Danh mục

Cát

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 233.56 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (6 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

I Cát à. Mẹ đã rất yêu con. Con không biết lúc nhận ra có con bên trong mẹ, mẹ vui sướng đến mức nào đâu. Mẹ đi từng bước nhẹ, làm việc gì cũng khẽ khàng. Xe lỡ chạy qua cái ổ gà, về nhà mẹ liền xoa xoa bụng, thon thót lo động đến con. Con là tất cả, là hạnh phúc, là tình yêu, là cả tương lai ngọt ngào của mẹ. Trong những giờ phút ấy mẹ thật sự rất yêu con. Nên Cát à, đừng trách mẹ, xin con!...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cát Cát TRUYỆN NGẮN CỦA NGUYỄN THỊ KIM HOÀICát à. Mẹ đã rất yêu con. Con không biết lúc nhận ra có con bên trong mẹ, mẹ vui sướngđến mức nào đâu. Mẹ đi từng bước nhẹ, làm việc gì cũng khẽ khàng. Xe lỡ chạy qua cái ổgà, về nhà mẹ liền xoa xoa bụng, thon thót lo động đến con. Con là tất cả, là hạnh phúc,là tình yêu, là cả tương lai ngọt ngào của mẹ. Trong những giờ phút ấy mẹ thật sự rất yêucon. Nên Cát à, đừng trách mẹ, xin con!IINgười phụ nữ ú ớ giật mình trong căn phòng trắng toát nồng mùi ê te, mồ hôi rịn từnggiọt to đẫm ướt gương mặt chị. Cơn đau vẫn còn dai dẳng, trì kéo. Một cảm giác thắt lại,rần rần chà xát, quặn ngược, rứt xé từng mảng từng mảng lớp da thịt bên dưới bụng. Bặmchặt môi nén một âm thanh rên xiết chực bật ra khỏi miệng, chị chống tay ngồi dậy,nhưng rồi ngay lập tức lại nằm xuống ngay đơ như một cái xác bã rã bời rời. Dòng âmấm ấy lại đang tiếp tục. Ba ngày rồi, ri rỉ ra từ bên trong chị dòng đỏ loét ấm nóng đó, bồithêm vào những cơn đau như cố tình bóp chết chị.Với tay lấy cái điện thoại nằm chênh vênh bên mé bàn gỗ sát giường, chị bấm số. Chuỗiâm thanh kéo dài.Bắt máy đi chứ, chồng à. Em xin anh. Em lại ra máu nữa rồi, lại nữa rồi, nhiều… nhiềulắm. Con chúng ta lại sắp mất nữa rồi. Bắt máy đi. Xin anh. Sao lại để em một mình nhưthế này, sao anh không đến với mẹ con em, chồng ơi.Bạn thân bật cửa ào vào phòng: “Trời ơi, Trân. Mày sao rồi?”Người phụ nữ he hé nhìn. Gương mặt bạn, cánh tay bạn lờ mờ sau màn nước chăng kínđôi mắt đỏ quạch.“ Mày đến à!”. Tiếng kêu thốt lên, vừa vui mừng vừa như một tiếng than cháy ruột. Bạnôm vai chị, ròng rã khóc. “Khổ thân, cái số mày…” .Sau cánh cửa thụt thò một cái đầu lơ thơ mấy món tóc tơ mềm đen óng. Đứa bé tròn mắtnhìn chị, cái nhìn trong vắt.“Cát à!” Người phụ nữ bật ra tiếng gọi thiết tha.Bạn thân quay người, chùi gương mặt ướt, vẫy tay: “Ti, vô đây con, chào dì Trân đicon!”.Cái đầu nhỏ cúi xuống, cánh tay múp míp ngấn thịt ngoan ngoãn khoanh lại trước ngực.“Dạ, con chào dì Chân”. Cái miệng nhỏ chúm chím trong câu chào rụt rè, ngọng nghịu.Người phụ nữ nhoẻn nụ cười trên gương mặt xanh tái còn tèm lem nước mắt.Con bé dễ thương quá. Mắt to, môi đỏ, da nõn bông gòn. Cát của chị nếu còn giờ nàycũng cỡ này đây.Cát à, không một lúc nào mẹ thôi nhớ đến con.IIICát có biết tại sao mẹ gọi con là Cát? Đó là một bí mật. Một bí mật thật dễ thương, conyêu của mẹ. Bí mật của riêng mẹ và một người nữa, người đàn ông mẹ yêu và dâng hiến.Cha con đấy, Cát à.Cha nói mẹ là thiên sứ, là giấc mơ đẹp nhất cha đã luôn kiếm tìm trong cuộc đời mình.Lúc hôn mẹ, cha đã khóc. Cha run run khi thú nhận chưa bao giờ sẽ được chạm môi vàomẹ, nắm tay mẹ, vuốt tóc mẹ. Bãi cát mềm đượm nắng bên bờ biển vắng ngày hôm đó vìlời nói của cha mà lung linh trong mẹ ngàn muôn hạt mỏng dát vàng. Cả thế giới bao larợp màu nước màu trời chỉ có mẹ có cha và bãi cát ấy - chứng nhân duy nhất.Cha đã cười âu yếm gật đầu lúc mẹ nói sẽ đặt tên con là Cát.“ Con tụi mình sau này sẽ mang đôi mắt của em, có nước da trắng như em nhưng cái mũithì phải giống anh thôi. Cái mũi hếch của em nhìn ngang bướng không chịu được.”Đáp lại lời đùa, mẹ cắn vào vai cha một cái thật đau. Nhưng Cát biết không lúc nằmxuống và nhắm mắt lại mẹ bắt đầu hình dung từng đường nét khuôn mặt con, như nhữnggì cha nói.Cát của mẹ, con đã mang hình dáng của một thiên thần.IVNắng lên. Nắng hắt giọt qua ô cửa kính trong suốt, rải từng lớp mỏng dính hoe vàng lênnhững bắp thịt rệu rã của người đàn ông.“Cô làm gì với cái thân cô để rồi ra nông nổi này hả? Rốt cuộc cô đã làm gì? Hai lần rồi,tại sao con tôi phải mất đi chỉ vì một người mẹ không ra gì như cô. Tại sao chứ? Nói đi!Nó là thằng nào, thằng làm cô phễnh bụng trước khi về với tôi ấy? Gì chứ, tổn thương cổtử cung vì di chứng nạo phá thai ư? Hóa ra tôi là con lừa à. Nói đi! Cô sướng lắm khikiếm được một con lừa như tôi đúng không? Cái thằng đó đã bày vẽ cô thế nào? Cái cáchlàm tôi tưởng tôi là thằng đàn ông đầu tiên của cô đấy. Khốn nạn!”Người phụ nữ co người, rúm ró đôi vai gầy trong hai bàn tay như gọng kiềm siết chặt củachồng. Cảm giác đau đớn không đến từ trên da thịt làm nước mặt chị ròng ròng chảyxuống má, xuống cổ, giọt nhỏ giọt tròn lốm đốm tấm ra trắng.Bóp chết đi, bóp chết em luôn đi cho rồi, chồng ơi. Mặt nạ đã vỡ toác rồi, người đàn bàtội lỗi như em không nên tồn tại trên cõi đời này. Chồng giết em đi, để mỗi giấc ngủ giữađêm em không còn giật mình vã mồ hôi vì đâu đó vẳng một tiếng khóc trẻ con. Chồng giếtem đi, con đàn bà ghê tởm đội lốt trong sáng để đến bên chồng. Giết em đi, để em đếnđược với các con của chúng mình. Giết em đi, để em được gặp Cát, ôm lấy Cát, xoa dịuoán hờn trong Cát. Để Cát thôi trách em, thôi hận em. Cát sẽ tha thứ cho em, sẽ yêu quýcác con của chúng mình, chơi đùa với chúng, hát với chúng. Cát của em ngoan lắm kiachồng à. Em biết mà. ...

Tài liệu được xem nhiều: