Tập 12mắc bẫy!Bob và Peter gặp lại nhau ở bộ tham mưu. Băng ghi âm Trạm Tiếp Âm Ma không có thêm gì nên hai bạn lập tức lên đường hoàn thành nhiệm vụ sếp giao. Hai thám tử thận trọng tiến đến gần trụ sở Hội ?n Chay,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cái bóng cười - Tập 12 Tập 12mắc bẫy!Bob và Peter gặp lại nhau ở bộ tham mưu. Băng ghi âm Trạm Tiếp Âm Ma không cóthêm gì nên hai bạn lập tức lên đường hoàn thành nhiệm vụ sếp giao.Hai thám tử thận trọng tiến đến gần trụ sở Hội ?n Chay, cảnh giác xem có dấu hiệu gìcho biết về sự hiện diện của đám người da nâu. Nhưng toà nhà lớn và vùng lân cận cóvẻ hoang vắng. Xe ông Harris không có ở đó và cửa vào bị khoá.-Chắc ông Harris đang ở nhà Sandow, Peter nói.-Nếu vậy thì gặp Hanibal rồi, Bob đáp. Nhưng bọn mình phải ở lại đây. Những gã kiadám quay lại lắm!Phía bên kia đường, gần như đối diện với trụ sở Hội, hai thám tử nhìn thấy một ngõhẻm hẹp giữa hai ngôi nhà nằm im lìm. Hai bạn quyết định vào đó núp chờ xem mọichuyện diễn ra xung quanh đây.Suốt một tiếng đồng hồ, không có gì phá vỡ sự bình yên của con đường, thậm chíkhông có một chiếc xe chạy qua. Peter càng lúc càng nóng ruột. Cậu duỗi dài chânnằm chơi với mấy viên sỏi, càu nhàu:-Ngày nào cũng làm thám tử thì chán lắm! Mình không thích cộng việc này chút nào:chờ đợi và canh gác mà không làm gì khác!-Cậu biết rồi mà, theo Hanibal thì công việc này vô cùng quan trọng. Nhiều lúc phảitheo dõi cùng một nơi mấy tuần liền ý chứ.-Mình thì không thể đâu! Peter kêu rên. Tại sao Babal lại nghĩ là mấy con quỷ da nâusẽ tái xuất hiện?-Hình như Babal nghi ngờ họ muốn một cái gì đó mà ông Harris đang giữ, một chỉ dẫnkhác đến kho báu chẳng hạn.-Nếu vậy thì chúng có thể đến bất cứ lúc nào, Peter vừa nói vừa về vị trí canh gác vớisự thích thú trở lại.-Ðúng, Peter à, vì vậy mà bọn mình phải chăm chú canh gác.Ðột nhiên phía bên kia con đường nóng bỏng, một tiếng kêu nhỏ vang lên.-Cứu với! Có ai đó không? Cứu!Mặc dù yếu ớt, nhưng tiếng kêu vang lên rõ rệt trong bầu không khí im lặng xungquanh.-Cứu! Cứu!Peter nói nhỏ vào tai Bob:-Từ chỗ Hội, dường như phía sau nhà.-Có thể ông Harris bị nhốt bên trong, Bob gợi ý. Ông lại bị bọn chúng tấn công lầnnữa!Hai thám tử phân vân. Nếu bọn da nâu đang ở đây, hai thám tử can thiệp vào có thể sẽgặp nguy hiểm. Mặt khác, nếu ông Harris thật sự bị nạn thì hai thám tử có nghĩa vụphải đi giúp ông.-Bọn mình phải làm gì đây? Peter thì thầm.-Hay nhất là vào xem nhưng phải cẩn thận. Nếu đụng độ với bọn quỷ da nâu thìchúng mình phải chạy thật nhanh.Sau khi kiểm tra xung quanh không có ai, hai thám tử băng qua đường. Cửa trước bịkhoá nên hai thám tử đi vòng cửa sau.-Cửa mở, Peter nói khẽ khi thấy tay cầm xoay trong tay.Peter đẩy cửa. Cả hai bước vào, lần theo hành lang tối om vào một căn phòng, mà cólẽ trước đây là nhà bếp. Căn phòng trống trơn, chẳng có gì bí ẩn cả. Hai thám tử tiếptục bước qua ngưỡng cửa vàò đến tiền sảnh. Hai bạn dừng lại thích thú hưởng cáimát.-Không nghe thấy gì hết, Bob khẽ nói.-Nhưng mình tin chắc tiếng kêu xuất phát từ đây, Peter khẳng định.Mình thử vào vănphòng xem.Hai thám tử cảnh giác vào phòng, căn phòng cũng trống trơn và im lìm. Bob chỉ một cáitủ. Hai thám tử tới gần và lắng tai nghe suốt một phút. Nhưng vẫn im lặng. Bob kéocửa tủ ra thật nhanh, trong khi Peter huơ lấy cái chặn giấy nặng trịch ở trên bàn .Tủ trống không.-Tiếng kêu cứu cũng xuất phát từ đâu đó chứ! Peter nói.-Hay ông Harris bị ngất xỉu sau khi la, Bob thủ thỉ. Có thể ông ấy bị nhốt ở một nơithiếu không khí.-Có thể lắm, Peter la lên. Bọn mình hãy thử nhìn khắp mọi nơi.Hai bạn nhanh chóng tìm kiếm các căn phing ở tầng trệt, không thấy gì cả. Hai thámtử leo tiếp lên tầng một. Trên đó, có một căn phòng rộng lớn, làm từ ba căn phòng nhỏsau khi đập vách tường. Có cái bục ở một đầu, chắc chắn ông Harris bị tấn công từ đókhi đang diễn thuyết.-Cứu! Cứu!Lần này có thể định vị tiếng kêu, nó xuất phát từ lầu trên.-Lên nhanh, Bob kêu.Peter đã leo lên rồi, hai cậu phi lên cầu thang.Tầng hai không được chiếu sáng nhiều lắm. Cửa sổ khép kín chỉ để lọt một chút ánhsánh ít ỏi. Một lớp bụi dầy phủ lên đồ đạc. Cửa các phòng dẫn ra hành lang đều rộngmở. Hai thám tử đứng yên lắng nghe.Ðột nhiên một loạt tiếng động vang lên từ phía bên kia hành lang. Peter lượm một tấmván và kiên quyết bước tới, Bob theo sau. Phòng cuối cùng ở hành lang hoàn toàn trốngkhông. Hai thám tử đứng lại chờ một tiếng động mới hoặc một tiếng kêu mới. Ðộtnhiên, Bob nhìn thấy một cánh cửa nhỏ ở cuối phòng.-Peter ơi, đằng kia!Hai bạn tiến đến gần cánh cửa khép kín. Lưu Trữ Nghiên Cứu thử đẩy cánh cửa ra,trong khi Peter vẫn cảnh giác cầm tấm ván trên tay, sẵn sàng đẩy lui bất cứ kẻ tấncông nào.-Cái này khoá rồi, Bob càu nhàu. Phải đập cửa thôi...Bob bị ngắt lời bởi tiếng cánh cửa đóng sầm lại phía sau lưng. Hai cậu nhanh nhẹnquay lại, mắt tròn xoe vì ngạc nhiên. Peter huơ vũ khí bất đắc dĩ lên. Nhưng không cóai vào, chỉ có một bàn tay vô hình đẩy cánh cửa đóng lại.-Peter, Bob hoảng hốt kêu lên.Bob nghe thấy một tiếng động khác: tiếng một chiếc chìa khoá xoay trong ổ, ở bênngoài.Một tiếng cười vang lên từ bên kia ...