- Binh! Binh! Binh! Sáng sớm hôm sau, Dịch Vân bị tiếng đập sắt liên tục từ ngoài phòng truyền đến làm cho thức giấc. Đi ra khỏi phòng, chỉ thấy hơn mười mấy người bên ngoài sân của trang viên đều đang nấu nước đẩy xe,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
CẤM HUYẾT HỒNG LIÊN-chương 3 CẤM HUYẾT HỒNG LIÊN Tác giả: TRƯ HỒNG HUYẾT Chương 3 Luyện khí thế gia- Gia tộc Tư Đạt Đặc- Binh! Binh! Binh!Sáng sớm hôm sau, Dịch Vân bị tiếng đập sắt liên tục từ ngoàiphòng truyền đến làm cho thức giấc.Đi ra khỏi phòng, chỉ thấy hơn mười mấy người bên ngoài sâncủa trang viên đều đang nấu nước đẩy xe, còn có mấy tên đạihán cường tráng đang đốt lò rèn, vừa đập từng nhát búa đểluyện sắt, một đám người đúng là đang cùng nhau ý a ý ớiphân chia công việc với nhau mà làm một cách vui vẻ.Dịch Vân cũng không biết, đây là cảnh tượng mỗi sáng sớm tạiYêu Đạt trấn, một ngày mới chính thức bắt đầu.- Dịch Vân đến đây ăn điểm tâm đi, ta đang muốn gọi con dậy,nhưng thật ra con đã dậy rồi!Từ trong phòng vọng ra thanh âm thân thiết của mợ hắn.Dịch Vân vội vàng đi vào trong phòng, vừa ngồi xuống, mợhắn đã bưng đến một chén cháo bốc khói nghi ngút.- Ông ngoại và cậu đâu rồi ạ? Bọn họ đều ăn rồi sao?Dịch Vân nhìn quanh bốn phía, không thấy hai người Ba ĐứcLợi và Phổ Tu Tư đâu, lập tức hỏi mợ.Mợ lại đem cho hắn một mâm thịt và rau, thân thiết cười nói:- Bọn họ mới sáng sớm đã có chuyện đi ra ngoài rồi, cậu củacon muốn sau khi con ăn xong hãy đi tìm ông ấy, trước khi taCấm Huyết Hồng Liêndẫn con đi, hãy ăn cho nóng cái đã!Dịch Vân nghe xong gật gật đầu, hắn quả thật cũng đã đói,liền bắt đầu thưởng thức bữa sáng đầu tiên của mình tại nơinày.Nửa giờ sau đó.- Dịch Vân con xem, đây là sản nghiệp của gia tộc Tư Đạt Đặcchúng ta, mỗi một thanh kiếm, đao, thương, búa bằng kim loạiđã tinh luyện, đều phải trải qua một quá trình chế tạo nghiêmkhắc, một chút qua loa cũng không được!Ba Đức Lợi chỉ vào lò rèn, nói với Dịch Vân.Sau khi tìm được Ba Đức Lợi, hắn liền dẫn Dịch Vân đi mộtvòng xem qua quá trình tinh luyện kim loại trong xưởng binhkhí, vừa giảng giải cho Dịch Vân.Thật ra Dịch Vân nghe mà không hiểu mấy, tò mò nhìn mộtđám người đang rất bận rộn, hơi nóng xung quanh lò rèn bốclên hừng hực, sức nóng như vậy một đứa bé sao có thể chịunổi, không đến một canh giờ sau, toàn thân hắn đã đổ mồ hôiđầm đìa.Ba Đức Lợi đưa cho Dịch Vân một chén nước lạnh, cười nói:- Ta biết bây giờ con chưa thể thích ứng với hoàn cảnh trongxưởng, cũng chưa thể lý giải được những chỗ ảo diệu, chờ mộtthời gian nữa cho con quen dần, sau vài năm con cũng sẽ yêuthích nghề thợ rèn này. Lúc nhìn từng món binh khí do chínhtay mình làm ra, trong đó có thể có một món thần binh đượclưu truyền hậu thế, cảm giác đẹp đẽ này rất khó diễn tả bằnglời!- Cậu Ba Đức Lợi, ông ngoại nói cho con biết, gia tộc Tư ĐạtĐặc chúng ta là gia tộc rèn binh khí truyền thừa lâu đời nhấttrong đế quốc, binh khí do chúng ta làm ra, rất là có tên tuổitrong đế quốc, chuyện này mẫu thân chưa từng nói cho conbiết!Cấm Huyết Hồng LiênDịch Vân có chút hưng phấn nói.-Ôi, phụ thân con cũng không nói sao? Ừ, có thể nói như vầy,bội kiếm của hoàng đế Kỳ Võ đế quốc đang sử dụng – HổPhách kiếm, chính là do tổ tiên chúng ta làm ra hơn chín trămnăm trước, ừ, không sai!Ba Đức Lợi hơi có chút cà lăm.- Thần binh Hổ Phách kiếm!? Thật vậy chăng?Dịch Vân hưng phấn kêu lên.Nhìn hai mắt Dịch Vân sáng ngời, vẻ mặt già của Ba Đức Lợikhông khỏi đỏ lên.Đúng là có thần binh tên là Hổ Phách kiếm là do gia tộc củabọn họ làm ra, nhưng còn một chuyện hắn chưa nói, chính làmột ngàn năm qua, gia tộc Tư Đạt Đặc của hắn cũng chỉ códuy nhất một món binh khí này làm cho nở mày nở mặt màthôi!Từ đó trở về sau, gia tộc bọn họ cũng không thể làm ra đượcmột món thần binh nào có thể lưu truyền hậu thế được nữa,nhiều nhất cũng chỉ có thể làm ra hàng loạt binh khí tốt hơnbình thường một chút. Cứ như vậy đời sau không bằng đờitrước, dần dần đi xuống dốc, cho tới bây giờ đã lâm vào tìnhtrạng phải nương nhờ vào những đại gia tộc khác mới có thểsinh tồn.- Dịch Vân, hôm nay cậu trước tiên giới thiệu cho con làm quenvới nơi này một chút, Yêu Đạt trấn mặc dù không so sánh đượcvới Kỳ Võ thành phồn hoa, nhưng cũng có nhiều phong cảnhmà những thành lớn không có, ta nghĩ con nhất định sẽ thích!Ba Đức Lợi vội vàng chuyển sang đề tài khác, lôi Dịch Vân đivào trong trấn.Yêu Đạt trấn cũng không lớn, có khoảng mười dặm lãnh địa,Dịch Vân theo Ba Đức Lợi đi hết một vòng, cũng đã hết thờigian một ngày.Cấm Huyết Hồng LiênBuổi tối, sau khi cả nhà đã ăn cơm tối xong, Phổ Tu Tư kêuDịch Vân đi đến phòng mình.- Dịch Vân, hôm nay con đi theo cậu một ngày, hẳn là đã cóchút quen thuộc với Yêu Đạt trấn. Một tháng tới đây, ban ngàythì cũng như hôm nay, con đi theo Ba Đức Lợi học tập về sảnnghiệp của chúng ta, vào buổi tối, ông ngoại sẽ dạy cho conmột số kiến thức liên quan đến lịch sử của Khung Võ đại lụcchúng ta!Phổ Tu Tư cười nói với Dịch Vân.- Ông ngoại, con từng nghe mẫu thân nói qua, Tư Đạt Đặcchúng ta là gia tộc nhất mạch truyền thừa mấy ngàn năm qua,có thể nói là một trong những gia tộc lâu đời nhất trên Khun ...