![Phân tích tư tưởng của nhân dân qua đoạn thơ: Những người vợ nhớ chồng… Những cuộc đời đã hóa sông núi ta trong Đất nước của Nguyễn Khoa Điềm](https://timtailieu.net/upload/document/136415/phan-tich-tu-tuong-cua-nhan-dan-qua-doan-tho-039-039-nhung-nguoi-vo-nho-chong-nhung-cuoc-doi-da-hoa-song-nui-ta-039-039-trong-dat-nuoc-cua-nguyen-khoa-136415.jpg)
Cẩn trọng khi khuyên răn con
Số trang: 7
Loại file: pdf
Dung lượng: 234.42 KB
Lượt xem: 5
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Với trẻ thơ, tâm hồn của các cháu như tờ giấy trắng và cha mẹ là người viết lên những dòng đầu tiên. Vì thế, hành động, lời nói của cha mẹ sẽ có tác động, ảnh hưởng rất lớn đối với con trẻ.Thế nhưng, nhiều ông bố bà mẹ lại không ý thức được điều này và những lời nói bâng quơ, lỡ miệng, thậm chí nói lẫy, nói ngược đã vô tình làm con trẻ có những hành vi lệch chuẩn. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cẩn trọng khi khuyên răn con Cẩn trọng khi khuyên răn conVới trẻ thơ, tâm hồn của các cháu như tờ giấytrắng và cha mẹ là người viết lên những dòng đầutiên. Vì thế, hành động, lời nói của cha mẹ sẽ cótác động, ảnh hưởng rất lớn đối với con trẻ.Thế nhưng, nhiều ông bố bà mẹ lại không ý thứcđược điều này và những lời nói bâng quơ, lỡmiệng, thậm chí nói lẫy, nói ngược đã vô tình làmcon trẻ có những hành vi lệch chuẩn.Gieo thói quen xấuNghe cô giáo méc, ở lớp, cậu con trai bốn tuổi haymóc ráy mũi rồi bỏ vào miệng và nói là mẹ bảo ăn, chịNguyễn Thị Kim, ở P.4, Q.3, TP.HCM đã tỏ ra hết sứcngạc nhiên. Đón con về, chị vặn hỏi thì thằng bé mếumáo: “Hôm trước, mẹ móc mũi cho con rồi bảo con:“Nè ăn đi, ăn đi”. Lúc này chị Kim mới sực nhớ, khi đóchị đã “phát ngôn” như thế với mục đích cho bé nhậnbiết đó là dơ bẩn để không táy máy ngoáy mũi.Nhưng chị không ngờ bé đã hiểu và làm như vậy.Chị tận tình giải thích, cậu bé hứa sẽ không lặp lại.Nhưng vài hôm sau, cô giáo lại thấy cậu bé vẫn tiếptục hành vi đó, hình như đã trở thành thói quen củacháu và cô sợ hành vi của con chị Kim sẽ “lây” sangcác bé khác. Vợ chồng chị Kim và cô giáo, vừa giảithích và “giám sát” bé, nhưng sau một thời gian dàicháu vẫn chưa bỏ thói quen này và còn lén “hànhđộng”.Cháu Nấm, ba tuổi, con chị Phạm Thị Hà ở P. BìnhTrưng Tây, Q.2, TP.HCM thì lại có thói quen ăn tóc.Chị Hà thường làm việc trên máy vi tính. Thói quencủa chị là hay vuốt mái tóc dài của mình và đưa đuôitóc lên miệng... ngậm. Cô con gái cũng hay cắn tócmẹ. Một hôm, chị Hà phát hiện miệng con đầy tóc,thay vì bảo con không được làm như thế, chị lại tứcgiận nói: “Tóc ngon lắm hay sao mà con ăn? Conthích thì ăn đi, ăn nữa đi”.Mới đây, bé Nấm hay khóc đêm vì đau bụng. Đưacon đi bệnh viện khám, chụp phim, siêu âm, bác sĩphát hiện một “vật thể” lạ trong người cháu và phẫuthuật lấy ra một búi tóc. Đến lúc này chị Hà mới biếtcon có thói quen ăn tóc và điều đó xuất phát từ sựxúi... bậy của chị.Còn chị Trần Thùy Linh ở P.2, Q.Phú Nhuận,TP.HCM thì lại rất buồn bực vì cô con gái đã gần bốntuổi mà vẫn còn nghịch nước tiểu khi tè. Chị thườngxuyên can ngăn, chỉ bảo nhưng bé vẫn không thayđổi. Các cô giáo đều “ớn” và than phiền vì trò chơimất vệ sinh của bé.Được sự tư vấn của bác sĩ tâm lý, chị Linh được biết,trẻ con thường có thói quen nghịch nước tiểu, nhất làở những trẻ dưới 24 tháng tuổi. Tuy nhiên, với trẻtrên ba tuổi, việc này là không bình thường. Saunhiều lần tiếp xúc với chị Linh và cháu bé, BS đã tìmra “căn nguyên”, thì ra mỗi lần cháu tè và nghịchnước tiểu, chị Linh vừa mắng, vừa ấn người bé: “Nè,vọc nữa đi” cho hả cơn giận, nào ngờ sự trừng phạtđó đã gieo thói quen xấu cho con.Hoang mang, mất niềm tinCon của chị Đỗ Thị Thu ở ấp An Thị, xã An ThạnhTrung, huyện Chợ Mới, tỉnh An Giang thường hayquấy khóc đêm. Vợ chồng chị phải thay phiên bồngcháu ra sân đi dạo. Anh chị thường chỉ tay lên bầutrời và la lớn: “Ôi, ghê quá, ông trăng ăn thịt kìa”. Lúcđó, cháu bé giật mình nín bặt (có lẽ vì tiếng la hét củaba mẹ). Chiêu này được anh chị áp dụng thườngxuyên. Đến nay, bé đã gần ba tuổi và mỗi khi đượcbồng ra đường ban đêm, nhìn lên mặt trăng là bé corúm người lại rồi khóc.Với cô con gái ba tuổi của chị Huỳnh Kim Liên ởP.Đông Hưng Thuận, Q.12, TP.HCM thì con mèobằng nhựa, mỗi khi ấn vào lại kêu meo meo lại là nỗiám ảnh của bé. Khi bé được bảy tháng, đút cho béăn rất khó nên chị Liên thường dùng con mèo để hùdọa con. Giấu con mèo sau lưng rồi bất ngờ đưa ratrước mặt con, cùng lúc chị ấn vào cho kêu meo meovà hét lớn “ghê quá, ghê quá”. Bị giật mình trướchành động của mẹ, cô bé khóc thét rồi há miệng.“Chiêu” này được chị áp dụng thường xuyên mỗi khibé lười ăn. Từ đó, bé sợ con mèo và những đồ chơitương tự như thế.Theo Thạc sĩ Phạm Thị Thúy - chuyên viên tâm lýNVH Phụ Nữ, TP.HCM, dạy con là một trong cáccông việc phức tạp nhất của cha mẹ. Hầu hết các ôngbố, bà mẹ biết rõ mình nên làm gì và không nên làmgì. Nhưng có thể do tâm trạng không vui, bận việchay xót con... mà khi trẻ làm sai, bướng, cha mẹ đãmắng, đánh, dọa con.Điều này đã gây ra những hệ quả tai hại. Khi con làmsai, bướng, thay vì giải thích cho trẻ hiểu không đượclàm điều đó thì cha mẹ lại nói lẫy, nói ngược... trongkhi trẻ luôn tin vào lời nói và chưa nhận thức đượchoàn toàn cảm xúc giận dữ, không bằng lòng của bamẹ. Nhiều trẻ lại nghĩ cha mẹ đang khuyến khíchmình lặp lại hành vi đó. Khi cha mẹ chỉ bảo không rõràng, trẻ khó phân biệt được hành vi nào nên làm vàhành vi nào không được làm. Từ đó dễ dẫn đến trẻcó tâm trạng hoang mang, mất niềm tin.Tiếc rằng, chuyện cha mẹ dạy con bằng cách nóingược, nói lẫy hay hù dọa con vẫn còn khá phổ biến.Đây là cách giáo dục sai và gây tác hại khôn lường:dễ làm cho trẻ có tâm lý sợ sệt, nhút nhát và có hànhđộng không bình thường. Khi trẻ có hành vi lệch lạc,không đúng thì cha mẹ cần phải giải thích, phân tíchvà điều chỉnh để trẻ hiểu mà thay đ ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cẩn trọng khi khuyên răn con Cẩn trọng khi khuyên răn conVới trẻ thơ, tâm hồn của các cháu như tờ giấytrắng và cha mẹ là người viết lên những dòng đầutiên. Vì thế, hành động, lời nói của cha mẹ sẽ cótác động, ảnh hưởng rất lớn đối với con trẻ.Thế nhưng, nhiều ông bố bà mẹ lại không ý thứcđược điều này và những lời nói bâng quơ, lỡmiệng, thậm chí nói lẫy, nói ngược đã vô tình làmcon trẻ có những hành vi lệch chuẩn.Gieo thói quen xấuNghe cô giáo méc, ở lớp, cậu con trai bốn tuổi haymóc ráy mũi rồi bỏ vào miệng và nói là mẹ bảo ăn, chịNguyễn Thị Kim, ở P.4, Q.3, TP.HCM đã tỏ ra hết sứcngạc nhiên. Đón con về, chị vặn hỏi thì thằng bé mếumáo: “Hôm trước, mẹ móc mũi cho con rồi bảo con:“Nè ăn đi, ăn đi”. Lúc này chị Kim mới sực nhớ, khi đóchị đã “phát ngôn” như thế với mục đích cho bé nhậnbiết đó là dơ bẩn để không táy máy ngoáy mũi.Nhưng chị không ngờ bé đã hiểu và làm như vậy.Chị tận tình giải thích, cậu bé hứa sẽ không lặp lại.Nhưng vài hôm sau, cô giáo lại thấy cậu bé vẫn tiếptục hành vi đó, hình như đã trở thành thói quen củacháu và cô sợ hành vi của con chị Kim sẽ “lây” sangcác bé khác. Vợ chồng chị Kim và cô giáo, vừa giảithích và “giám sát” bé, nhưng sau một thời gian dàicháu vẫn chưa bỏ thói quen này và còn lén “hànhđộng”.Cháu Nấm, ba tuổi, con chị Phạm Thị Hà ở P. BìnhTrưng Tây, Q.2, TP.HCM thì lại có thói quen ăn tóc.Chị Hà thường làm việc trên máy vi tính. Thói quencủa chị là hay vuốt mái tóc dài của mình và đưa đuôitóc lên miệng... ngậm. Cô con gái cũng hay cắn tócmẹ. Một hôm, chị Hà phát hiện miệng con đầy tóc,thay vì bảo con không được làm như thế, chị lại tứcgiận nói: “Tóc ngon lắm hay sao mà con ăn? Conthích thì ăn đi, ăn nữa đi”.Mới đây, bé Nấm hay khóc đêm vì đau bụng. Đưacon đi bệnh viện khám, chụp phim, siêu âm, bác sĩphát hiện một “vật thể” lạ trong người cháu và phẫuthuật lấy ra một búi tóc. Đến lúc này chị Hà mới biếtcon có thói quen ăn tóc và điều đó xuất phát từ sựxúi... bậy của chị.Còn chị Trần Thùy Linh ở P.2, Q.Phú Nhuận,TP.HCM thì lại rất buồn bực vì cô con gái đã gần bốntuổi mà vẫn còn nghịch nước tiểu khi tè. Chị thườngxuyên can ngăn, chỉ bảo nhưng bé vẫn không thayđổi. Các cô giáo đều “ớn” và than phiền vì trò chơimất vệ sinh của bé.Được sự tư vấn của bác sĩ tâm lý, chị Linh được biết,trẻ con thường có thói quen nghịch nước tiểu, nhất làở những trẻ dưới 24 tháng tuổi. Tuy nhiên, với trẻtrên ba tuổi, việc này là không bình thường. Saunhiều lần tiếp xúc với chị Linh và cháu bé, BS đã tìmra “căn nguyên”, thì ra mỗi lần cháu tè và nghịchnước tiểu, chị Linh vừa mắng, vừa ấn người bé: “Nè,vọc nữa đi” cho hả cơn giận, nào ngờ sự trừng phạtđó đã gieo thói quen xấu cho con.Hoang mang, mất niềm tinCon của chị Đỗ Thị Thu ở ấp An Thị, xã An ThạnhTrung, huyện Chợ Mới, tỉnh An Giang thường hayquấy khóc đêm. Vợ chồng chị phải thay phiên bồngcháu ra sân đi dạo. Anh chị thường chỉ tay lên bầutrời và la lớn: “Ôi, ghê quá, ông trăng ăn thịt kìa”. Lúcđó, cháu bé giật mình nín bặt (có lẽ vì tiếng la hét củaba mẹ). Chiêu này được anh chị áp dụng thườngxuyên. Đến nay, bé đã gần ba tuổi và mỗi khi đượcbồng ra đường ban đêm, nhìn lên mặt trăng là bé corúm người lại rồi khóc.Với cô con gái ba tuổi của chị Huỳnh Kim Liên ởP.Đông Hưng Thuận, Q.12, TP.HCM thì con mèobằng nhựa, mỗi khi ấn vào lại kêu meo meo lại là nỗiám ảnh của bé. Khi bé được bảy tháng, đút cho béăn rất khó nên chị Liên thường dùng con mèo để hùdọa con. Giấu con mèo sau lưng rồi bất ngờ đưa ratrước mặt con, cùng lúc chị ấn vào cho kêu meo meovà hét lớn “ghê quá, ghê quá”. Bị giật mình trướchành động của mẹ, cô bé khóc thét rồi há miệng.“Chiêu” này được chị áp dụng thường xuyên mỗi khibé lười ăn. Từ đó, bé sợ con mèo và những đồ chơitương tự như thế.Theo Thạc sĩ Phạm Thị Thúy - chuyên viên tâm lýNVH Phụ Nữ, TP.HCM, dạy con là một trong cáccông việc phức tạp nhất của cha mẹ. Hầu hết các ôngbố, bà mẹ biết rõ mình nên làm gì và không nên làmgì. Nhưng có thể do tâm trạng không vui, bận việchay xót con... mà khi trẻ làm sai, bướng, cha mẹ đãmắng, đánh, dọa con.Điều này đã gây ra những hệ quả tai hại. Khi con làmsai, bướng, thay vì giải thích cho trẻ hiểu không đượclàm điều đó thì cha mẹ lại nói lẫy, nói ngược... trongkhi trẻ luôn tin vào lời nói và chưa nhận thức đượchoàn toàn cảm xúc giận dữ, không bằng lòng của bamẹ. Nhiều trẻ lại nghĩ cha mẹ đang khuyến khíchmình lặp lại hành vi đó. Khi cha mẹ chỉ bảo không rõràng, trẻ khó phân biệt được hành vi nào nên làm vàhành vi nào không được làm. Từ đó dễ dẫn đến trẻcó tâm trạng hoang mang, mất niềm tin.Tiếc rằng, chuyện cha mẹ dạy con bằng cách nóingược, nói lẫy hay hù dọa con vẫn còn khá phổ biến.Đây là cách giáo dục sai và gây tác hại khôn lường:dễ làm cho trẻ có tâm lý sợ sệt, nhút nhát và có hànhđộng không bình thường. Khi trẻ có hành vi lệch lạc,không đúng thì cha mẹ cần phải giải thích, phân tíchvà điều chỉnh để trẻ hiểu mà thay đ ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
tâm lý của trẻ cách dạy trẻ kỹ năng dạy trẻ kỹ năng sống nghệ thuật dạy con cáiTài liệu liên quan:
-
Thái độ của giới trẻ đối với người thuộc cộng đồng LGBT
5 trang 331 2 0 -
Giáo trình chuyên đề Giáo dục kỹ năng sống: Phần 1 - PGS. TS Nguyễn Thanh Bình
109 trang 266 3 0 -
9 Lời khuyên dành cho thanh niên của Bill Gates - Phần 1
134 trang 209 1 0 -
Nghệ thuật sử dụng hiệu quả công cụ tài chính
3 trang 199 0 0 -
10 Kỹ năng nghề nghiệp hữu dụng
3 trang 169 0 0 -
Dạy trẻ kỹ năng sống - 5 nguyên tắc giao tiếp cần dạy cho trẻ
5 trang 150 0 0 -
Những sự thật về cuộc sống - Hãy cứ tin rằng….
8 trang 122 0 0 -
25 Kỹ năng cơ bản về soft skills
3 trang 117 0 0 -
5 trang 112 1 0
-
Một số lưu ý về việc tuyển dụng và quản lý tình nguyện viên trong tổ chức sự kiện
6 trang 109 0 0