Danh mục

Câu chuyện của cô nàng

Số trang: 49      Loại file: pdf      Dung lượng: 211.36 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí tải xuống: 17,000 VND Tải xuống file đầy đủ (49 trang) 0
Xem trước 5 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Khoảng 15h ngày 3/7/1993, trời không nắng không mưa, nó ra đời trong sự đau đớn của mẹ, hớt hải của bố và hí hửng của ông nội..Nó nặng 4,8kg, tính cả cái khăn bông quấn người là 5kg tròn.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Câu chuyện của cô nàng Câu chuyện của cô nàng bánh baoKhoảng 15h ngày 3/7/1993, trời không nắng không mưa, nó ra đời trong sự đauđớn của mẹ, hớt hải của bố và hí hửng của ông nội.Nó nặng 4,8kg, tính cả cái khăn bông quấn người là 5kg tròn.Mẹ nó vượt cạn một mình. Nó ra đời, khóc ầm ĩ được tầm nửa tiếng, bố nó mớiđạp xe về. Bố nó đi họp ở tỉnh.Ông nội nó, sau khi biết giới tính cháu, đi về nhà luôn không bế cháu một lần.Bố nó vào thăm, còn hỏi đùa, có phải bị người ta đổi con không…Thực ra, chuyện từ 20 năm trước, nó biết thế nào được. Mẹ nó kể thế, và nó biếtthế.Bất chấp việc nhà nó trải qua cả chục năm khó khăn, và tuổi thơ nó không biết đếnchuyện được ông bà nội chăm sóc 1 ngày nào, nó vẫn lớn lên, và…béo khỏe béođẹp.Một ngày nọ, năm lớp 3. Nó về nhà, mặt ỉu xỉu. Hai cái má bánh bao xị xuống, mẹnó nhìn mà muốn cắn.“ Con làm sao thế, lại bị các bạn trêu à?”Nó phụng phịu : “ không…mẹ ơi, mai tập duyệt cho tổng kết… các cô bảo tổng kếtphải mặc đồng phục”Mẹ nó không hiểu : “ ừ… thì sao ?”“…hic, đồng phục là quần sooc và áo phông trắng”… Nó, không thích mặc quần sooc một tí nào. Không phải vì chân nó xấu. Mà thựcra, lớp 3 thì biết xấu đẹp gì. Nó vẫn được khen là trắng. Nó trắng thật. Trắng nhưtrứng gà bóc ấy…. Nó không thích, vì nó béo. Nhìn tổng thể lúc đó, người ta vẫngọi là “ mũm mĩm”, nhưng thực ra, nó biết, nó béo. Vì bạn nó, ai cũng trêu và gọinó là “ LỢN”.….“ Khiếp, nhìn đùi nó kìa…”“ Chân cậu to bằng chân mẹ tớ”“ Sao mà béo thế không biết”……..Nó xấu hổ, cúi mặt.Rồi, nó nhịn cơm.Nhưng bố nó mắng. “ Ăn uống đầy đủ vào mới học giỏi được chứ. béo mới xinh.Gầy để làm người mẫu à, nhà này không cần người mẫu”.Nó tự ti, nhưng nó sợ bố hơn. Và…nó yêu thức ăn lắm. Nó, ăn ngoan, mà có bộtiêu hóa cũng ngoan nữa.…Ngày ngày, tháng tháng, năm năm.Nó lên cấp 2.Nó học cũng tạm tạm, không quá giỏi, không quá dốt. Bố nó giỏi lắm, nhưngkhông bảo được nó học toán. Nó chỉ thích học văn thôi.Nó vẫn thế, vẫn béo béo tròn tròn, vẫn trắng tinh trắng nõn, càng nhìn càng giốngcái bánh bao mới ra lò.Bạn của nó, rất hợp với nó, vì đi với nhau sẽ ghép lại thành số 10 tròn trĩnh. Hoànhảo !!!.Ngoại hình giống bánh bao, nên nó rất nhạy cảm với việc ai đó chê bai nó.Nó hay đọc sách, báo..nó đọc nhiều, xem cũng nhiều. Trên sách báo, trongphim…người ta nói là, vẻ bề ngoài không quyết định bạn là ai, quan trọng là tâmhồn bạn.Nó cố gắng là con ngoan, trò giỏi, đối tốt với bạn bè.Nhưng chả ai nói cho nó biết, những điều sách báo hay tivi nói, là những điều lítưởng tuyệt đối, tính xác thực của nó thì chưa biết được.Tính khí của nó, dần dần trở nên rất buồn cười.Nó có thói quen đi đường hơi cúi đầu một chút, và đi nhanh.Nó dần quen với những ánh mắt đáng yêu mọi người tặng cho nó mỗi khi thânhình bánh bao của nó lướt qua. Nếu phân tích kĩ, trong ánh mắt ấy có 50% ngạcnhiên sao có người béo thế, 30% giễu cợt, 10% tự nhủ họ xinh đẹp hơn nó, 10% tựsuy rằng nếu có người bạn như nó, họ sẽ xấu hổ biết bao.Đấy, nó thành nhà phân tích ánh mắt rồi cơ đấy.Rồi đến tuổi hoa, hay tuổi ô mai, ô mận, ô đào gì đó… nghĩa là nó 15 tuổi tròn ấy.Nó không mặc được váy. Nên nó thích váy lắm. Nó ngưỡng mộ các cô nàng mìnhdây, và nó bắt đầu lên kế hoạc giảm cân.Cùng với kế hoạc đó, nó ..hình như thích một anh chàng cùng lớp.Giảm cân được 2 tuần, nó vui mừng được anh chàng ấy thông báo, rằng cậu tathích cô bạn thân của nó.Nó về nhà, chén hết 2 hộp sữa chua, ½ quả dưa hấu, 1 hộp kem và vài cái bánhchocopie.Cô bạn thân của nó, nhỏ nhắn xinh xắn đáng yêu lắm. Gương mặt lúc nào cũngtươi cười.Mặt nó, dạo này đầy mụn trứng cá. Nó tự nhủ, cần không vặt trứng cá nhà hàngxóm ăn nữa.….Ngày ngày…tháng tháng…năm năm.Nó vào cấp 3.Nó vẫn thế, vẫn là người đứng nhất lớp về cân nặng.Thời kì huy hoàng học tập và thi cử qua đi, cấp 3 nó im ỉm bò lê qua 3 năm học.Nó, rất muốn giống các cô bạn thân : ăn diện đẹp, đi chơi, có bạn trai, hẹn hò, ănuống thả phanh mà không lên cân….Nó muốn lắm lắm, nên hàng ngày ngửa cổ cầu trời, cho nó có 1 người hiểu nó,thích nó mà bỏ qua ngoại hình của nó.……Ơ thế mà trời cũng có tai đấy.Nó có người yêu. Nó vui lắm. Thế là, …có người chịu yêu thích nó.Nó trải qua những giây phút vui vẻ. Cùng người yêu ấy buôn chuyện thâuđêm…nhiều lúc điện thoại người yêu hết tiền, nó còn nạp tiền cho nữa. Nó thích cóngười nói chuyện cùng nó mà.Và, nó quyết tâm giảm cân.Cơ mà…lúc này, nó, một con bé học lớp 11, cao 1m56, nặng…65kg. Nếu chỉ ănkiêng và tập thể dục, đến bao giờ nó mới gầy được.Nó nghe người ta bảo, có thuốc gì hay là nó uống. Nào trà giảm cân, café giảmcân, thuốc giảm cân…Nó tập thể dục hùng hục, vừa tập vừa lẩm nhẩm…cố lên, vì tương lai mặc váy cướiđẹp.Ừ, nó mơ mộng thế đấy.Cũng chả biết vì gì, nó yêu quý người yêu của nó ...

Tài liệu được xem nhiều: