Danh mục

CÂU CHUYỆN GIÁO DỤC CUỘC SỐNG 'NGỌT NGÀO'

Số trang: 3      Loại file: pdf      Dung lượng: 121.91 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (3 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hai bé Thịnh và Vũ chuẩn bị ngồi vào bàn ăn. Chợt bé Vũ thì thầm: Này, tớ thấy túi của cậu phồng phồng. Cậu có gì trong đó thế?Thịnh để ngón tay trỏ lên miệng ra dấu và thì thầm: Suỵt, nói khẽ thôi không cô nghe thấy đấy – Vừa nói cậu vừa nhìn xung quanh về phía các bạn đang ngồi vào bàn-Tớ có cài này,....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
CÂU CHUYỆN GIÁO DỤC CUỘC SỐNG “NGỌT NGÀO”CÂU CHUYỆN GIÁO DỤC CUỘC SỐNG “NGỌT NGÀO”Hai bé Thịnh và Vũ chuẩn bị ngồi vào bàn ăn. Chợt bé Vũ thì thầm: Này, tớ thấy túi của cậu phồng phồng. Cậu có gì trong đó thế?-Thịnh để ngón tay trỏ lên miệng ra dấu và thì thầm: Suỵt, nói khẽ thôi không cô nghe thấy đấy – Vừa nói cậu vừa nhìn-xung quanh về phía các bạn đang ngồi vào bàn – Tớ có cái này, này….Tớ mang ở nhà đi đấy. Muốn không, tớ cho…Thịnh lôi từ trong túi ra một vốc kẹo ca-ra-men và chìa ra cho Vũ. Sauđó, lại cho tay vào túi moi ra một vốc nữa cho mình. Hai bạn ngồi mútkẹo ngon lành, và chép chép miệng ra chiều đắc ý. Chỉ có những bạn không (có ý thức) nghe/ nhớ lời cô mới ăn kẹo-trước bữa ăn – Cô bạn mũi tẹt Phương Anh đi qua nói có ý phê phấn haibạn đang ăn kẹo. Chúng tớ không ăn – Vũ chỉnh lại bạn – Chúng tớ chỉ mút thôi,-ờ… Các cậu làm thủng dạ dày đấy.- Chúng tớ không phải sâu, chúng tớ không cắn thủng dạ dày được –-Vũ lại lí sự.Nói rồi hai bạn trai bắt đầu xúc cơm ăn.Thịnh bỗng nhăn mặt: Sao cơm hôm nay kì kì thế nhỉ. Ngọt ơi là ngọt. Làm gì có cơm mà-lại ngọt nhỉ! Chắc là tại trong miệng chúng mình vẫn còn kẹo. Kẹo ngọtthì ngon, còn cơm ngọt thì lại chẳng ngon tí nào nhỉ.Hai bạn đều bỏ bát cơm không ăn nữa. Thịnh moi hết cả kho kẹo trongtúi ra để lên mặt bàn. Kẹo ca – ra – men thì có thể tha hồ mút, chả ốmđâu mà sợ. Hai bạn Thịnh và Vũ cứ thế ngậm hết cái kẹo này sang cáikẹo khác. Đến món canh các bạn này cũng chẳng chịu ăn, rồi đến móntrái cây tráng miệng các bạn cũng chẳng chịu ăn.Cuộc sống ngọt ngào ấy còn kéo dài cả khi mọi người ăn xong hết rồi,cho đến lúc các bạn này hết kẹo mới thôi.Nhưng, một lúc sau, bỗng Thịnh ôm má kêu: Eo, răng tớ hơi đau đau.- Ừ, răng tớ cũng thế. Đau cả bụng nữa – Vũ cũng nói theo – Chết-chưa, ngậm lắm kẹo vào. Lúc nãy mải ngậm kẹo, bây giờ mới thấy bụng đói – Thịnh nói –-giá mà có mười bát cơm tớ cũng ăn hết. Tớ á, hai mươi bát cũng hết – Vũ vừa thở dài vừa liếm môi nói.-Các bạn này bỗng thấy vị đắng của những cây kẹo ngọt đọng lại trênmôi.Mà còn lâu lắm mới đến bữa cơm chiều.(V. Razumnhevich. Kolobok 6/ 1984)

Tài liệu được xem nhiều: