Thông tin tài liệu:
Yêu một người nào đó không nhất thiết là người đó phải yêu mình. Trên thế gian này hỏi ai có thể có những suy nghĩ như vậy. Đối với Huyền thì khác, chỉ cần nhìn thấy người mình yêu vui vẻ hạnh phúc trong vòng tay người con gái mà anh yêu thương tuy không phải là mình nhưng cô lại cảm thấy đó là điều hạnh phúc nhất.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cảm Nhận Của Tình YêuCảm Nhận Của Tình Yêu…………………………………………Yêu một người nào đó không nhất thiết là người đó phải yêu mình. Trên thế giannày hỏi ai có thể có những suy nghĩ như vậy.Đối với Huyền thì khác, chỉ cần nhìn thấy người mình yêu vui vẻ hạnh phúc trongvòng tay người con gái mà anh yêu thương tuy không phải là mình nhưng cô lại cảmthấy đó là điều hạnh phúc nhất.nhưng khi anh bị người con gái đó bỏ rơi anh đau đớn. tim cô đau hơn gấp tramngàn lần. nhưng cô không thể ở bên anh, cô không có phúc phần đó.Nếu có một điều ước cô sẽ ước, xin ông trời hãy ban cho anh một người con gái yêuanh ấy hơn cả con.Nhật kí ngày tháng năm.30 tháng 4 năm 2012Hôm nay cậu chủ đi học về trong cậu ấy khá là mệt mỏi, tôi đã chuẩn bị cho cậu ấymột tách cà phê cho cậu ấy bớt căng thẳng chuẩn bị kì thi sắp tới.Lúc chiều chị Thanh Nhã có tới nhà tìm cậu chủ, nhìn thấy nét mặt cậu chủ vui tôicũng vui theo.Trong số các người con gái quen với cậu chủ thì chị Thanh Nhã là người vui vẻ hoạtbát nhất. thấy cậu chủ và chị ấy như hạnh phúc như vậy tôi cũng vui mừng khôngkém.Một lời chúc mỗi ngày _” Cậu chủ ngày mới vui vẻ nha”.Tái bút.Cứ như vậy hằng ngày cô đều dành một ít thời gian viết vài dòng chữ vào quyễnnhật kí này. Cô luôn đặt hy vọng vào nó. Nó là người bạn thân thiết của cô. Là chỗcho cô đem hết những buồn phiền vào đó.………………………………._” Dạ cậu chủ đã đến giờ thức dậy rồi ạ”. Giọng cô nhỏ nhẹ vô cùng.Đây là công việc mỗi buổi sáng của cô, là một người hầu được cậu chủ quý mến nhấtđó cũng là một phần phước lớn trong cuộc sống.Nhìn vẻ mặt còn mê ngủ của cậu chủ cô thật tình không đành lòng đánh thức cậu ấydậy nhưng nếu không kêu thành ra cô là người gây phiền phức cho cậu ấy.Khẽ quay sang nhìn người con gái mỗi sáng tỉnh giấc anh đều thấy đầu tiên miệngbất giác mỉm cười._” Rồi anh dậy liền”. anh đứng dậy nhìn cô cười như thường lệ, bước xuống giườngvệ sinh cá nhân.Cũng đã quen với nụ cười đó ánh mắt đó, nhưng sao mỗi lần anh nhìn cô người timcô lại đập mạnh thế này không biết.Cô bừng tỉnh lấy hai tay vỗ mạnh vào má. Không được nghĩ ngợi lung tung mày chỉlà một con hầu ăn nhờ ở đậu người ta không được phép có những suy nghĩ đó nữa.Cô lắc đầu bước ra khỏi phòng.…………………………………..Hoàng hôn đã xuống trước cổng là một cặp nam nữ vô cùng xứng đôi đang bướcvào nhà._” Vũ này chiều nay anh cùng em đi mua sắm nha?”. Nhã ôm chặc lấy tay Vũ nũngnịu.Cái cảnh này hằng ngày đều phải thấy tuy có chút đau lòng trong đó, nhưng nhìnthấy nụ cười trên môi anh cô lại không thấy đau tí nào.Thời gian không còn nhiều mình cần phải làm xong mọi thứ ấy không cậu chủ lạikhông thích.Nói là làm liền cô đi mìm cười chào Nhã và anh là chạy vào nhà bếp tiếp tục côngviệc.Anh dõi theo bóng dáng nhỏ bé của cô trên môi là một nụ cười hiền hậu.………………………………………….Lại 2 tháng nữa trôi qua.Đã khuya rồi không thấy anh về cô rất lo không biết anh có chuyện gì không?Ngoài cổng lớn có tiếng chuông cửa vang lên cô hớt hả chạy ra._” Cậu chủ cậu bị làm sao vậy?”. trên người anh nồng nặc mùi rượu.Anh đưa tay chỉ vào tim mình._” Tim anh đau lắm đau lắm. Nhã đã bỏ rơi anh rồi”.giọng nói bị thương đau xót vô cùng.Thấy anh đau khổ như vậy cô không kìm được nước mắt, từng giọt từng giọt tuôngrơi._” cậu chủ này đừng buôn nữa có thiểu Huyền đây rồi tiểu Huyền không cho chịThanh Nhã bắt nạt cậu chủ đâu”. Cô nói miện thì cười mà mắt thì thấy rất cay._” Tiểu Huyền”. anh khóc lớn ôm chằm lấy cô. Rồi anh thiếp đi trong im lặng.………………………………….Những ngày tháng sau đó cô luôn ở bên cạnh anh chăm sóc cho anh. Lúc này đâytâm trạng anh cũng đã đỡ hơn nhiều rồi.Mẹ anh thấy vậy cũng rất yên tâm. Nhưng bà lại thấy đau xót cho người con gái nhưTiểu Huyền.Hôm này tinh thần anh đã tốt hơn và học thêm lại bình thường.ở nhà chỉ còn cô bà chủ và các người hầu khác.Ngoài sau hè không gian yên tĩnh, nhưng gương mặt cô lại trở nên trắng bệch khôngchút sức._” Khụ …………. Khụ”.Cơn ho đi đến bất ngờ cô chỉ kịp đưa tay lên miệng thì một dòng máu đỏ tươi thinhau mà ùa ra.Nhìn thấy cái màu đỏ trên tay cô càng sợ. sợ một ngày nào đó không còn nhìn thấyanh cười nữa._” Tiểu Huyền”. đi ra sau hè hít thở không khí trong lành mà lại trong thấy mộtcảnh tượng hãi hùng trước mặt.Bà chạy lại đỡ Huyền lên. Cô là một cô bé ngoan ngoãn chịu khó nên bà rất yêu quýcô._” Bà chủ”. Cô yếu ớt gọi._” Sao lại nặng như thế này NGƯỜI ĐÂU NGƯỜI ĐÂU”. Bà lớn tiếng gọi người tớiâm thanh hỗn loạn vô cùng.………………………………Tại bệnh viện.Bà rất lo cho cô. Bà chỉ biết cô bị ung thư máu cách đây 2 tháng, lúc đó cô nói chỉmới bắt đầu điều trị sẽ khỏi lúc đó bà đã đưa cho cô một số tiền cho cô điều trị.Nhưng tại sao? Con bé lại như thế tại sao máu không ngừng chảy ra trong miệngcon bé chứ?_” Cạch”. Phòng cấp cứu mở ra. Vị bác sĩ mặc nghiên chỉnh bước ra. Bà thấy vậyliền chạy lại._” Con bé sao rồi bác sĩ”. Tuy chỉ là người hầu nhưng từ lâu bà vẫn xem cô nhưngười trong nhà.Vị ...