Yêu Đạt trấn giáp với biên giới phía Bắc của Kỳ Võ đế quốc, là một trấn nhỏ bình thường dưới chân núi. Đã hoàng hôn, nhà nhà đều dậy lên khói bếp,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
CẤM HUYẾT HỒNG LIÊN-chương 2 CẤM HUYẾT HỒNG LIÊN Tác giả: TRƯ HỒNG HUYẾT Chương 2 Yêu Đạt trấnBấm vào đây để xemYêu Đạt trấn giáp với biên giới phía Bắc của Kỳ Võ đế quốc, làmột trấn nhỏ bình thường dưới chân núi.Đã hoàng hôn, nhà nhà đều dậy lên khói bếp, cư dân trongtrấn vất vả cả ngày cũng đều ngừng công việc, tụm năm tụmba trở về nhà mình, bữa cơm tối gia đình là lúc trông đợi nhấttrong ngày của bọn họ.Lúc này, một chiếc xe ngựa cũng vừa vào đến cửa trấn, đangtừ từ đi vào trong trấn.- A, Rốt cục trưởng trấn đại nhân đã trở về!Một vài thôn dân nhận ra xe ngựa nói với nhau.Trong tiếng chào hỏi của đám thôn dân, chiếc xe đi tới mộttrang viên lớn nhất trong trấn, một lão nhân đầu tóc bạc phơ,dắt tay một đứa bé trai xuống xe. Đứa bé tò mò nhìn chungquanh trang viện hơi cũ nát này, mỉm cười thân thiện với đámthôn dân cách đó không xa.Một già một trẻ này chính là Phổ Tu Tư và Dịch Vân.Từ lúc bọn họ rời khỏi Kỳ Võ thành trở về đây đã năm thángtrời.Lúc ấy sau khi Phổ Tu Tư tế bái con gái mình xong, ngựaCấm Huyết Hồng Liênkhông dừng vó, đưa cháu ngoại hắn hấp tấp trở lại gia tộc LamDuy Nhĩ lúc ấy đang dùng bữa cơm tối.Vừa tới cửa, hắn cũng không thèm để ý tới sự ngăn trở cửa têngiữ cửa, đi thẳng vào trong đại sảnh nơi gia tộc Lam Duy Nhĩđang dùng bữa tối, dựa vào thân phận hắn là nhạc phụ của giachủ hiện thời, bọn cách cửa mặc dù ngăn cản không được,nhưng cũng không dám có hành động quá phận với hắn.Lúc ấy trong nhà ăn đang ngồi hơn hai mươi vị tộc nhân trựchệ, trừ tộc trưởng Mặc Tây ra, toàn bộ anh chị của Dịch Vâncũng đều đang ở đó.Ngoài dự đoán của Phổ Tu Tư, quá trình mang Dịch Vân đithuận lợi ngoài ý muốn!Con rể hắn cũng chính là phụ thân của Dịch Vân, Mặc Tây LamDuy Nhĩ đại nhân, đối với quyền yêu cầu nuôi nấng Dịch Vâncủa Phổ Tu Tư, đúng là không cần suy nghĩ, sảng khoái đápứng ngay lập tức, đây là lần đầu tiên Phổ Tu Tư thấy con rểhắn mỉm cười với hắn, cũng là một lần duy nhất…- Không thể tu luyện đấu khí gia truyền của con cháu trực hệ,không chỉ là doạ người, còn là một kẻ bỏ đi. Gia tộc Lam DuyNhĩ ta cũng không muốn nuôi dưỡng một phế vật như hắn,nuôi hắn sáu năm nay, coi như là tận tình tận nghĩa rồi….Ngươicứ mang hắn đi đi!Mặc Tây nói dứt câu đã lạnh lùng rời khỏi nhà ăn, không thèmliếc nhìn Phổ Tu Tư và Dịch Vân một cái!Phổ Tu Tư sắc mặt xanh mét nhìn mọi người xung quanh đangkhông ngừng nhìn mình với ánh mắt coi thường, tiếng cườitrào phúng vang lên, hắn không nói một lời ôm Dịch Vân ra đi.Dịch Vân chứng kiến từ đầu đến cuối, vành mắt ửng đỏ, cũngkhông nói một lời nào….Đêm đó Phổ Tu Tư một chút cũng không ngừng lại, ngay trongđêm lập tức lên xe ngựa rời khỏi Kỳ Võ thành.- Phụ thân, người đã trở về!Cấm Huyết Hồng LiênDịch Vân ngẩng đầu nhìn hai nam nữ trung niên đang chàođón, bọn họ nhìn mình với vẻ mặt tươi cười.Phổ Tu Tư nhìn Dịch Vân cười, chỉ vào hai người giới thiệu:- Dịch Vân ngoan, đây là cậu và mợ của con, bọn họ đang đónchờ con về !- Cậu, mợ, con là Dịch Vân, ông ngoại đã nói qua về hai ngườicho con biết!Dịch Vân đã sớm biết hắn có một người cậu tên là Ba Đức Lợi,là anh của mẫu thân mình, trên đường đi cũng đã nghe ôngngoại nói, năm năm trước đây cậu mới kết hôn, hiện có mộtđứa con trai độc nhất tên là Hán Khắc, nhỏ hơn hắn hai tuổi.Mợ hắn tiến lại nắm tay hắn, mỉm cười thân thiết:- Phụ thân, đi đường vất vả rồi! Con xem Dịch Vân hẳn là đãđói bụng, chúng ta vào ăn cơm trước đi!Ba Đức Lợi cũng nói tiếp:- Đúng! Ăn cơm trước rồi hãy nói, Dịch Vân ngoan, về sau đâychính là nhà của con, trong nhà còn một em bé trai tên là HánKhắc, coi như em trai của con, các con phải sống với nhau chothật tốt nha!Mấy tháng trước Phổ Tu Tư cũng đã báo tin về cho hai vợchồng hắn, tất cả mọi việc xảy ra bọn họ đều đã biết, bởi vậyhọ đã sớm chuẩn bị với sự xuất hiện của Dịch Vân.Đêm xuống, Dịch Vân sau khi ăn no đã sớm lên giường ngủ,qua mấy tháng đã không được ngủ trên giường êm ái như vậy,không bao lâu hắn đã ngủ say.Lúc này ở phòng Phổ Tu Tư cũng không ai giữ được bình tĩnh.- Hừ! Gia tộc Lam Duy Nhĩ thật là khinh người quá đáng!Không ngờ đối đãi với tiểu muội và Dịch Vân như vậy, khôngbiết bọn họ trong mấy năm nay đã phải chịu biết bao nhiêuCấm Huyết Hồng Liêncực khổ rồi!Ba Đức Lợi tức giận nói.Vẻ mặt tức giận của Phổ Tu Tư vẫn chưa tan, trầm giọng nói:- Bọn họ thật là quá đáng! Nhớ đến lúc ta mang Dịch Vân đi, ởđó tất cả đều là huynh tỷ trưởng bối của Dịch Vân, sắc mặt củabọn người ấy thật là làm cho người ta phải nổi giận bừng bừng!- Ai…. Bất quá, ngoại hình của Dịch Vân đúng là không hợp vớigia tộc bọn họ, cũng khó trách bọn họ không thể tiếp nhận.Chúng ta cũng không có cách nào đối phó với đại gia tộc nhưvậy, chuyện đến đây coi như chấm dứt thôi!Về sau cũng khôngnên nhắc đến chuyện có liên quan đến gia tộc bọn họ trướcmặt Dịch Vân nữa!Phổ Tu Tư nói xong lại thở dài.Ba Đức Lợi bất đắc dĩ nói:-Cũng phải như vậy thôi! Cũng may là phụ thân vẫn có thể đưaDịch Vân trở về đây, ít nhất ở đây, nó có thể có được một cuộcsống bình thường!- Đúng rồi, Dịch Vân lúc này đã sáu tuổi rưỡi, sau mấy ngàynữa chờ nó quen với cuộc sống ở đây, ngươi bắt đầu dạy nóLuyện Khí công pháp đi nhé! Chúng ta tuy không có đấu khípháp quyết như gia tộc Lam Duy Nhĩ, nhưng Luyện Khí côngpháp cũng là do tổ tiên gia tộc ta truyền xuống, ít nhất cũngcó thể làm cho Dịch Vân có đủ lực lượng tự bảo vệ mình, càngcó thể làm cho nó trở thành một thợ rèn xuất sắc.Ba Đức Lợi gật đầu:- Vâng! Sáu tuổi mới bắt đầu coi như là chậm rồi, Hán Khắc lúcba tuổi con đã dạy. Như vầy đi, chờ một tháng sau Dịch Vânhoàn toàn ổn định sẽ bắt đầu đi, dù sao, trước khi học tậpLuyện Khí công pháp, còn phải thực hành nghi thức truyềnthống nữa, nếu thân thể không nghỉ ngơi cho tốt sợ là chịukhông nổi!Cấm Huyết Hồng Liên- Việc này cứ quyết định như vậy! À…một năm tới, sinh ý củac ...