Danh mục

Cánh Chim Trong Giông Bão

Số trang: 95      Loại file: pdf      Dung lượng: 387.44 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hỏa điểu Tên một loài chim được hóa kiếp sau 500 năm sống trong phong ba và bão tố bằng cách lao vào lửa đỏ để tự hủy diệt mình. Hình hài nó biến thành tro bụi và chính tro bụi ấy kết tinh thành loài hỏa điểu mới. Truyền thuyết này được xem như một biểu tượng để nói về thân phận đau thương của một cô gái với bao nghịch cảnh éo le trong tình yêu và cuộc sống... o0o Nếu hôm ấy không phải là ngày chủ nhật, nếu trời không nắng ấm, nếu Ngưỡng Hiền...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cánh Chim Trong Giông BãoCánh Chim Trong Giông Bão Quỳnh Dao Cánh Chim Trong Giông Bão Tác giả: Quỳnh Dao Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 15-October-2012Trang 1/95 http://motsach.infoCánh Chim Trong Giông Bão Quỳnh Dao Lời Mở Đầu -Hỏa điểuTên một loài chim được hóa kiếp sau 500 năm sống trong phong ba và bão tố bằng cách laovào lửa đỏ để tự hủy diệt mình. Hình hài nó biến thành tro bụi và chính tro bụi ấy kết tinh thànhloài hỏa điểu mới.Truyền thuyết này được xem như một biểu tượng để nói về thân phận đau thương của một côgái với bao nghịch cảnh éo le trong tình yêu và cuộc sống...o0oNếu hôm ấy không phải là ngày chủ nhật, nếu trời không nắng ấm, nếu Ngưỡng Hiền khôngbận đi dự hội nghị ở Cao Hùng, nếu không có bầy chim sẻ ríu rít bay liệng ngoài cửa đánh thứchai đứa nhỏ và nếu không phải là mùa xuân với cái yên tĩnh dễ thương, có muôn hoa đua sắcnhư chào đón một ngày mới, nếu không có gió mát lâng lâng say đắm để con người không thểnhốt mãi trong nhà, mà phải đi chơi, vì những đám mây trắng bồng bềnh trên cao đang mời gọithì có lẽ mọi sự đã diễn biến khác đi...Nhưng như một định mệnh... Buổi sáng hôm ấy thật tuyệt vời. Mùa xuân có nắng ấm, có lộcnon đâm chồi, có mây, có gió, có tiếng chim kêu, có bướm lượn... Không có một điều gì báotrước điềm chẳng lành sẽ xảy ra... vậy mà... Bao nhiêu năm đã trôi qua, mỗi lần nghĩ đến là LanĐình lại cảm thấy như một cơn ác mộng. Ác mộng đó dù với những tình tiết nhỏ nhặt, lại rànhrành hiện ra trước mắt...Buổi sáng hôm ấy...- Mẹ ơi, mẹ ơi!Yên Nhiên, đứa con gái tám tuổi của nàng, chân trần, robe ngủ màu hồng, tay bế chú gấu nhồibông, đi vào phòng riêng của Lan Đình. Cô bé bước đến cạnh giường gọi: Mẹ ơi!. Nó thích sửdụng hai chữ nầy kéo dài một cách nũng nịu của con trẻ.- Mẹ ơi mẹ... bé Hiểu My... Hiểu My nó... thức rồi, em không chịu ngủ tiếp, nó nói mẹ hứa đưanó đi Sở Thú, phải không mẹ?...Yên Nhiên đang nói về em bé Hiểu My. Nó cố tình lặp lại chữ bé để cho mình là chị, một ngườichị lớn đầy uy quyền.Lan Đình mệt mỏi vươn vai, giấc ngủ chưa chịu rời ra. Một thứ lười biếng hạnh phúc còn vướngtrên người nàng. Nàng kéo con gái lớn lại, úp mặt nó vào ngực mình, mắt lim dim...:- Bé Hiểu My đòi đi Sở Thú ư? - Lan Đình cố tình trêu con gái - Vậy cũng được, để mẹ đưa nóđi, còn con ở nhà với chị Tú Hà, đợi cha về chứ?- Ôi mẹ! Yên Nhiên chu mỏ, nó có vẻ không đồng ý, nhưng không biết viện dẫn lý do gì. Cáichu mỏ của con làm Lan Đình thích thú ngắm vẻ đẹp phụng phịu của nó, lòng dậy lên một niềmTrang 2/95 http://motsach.infoCánh Chim Trong Giông Bão Quỳnh Daohạnh phúc vô biên. Nhưng rồi Yên Nhiên tìm được lý do:- Mẹ ơi, không được đâu. Con không đi rồi... rồi ai trông chừng bé Hiểu My? Ai chơi với HiểuMy...?- Thì đã có mẹ rồi.Lan Đình vẫn cố tình trêu con. Nàng nhìn nó với nụ cười yêu thương.Yên Nhiên nói:- Không được đâu mẹ ơi, Hiểu My nó cần con, không có con, nó sợ. Tội nghiệp em mà mẹ.- Nhưng em nó sợ cái gì?- Tại mẹ không biết chứ, Hiểu My nó sợ con khỉ. Ở trong trường, mẹ biết không? Cái gì HiểuMy cũng sợ hết. Con thỏ nó cũng sợ, nó không dám sờ, vì sợ thỏ cắn.- Vậy ư?Lan Đình dịu dàng hỏi. Nàng đưa mắt nhìn về phía cửa. Nơi có một bé gái khác đang chậmchạp bước vào - Bé Hiểu My sáu tuổi mặc chiếc robe ngủ màu trắng, trông như một thiên sứ.Khuôn mặt bầu bĩnh của bé đang tươi cười. Lan Đình rất hãnh diện vì có hai đứa con gái đẹpnhư bài thơ. Không phải, Yên Nhiên là một bản nhạc hay, còn Hiểu My mới thực là một bài thơ.Còn đứa con còn nằm trong bụng nàng, chắc là mộảt đứa con trai. Đó là điều mà hai vợ chồngnàng mong mỏi từ lâu. Hai đứùa con gái là thơ, là nhạc, còn con trai?Nhiều khi nghĩ lại cũng buồn cười. Ở thời đại này mà còn đầu óc trọng nam khinh nữ ư? LanĐình lắc đầu không muốn suy nghĩ tiếp. Hiểu My đã đến gần. Trên khuôn mặt bầu bĩnh kia làmột đôi mắt to đen với hàng mi dài. Đôi mắt long lanh như nước hồ thu, đôi mắt giống hệt chanó. Bé My nũng nịu:- Mẹ ơi! đưa con đi Sở Thú đi.Lan Đình cười nhẹ:- Ờ thì đi, nhưng chị Yên Nhiên của con sẽ ở lại trông nhà.Mặt Hiểu My sa sầm lại, nó nắm lấy tay chị, mắt chớp chớp:- Không có chị Nhiên đi, rồi con làm sao mẹ?Lan Đình xúc động ôm cả hai con vào lòng, nàng rất yêu mùi tóc non dại của con. Yêu nhữngcánh tay mềm mũm mĩm, những lời nũng nịu trẻ thơ. Lan Đình có cảm giác đầy đủ về hạnhphúc của người mẹ. Đứa bé trong bụng hình như đang máy, hình như nó cũng muốn san sẻ tìnhthương cùng các chị. Lan Đình đã ...

Tài liệu được xem nhiều: