Danh mục

Cái Giá Sòng Phẳng

Số trang: 13      Loại file: pdf      Dung lượng: 104.88 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tiếng guốc lách cách nghe sao mà lạnh tanh. Một người phụ nữ xinh đẹp!Cô khoác lên người chiếc váy dài thướt tha ,gợi cảm, quý phái màu đỏ đô, đôi giày cao gót như tôn lên đôi chân mĩ miều cũng màu đỏ đô.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cái Giá Sòng PhẳngCái Giá Sòng Phẳng- Cô đi đâu vậy?- Tại sao cô đến đây?- Có chuyện gì vậy?.............Tiếng guốc lách cách nghe sao mà lạnh tanh.Một người phụ nữ xinh đẹp!Côkhoác lên người chiếc váy dài thướt tha ,gợi cảm, quý phái màu đỏ đô, đôigiày cao gót như tôn lên đôi chân mĩ miều cũng màu đỏ đô.Người ta thắc mắctại sao cô lại đính kèm một bông hoa trắng bằng vải lên đầu. Trong giây phúttĩnh mịch ấy, bỗng càng nhiều tiếng ồn hơn và không gian ấy càng huyên náohơn.Trong cùng một giây, dường như nhiều câu hỏi đến lạ, k ai hiểu gì cả, vẫnkhông rõ điều gì sắp xảy ra.Mọi ánh mắt vẫn nhìn theo một cách tò mò, trầmtrồ , thắc mắc...Cô ta vẫn từ từ bước lên thảm đỏ.- Cô ấy là ai?Mc chương trình và gần 500 người khách cùng hỏi nhau.Thật lạ, âm thanhvang đều. Cô ta tiến tới cầm lấy micro-mọi cử chỉ đoan trang diễm lệ ấykhông khỏi khiến người ta ngừng thắc mắc.Lúc này, cô dâu chú rể đều trố mắt nhìn.Cô dâu nhìn chú rể vẻ ngơ ngác, anhta bối rối, nhìn đăm đăm cô gái lạ kia.Cô ta thật đẹp, thật tinh khôi nhưng cóchút gì đó : quen”.Chú rể gần như gục xuống lễ đài,” cô ...” –anh ta runrẩy.Ánh mắt mọi người đổ dồn, chắc mẩm cô ấy là người yêu cũ của chú rểđến phá đám.- Không!Cô gái cất giọng, giọng nói nghe rất mạnh mẽ nhưng có gì đó xót xa.Mọi ngườilắng nghe.- Xin lỗi mọi người, tôi là một người bạn cũ của chú rể, hôm nay hay tin anhấy làm lễ cưới, tôi chỉ muốn đến để tặng quà anh ta thôi.Cô cười khểnh: Anh còn nhận ra tôi chứ hả chú rể đẹp trai?Anh ta nhìn cô, khuôn mặt biến sắc : Phải,là em. Nhưng tại sao???anh ta hỏicô giọng run sợ, dường như có điều gì đó giữa cô và anh mà mọi người muốnbiết.*10 năm trước ...........- Em ơi,- Dạ, em nghe nè anh * cười duyên *Mai mấy thằng bạn anh học ở Bình Dương ý em, chúng nó làm lễ tốt nghiệp.- Nhanh thế anh?- Ừm, em đi cùng anh đến chúc mừng tụi nó nhé, tiện thể anh giới thiệu emvới tụi nó luôn.Anh cười hiềnCô trả lời lanh lảnh, giọng đùa nghịch ngợm của cô bé tuổi đôi mươi.- Ok anh yêu.Anh nhéo má cô : yêu thế Anh là Vương , chàng sinh viên năm ba ,người gốc bắc , thông minh, hòađồng, bị cô chê là nói nhiều và ga lăng thái quá.Còn cô là My. My ít hơnVương một tuổi, là cô bé người miền trung lém lỉnh, xinh xắn , dễ thương, côlà sinh viên năm hai . Cả hai như không hẹn mà gặp, cùng vào Sài Gòn theođuổi đam mê: anh thích lập trình game, cô thích kinh doanh. Cả hai cùng làsinh viên của khối đại học quốc gia Thành phố Hồ Chí Minh , cùng ở chungKí túc xá. Họ quen nhau.Ngày ấy My và Vương hạnh phúc lắm, tình yêu sinh viên ngây thơ đẹp đẽ vẽlên từ một cặp cô cậu học trò chăm chỉ, ngoan ngoãn, sống có nề nếp.Tình yêuđẹp đến từ hai trái tim thánh thiện.Quen nhau được gần một năm, anh dẫn cô đi giới thiệu với bạn bè.* Cái ngày định mệnh ấy.Cô xinh xắn leo lên xe ôm eo anh trong bộ đồ trẻ trung năng động, quần jean,áo sơ mi, giày balance, tóc xõa dài, một chiếc túi xách nhỏ xinh xắn.Hình ảnhcủa cô trong anh thật xinh đẹp, anh luôn mê mẩn cô với style giản dị ấy.Hai đứa vừa đi vừa ngêu ngao hát, trên đường không quên ghé mua ba bó hoatặng cho ba người bạn thân của anh.- Sao xa thế anh?? Cô nhõng nhẽo- Sắp tới rồi, xã yêu ráng đợi xíu nhé ...anh vẫn thường gọi yêu cô như thế.Cô lại ôm chặt lấy anh như thể nắm lấy thứ gì đó quý giá.- Tới rồi nè xã- giọng anh cứ hiền như thế.Tuấn, Hùng, Đạt - 3 người bạn của anh ra cổng trường đón anh và cô.Những ánh mắt nhìn cô có vẻ trầm trồ,- Xinh quá mức cho phép nha Vương ..Tuấn lanh lảnh.Cả đám nhìn nhau cười rồi cùng bước vào sân trường.Cô vẫn cười duyên trênmôi, nụ cười tỏa nắng ấy dường như không cách nào tắt được.Lúc làm lễ, Vương và My cùng lên tặng hoa cho Tuấn , Hùng , Đạt. Bỗngnhiên cô giật mình, Đạt đang cố nắm lấy tay cô. Vương nhìn sang: Sao thếem? Em mệt hả ( Vương hiền lành, lúc nào cũng lo lắng cho cô như thế ) Côlùi lại, mỉm cười : em không sao à anh Tặng hoa xong, hai người đi xuống hội trường.Vương nắm tay cô. Trong đầucô chợt thấy bất an, lo lắng.Cô ngoảnh đầu nhìn lên phía Đạt- Đạt vẫn đang nhìn theo cô chằm chằm- ánhmắt khiến cô sợ hãi.....Buổi lễ kết thúc, cả đám rủ nhau đi ăn uống chúc mừng. Bữa đó, cả bọn đangvui nên mua bia uống, cô cố ngăn không cho Vương uống, nhưng bạn bè đangvui với nhau, anh cũng uống vài ly. Cô không uống- Vương đỡ cho cô hết.Tuấn lại nhanh nhảu : My sướng à nha, được bố Vương cưng quá à..Cả đámlại cười tít mắt,riêng Đạt, cô vẫn lén lút nhìn thấy ánh mắt ấy,nhìn cô đauđáu-cảm giác của cô càng lo lắng hơn.Tan tiệc, đã khá khuya, khoảng 21h30, My đòi Vương đưa về, nhưng Hùnggiữ lại, nảy ra ý kiến đi hát Kara. Đành lòng ngày vui của bạn.Vương nói:Vậy đi hát thêm một tiếng rồi mình về Kí Túc Xá nhé My. Cô cũng đồng ýmặc dù cứ thấy trong người đứng ngồi không yên.Đến hát được chừng 15 phút. Nam và Thiên gọi ( Nam và Thiên là bạn cùngkhóa với Tuấn , Hùng , Đạt hôm nay cùng làm lễ tốt nghiệp ). Nam gọi ...

Tài liệu được xem nhiều: