Danh mục

Cặp đôi bi tráng

Số trang: 12      Loại file: pdf      Dung lượng: 147.69 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hơn hai trăm năm trước, cái bóng đồ sộ huy hoàng của nhà Lê sau ba trăm năm, chỉ còn là những vệt mờ trong bóng hoàng hôn. Không có một vị vua nào lại nghèo như vua Lê Hiển Tông và cũng không có một nàng công chúa nào lại nghèo như Ngọc Hân công chúa! Tất cả kho tàng đều nằm trong tay chúa Trịnh. Mà Trịnh Sâm lại yêu nàng Đặng Thị Huệ tai quái nên bao nhiêu ngọc ngà châu báu đều dồn hết vào một nhà họ Đặng. Là công chúa, nhưng Ngọc Hân còn...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cặp đôi bi tráng Cặp đôi bi trángHơn hai trăm năm trước, cái bóng đồ sộ huy hoàng của nhà Lê sau ba trăm năm, chỉ cònlà những vệt mờ trong bóng hoàng hôn. Không có một vị vua nào lại nghèo như vua LêHiển Tông và cũng không có một nàng công chúa nào lại nghèo như Ngọc Hân côngchúa! Tất cả kho tàng đều nằm trong tay chúa Trịnh. Mà Trịnh Sâm lại yêu nàng ĐặngThị Huệ tai quái nên bao nhiêu ngọc ngà châu báu đều dồn hết vào một nhà họ Đặng. Làcông chúa, nhưng Ngọc Hân còn thua cả một nữ tỳ của thị Huệ.Nàng nghèo. Vua cha lại quá già yếu và ốm đau liên miên, nên suốt ngày nàng ở bên cha.Niềm vui lặng lẽ và bé nhỏ của nàng là được học chữ, học làm thơ và đọc sách. Chỉnhững lúc gần gũi với thơ phú nàng mới cảm thấy bớt tủi thân và nhờ vậy, nàng thấymình cũng không đến nỗi quá nghèo hèn.Thế rồi, một Trịnh Sâm ngu muội và dâm đãng để lại cái ngôi chúa đẫm máu cho đứa conoặt ẹo của thị Huệ, gây nên một cuộc tàn sát kinh hoàng. Cả nhà họ Đặng và Trịnh Cán bịgiết, Thế tử Trịnh Khải dược tôn lên ngôi chúa. Nhưng quyền hành lại ở trong tay bọnlính kiêu binh bạo ngược. Chúng đốt nhà quan tham tụng, giam lỏng Trịnh Khải, suốtngày đi lùng sục cướp phá. Rồi chúng kéo tới cung thất ọp ẹp của vua Lê. Chúng xin bệkiến, thực ra là xem ông vua già sống chết thế nào. Chúng dựng vua dậy, hỗn láo sờ nắnkhắp người. Thấy Ngọc Hân run sợ đứng nép sau màn, chúng liền ỡm ờ trêu chọc: “Bệ hạơi, gả công chúa cho chúng tớ đi!”Nhưng trước uy danh của Nguyễn Huệ, chúng hốt hoảng, rúm ró như chuột và đây là cơhội để dân chúng trút lên đầu chúng bao nhiêu uất hận đè nén trong lòng. Chúng bị tiêudiệt mà không cần tới một mũi tên hay ngọn giáo của quân Tây Sơn.Đổng nguyên nhung Nguyễn Huệ trên bành voi cao uy dũng và huyền hoặc như ngườinhà Trời, nhìn cái cổng thành đã rộng mở với cái nhìn thất vọng.Thăng Long, cái kinh thành vàng son lộng lẫy chỉ nghe nói tới trong mơ giờ đây hiện ratrước mắt tướng quân thật bé nhỏ xấu xí. Những cuộc tranh bá đồ vương, những trận hoảhoạn và mới đây là những ngày đêm cướp phá của bọn kiêu binh khiến cho kinh thànhgiống như một cái chợ chiều.Thật khác xa với Rạch Gầm Xoài Mút. Hai vạn quân Xiêm rằn rịt dữ dằn trên nhữngchiến thuyền cong vút đã bị dìm chết. Trong ánh hoàng hôn rực sáng cùng với khói lửangút trời như trên sông Xích Bích, trong gió chiều lồng lộng của sông nước mênh mông,trong tiếng reo hò thắng trận của ba quân, tướng quân đã cười thật lớn. Đó là tiếng cườisảng khoái của mưu trí dũng lược, tiếng cười vang động đến tận sao Đẩu sao Ngưu.Thắng như thế này mới thật là thắng! Thật đã! Thật sướng!Còn bây giờ…cả ngôi chúa và ngôi vua đang chờ người chiến thắng bước lên trông lạnhlẽo cứ như một cái nhà mồ.Với tất cả khinh mạn, Nguyễn vương quày voi trở ra, truyền lệnh cho Nguyễn Hữu Chỉnhlàm sống lại cái triều Lê cho dù là sống trong sợ hãi để một ngày đẹp trời vương bái kiếnmột cách đường bệ.Ngày trùng thất (7/7) năm Bính Ngọ (I786) trên sập ngự vua Lê thều thào phong NguyễnHuệ làm Nguyên soái uy quốc công và vì của cải trong kho đã hết sạch nên chỉ banthưởng cho chàng trai đất Tây Sơn người con gái yêu của mình là nàng công chúa NgọcHân. Phải chăng đây là sự sắp đặt diệu kỳ của đất trời, của sử lịch? Bỡi vì nếu không cómột người con trai áo vải đất Tây Sơn thì hẳn nhiên trong lịch sử không ai biết đến mộtnàng Ngọc Hân cho dù là lá ngọc cành vàng.2.Cái đêm hôm ấy đêm gìBóng gương lồng bóng trà mi trập trùngĐêm đầu đời của một người sắp làm đàn bà khiến nàng hồi hộp lo sợ. Trong bao nhiêunăm làm con gái nàng chỉ biết có hai người đàn ông đã già. Một người là thầy dạy chữ vàmột người là vua cha. Dưới con mắt ganh ghét của Đặng Thị Huệ và dưới cái nhìn hỗnláo của bọn kiêu binh, không bao giờ nàng dám bước ra khỏi nơi cung cấm. Nếu khôngcó những bước chân của một người làm nghiêng cả sơn hà xã tắc thì chắc nàng cũng sẽchết già trong cô độc. Đàn ông đối với nàng xa lạ cũng như cái xứ Đàng trong. Mà cái xứTây Sơn thượng đạo ngay cả nhiều người Đàng trong cũng không ai biết được nó ở chốnnào. Chỉ nghe xì xào đó là cái nơi mọi rợ, khỉ ho cò gáy, đàn ông không mặc quần cònđàn bà thì không mặc yếm. Cái xứ ấy sao lại có một con người làm nghiêng trời lệch đấtnhư thế. Một người mà từ vua quan cho đến kẻ thù đều không một ai dám ngước nhìn!Trống đã sang canh hai mà loan phòng vẫn chưa có phò mã. Những ngày dài căng thẳnglàm cho nàng mệt mỏi. Nàng thiếp đi trên chiếc gối thêu. Giấc ngủ làm cho nàng đã bénhỏ lại càng bé nhỏ hơn. Nàng thấy mình mọc cánh và lần đầu tiên bay chập choạng rakhỏi cái tổ bé xíu. Nàng trông thấy hồ Gươm nơi hoàng tổ của nàng đã trả lại bảo kiếmcho rùa vàng, trông thấy sông Nhị như một mạch máu lớn đổ vào tim. Nàng bay mãi chođến khi va vào một vách đá ở cố đô Hoa Lư. Nàng bàng hoàng tỉnh giấc và kinh hoàngnhận ra người đàn ông của đời mình đang nằm bên cạnh từ lúc nào. Nàng úp mặt vào tay,co quắp như con sâu trong tổ.Thấy nàng tỉnh giấc, Nguyễn Hu ...

Tài liệu được xem nhiều: