽkhông có cơ hội để điều chỉnh bản thân. Tuy vậy, để tạo sự “mớimẻ” và “thách thức” cho nhân viên, nhà quản lý đôi lúc cũng cần điều chỉnh tiêu chí đánh giá và phải thông báo từ sớm cho nhân viên biết. Nội dung của các thay đổi này có thể nhắm tới mục đích khắc phục các điểm yếu của tổ chức. Chẳng hạn như doanh số bánhàng, độ lớn của thị trường đối với nhân viên tiếp thị, kinh doanhhoặc số thư khen, những lời phàn nàn từ khách hàng để đánh giá đối với nhân viên cung ứng dịch vụ...Khoảng cách giữa nhận xét của cấp trên với ý kiến cấp dướiRất thường xảy ra sự khác biệt giữa đánh giá của cấp trên về cấp dưới so với kết quả tự nhận xét của cấp dưới về bản thân.Khoảng cách này nếu không được xóa bỏ sẽ là rào cản lớn trong việc đánh giá nhân viên, đôi khi gây ra sự bất mãn dẫn tới việc nhân viên rời bỏ tổ chức vì cho rằng “sếp không hiểu mình”.Để khắc phục trở ngại này, nhà quản lý phải dành thời gian theo dõi hoạt động của nhân viên dưới quyền. Một khi đã nắm vững các việc nhân viên đã làm tốt và cả những việc chưa tốt, nhà quản lý sẽ có những đánh giá khiến nhân viên “tâm phục khẩu phục”. Tuy nhiên, đối với các sai sót của nhân viên, nhà quản lý nênnhắc nhở ngay khi phát hiện để nhân viên nhận thấy và tránh cácsai sót tương tự tiếp diễn. Đừng làm nhân viên ngạc nhiên khi họbất ngờ nhận được “một giỏ” nhận xét về các sai sót đúng vào lúc cấp trên đánh giá.Nhà quản lý phải cho nhân viên hiểu rằng để rèn luyện được bản thân là cả một quá trình lâu dài, đòi hỏi sự nỗ lực bền vững. Nóđược ví như việc leo lên tòa nhà cao, chúng ta phải đi qua nhiều bậc thang chứ không thể nhảy trực tiếp từ tầng này lên tầng khác. Kéo lên hay thả xuống?Đến đây thì một câu hỏi khác được đặt ra: Nhà quản lý phải làm gì khi nhân viên chỉ hoàn thành gần hết các chỉ tiêu đã đặt ra?Hãy thử tưởng tượng hình ảnh cấp trên là người đứng trên đỉnhdốc còn cấp dưới là người đang gắng sức leo dốc, nhưng khi chỉcòn một bước nữa tới đỉnh dốc thì đã kiệt sức. Trong tình huống đó, nhà quản lý sẽ có hai lựa chọn. Phương án thứ nhất là đểnhân viên rơi tự do xuống chân dốc. Phương án thứ hai là ra tay kéo nhân viên lên đến đỉnh. Vấn đề đặt ra ở đây là khi nào thì nhà quản lý nên để nhân viêntrở lại từ đầu quá trình phấn đấu, khi nào thì “nâng” cho nhân viên đạt mức cao hơn? Nếu qua quá trình theo dõi nhà quản lý biết được sự nỗ lực phấn đấu của nhân viên đã nhiều lần gần chạmđến đích và kết quả lần sau luôn cao hơn lần trước, trong trường hợp này nên chọn phương án thứ hai. Cần hiểu được tâm lý nhân viên là nếu quá trình phấn đấu kéo quá dài mà không có sự động viên kịp thời của cấp trên, họ sẽnản lòng, không còn động lực tiếp tục phấn đấu. Tuy nhiên, nhàquản lý cũng cần thông tin kịp thời cho nhân viên đó biết mức độ họ hoàn thành các tiêu chí và nhấn mạnh rằng nếu tiếp tục thể hiện như hiện tại sẽ không được đánh giá cao trong kỳ tới. Ngược lại, đối với nhân viên lần đầu gần đạt được các tiêu chíđánh giá, nhà quản lý nên sử dụng phương án thứ nhất nhằm tạothách thức để họ cố gắng đạt kết quả tốt hơn cho kỳ đánh giá kế tiếp.Sử dụng lựa chọn nào cho phù hợp với từng tình huống cụ thể để đạt được hiệu quả khi đánh giá nhân viên không chỉ thể hiện kỹ năng quản lý mà còn thể hiện nghệ thuật lãnh đạo. Đối thoại với nhân viên ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
kĩ năng sống nghệ thuật ứng xử bí quyết sồng kĩ năng lãnh đạo kĩ năng quản lí mẹo công sởGợi ý tài liệu liên quan:
-
3 trang 186 0 0
-
Thực trạng kĩ năng thoát hiểm và nhu cầu giáo dục kĩ năng thoát hiểm cho học sinh tiểu học Hà Nội
6 trang 149 0 0 -
Câu hỏi và đáp án giáo dục kĩ năng sống
5 trang 99 0 0 -
3 trang 73 0 0
-
Phương pháp giáo dục trẻ: Phần 2
223 trang 50 0 0 -
Những điều cần nhớ khi muốn tăng lương.
2 trang 49 0 0 -
Nghệ thuật ứng xử và giao tiếp nơi công sở
2 trang 48 0 0 -
5 trang 48 0 0
-
5 lựa chọn quan trọng nhất trong cuộc đời
11 trang 47 0 0 -
7 trang 47 0 0