Danh mục

Cái kính của gã bạn trai cũ

Số trang: 17      Loại file: pdf      Dung lượng: 211.05 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Có rất nhiều cách để chấm dứt một mối quan hệ, đặc biệt là kiểu quan hệ tình cảm nam nữ. Tôi vẫn hình dung mọi chuyện đơn giản thế này, hai cục nam châm điên cuồng hút nhau, rồi tới khi bản thân chúng mất đi lực hút, hoặc giả bi ai hơn cứ cho là do trái đất quay tới một vùng mà trọng lực lớn hơn cả lực hút giữa chúng, thế là tách đôi. Vô cùng đơn giản.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cái kính của gã bạn trai cũ Cái kính của gã bạn trai cũCó rất nhiều cách để chấm dứt một mối quan hệ, đặc biệt là kiểu quan hệ tình cảmnam nữ. Tôi vẫn hình dung mọi chuyện đơn giản thế này, hai cục nam châm điêncuồng hút nhau, rồi tới khi bản thân chúng mất đi lực hút, hoặc giả bi ai hơn cứ cholà do trái đất quay tới một vùng mà trọng lực lớn hơn cả lực hút giữa chúng, thế làtách đôi. Vô cùng đơn giản. Có rất nhiều cách để chấm dứt một mối quan hệ, đặc biệt là kiểu quan hệ tình cảm nam nữ. Tôi vẫn hình dung mọi chuyện đơn giản thế này, hai cục nam châm điên cuồng hút nhau, rồi tới khi bản thân chúng mất đi lực hút, hoặc giả bi ai hơn cứ cho là do trái đất quay tới một vùng mà trọng lựclớn hơn cả lực hút giữa chúng, thế là tách đôi. Vô cùng đơn giản. Nhưng đươngnhiên khi đứng trong cuộc thì mọi chuyện không đơn giản như thế..Ai cũng biết vậy.Tôi sẽ không bàn đến chuyện vì sao các mối quan hệ tan vỡ, suy cho cùng cũng cóquá nhiều lý do. Tôi thích nói đến chuyện người ta chấm dứt mối quan hệ thế nàohơn.Trong chuyện này tôi đặc biệt thích cái cách mà các anh chàng Air Supplies giànua, đúng là họ đã quá già thật, vẫn gào lên trong bản Goodbye.Tôi luôn cho đó là nghệ thuật giãy gái số một. Bạn trai của tôi biết điều đó. Nênkhông ngạc nhiên khi anh ta chọn đúng cách ấy để chia tay với tôi.Tốt thôi. Chấm dứt là để khởi đầu. Tôi tự nhủ. Nhưng có một vài điều lạ lùng đãxảy ra.Vào buổi sáng anh ta dọn đi, tôi không thể nhấc mình ra khỏi giường. Đương nhiênthôi. Có thể là mình đang quá chấn động. Tôi suy nghĩ như thế và quyết địnhkhông cố gắng để ra khỏi giường làm gì. Lúc đó là một buổi sáng tháng tư. Khámát trời, cửa sổ trong phòng để mở. Cả hai chúng tôi chẳng ai buồn kéo cái rèmcửa lại như vẫn làm sau cuộc nói chuyện tẻ nhạt tối hôm trước.Nhờ thế mà mùi hoa xoan từ cái cây mọc chếch ở phía bên trái cửa sổ nhẹ nhànglen vào căn phòng nhỏ. Sự có mặt của mùi hương ấy khiến tôi không thấy cô đơn.Mà tại sao lại cứ phải cô đơn nhỉ? Tôi duỗi chân tay thẳng theo chiều dài của cáigiường gỗ thân thuộc.Rốt cuộc là những người ta cảm thấy gần gũi và thân thiết đến như anh bạn vừadọn ra khỏi căn hộ của tôi, cũng có thể đột ngột trở nên xa lạ như một thực thể hìnhtròn kim loại khép kín.Quả thực là kín mít. Tôi đã chẳng còn hiểu nổi những suy tính hay khát khao củaanh ta trong vài tháng gần đây. Vậy thì tại sao phải cô đơn khi bản thân mỗi chúngta đều là một thực thể hình tròn câm lặng khép kín?Tôi nằm im lắng nghe lũ hạt cơ bản trong mình cuống cuồng xoay tít mù. Cuốicùng cũng không thể theo kịp tốc độ của chúng. Thế đấy, mình cũng không lườngđược lũ hạt kim loại li ti của mình định giở trò gì. Anh chàng đã từng là bạn traicủa tôi, có thể anh ta cũng không theo kịp được sự thay đổi của chính mình.Tôi nằm vẩn vơ trên giường thêm vài giờ đồng hồ. Chiều chuộng bản thân thêm týchút. Vẫn không từ bỏ cố gắng điều chỉnh hướng đi của lũ hạt cứng đầu bên trongmình. Một công việc khá thú vị.Gần trưa, tôi quyết định ra khỏi giường, xuống bếp nấu cho mình món gì đó thậtngon. Dù sao thì tủ lạnh cũng vừa được chất đầy dịp cuối tuần vừa rồi. Khi vươnvai ngáp thêm một cái lấy lệ, tay phải của tôi chạm phải cái gì đó mát lạnh ở đầugiường.Tôi dùng vài đầu ngón tay xem xét cái vật mình vừa chạm phải, lười biếng đến độkhông buồn ngẩng mặt lên nhìn.Cảm giác mát lạnh mơn man mấy đầu ngón tay khiến tôi khẽ rùng mình. Là cáikính râm. Tôi chặc lưỡi. Một cái kính hiệu Rayban màu ghi xám. Anh ta vẫn luônđeo cái kính này bất kể trời có nắng hay không. Thật lạ khi anh ta có thể quênkhông mang theo nó khi rời khỏi đây.Tôi cầm cái kính săm soi một hồi, tiện tay đeo thử rồi bật cười vì hành động vôthức ấy của mình. Một đám màu xam xám khẽ khàng phủ xuống. Thứ màu sắc uám dễ chịu. Có vẻ sẽ rất thích hợp với mùa hè. Tôi nghĩ thầm. Nếu anh ta khôngđòi lại cái kính này, tôi sẽ không tháo nó ra nữa.Ý tưởng kì quặc ấy đột ngột được gieo mầm vào khoảnh khắc cái gọng kính kimloại lành lạnh cọ vào lớp da hai bên thái dương, rồi vươn mấy cái rễ nhỏ xíu cắmsâu vào tâm trí tôi.Kể từ lúc đó, tôi không buồn tháo cái kính ra khỏi khuôn mặt của mình. Tôi đeo nóbất kể thời tiết, tới bất cứ đâu, và ngay cả lúc ngủ. Đương nhiên chuyện đó cũnggây cho tôi không ít phiền hà.Thiên hạ bắt đầu chỉ trỏ xì xào. Thì thây kệ. Đến đứa bạn gái thân thiết sau mộtthời gian tự kìm chế cuối cùng cũng mắng xối xả vào mặt tôi vì chuyện tại sao cáikính cứ chình ình ngự trên gương mặt tôi. Đặc biệt khi nó lại là kính- của- gã- bạn- trai- cũ.- Thì có sao? Tôi hỏi lại, cảm thấy khó hiểu về phản ứng của đứa bạn.- Anh ta ra khỏi cuộc s ...

Tài liệu được xem nhiều: