Danh mục

Cây xoài ma

Số trang: 9      Loại file: pdf      Dung lượng: 118.19 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Mọi sự khởi đầu khi gia đình tôi nhận được bức điện tín của luật sư Mão cho biết mẹ tôi được thừa hưởng một căn nhà do một bà cô để lại tại Thủ Đức. Đây là lần đầu tiên mẹ tôi nhận được tin của bà cô này, vì từ sau ngày di cư, mẹ tôi bị mất
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cây xoài ma Cây xoài ma Mọi sự khởi đầu khi gia đình tôi nhận được bức điện tín của luật sư Mão chobiết mẹ tôi được thừa hưởng một căn nhà do một bà cô để lại tại Thủ Đức. Đây làlần đầu tiên mẹ tôi nhận được tin của bà cô này, vì từ sau ngày di cư, mẹ tôi bị mấtliên lạc với bà và vẫn tưởng bà còn ỏ Hà Nội.Tuy buồn vì mất một người thân, nhưng đối với mẹ tôi, đây là một cơ hội để xalánh Sài Gòn vì từ lâu mẹ tôi vẫn than phiền là Sài Gòn quá ồn ào và bụi bặm.Và thế là một hôm, sau khi hẹn trước với luật sư, ba tôi lái xe đưa mẹ tôi và tôixuống Thủ Đức xem nhà.Tới chợ Thủ Đức, chúng tôi ngưng lại văn phòng luật sư Mão. Ông tiếp đãi chúngtôi rất vui vẻ nhưng có vẻ dè dặt khi ba mẹ tôi hỏi về căn nhà mà chỉ nói là ông sẽđưa ba mẹ tôi tới coi để tùy ba mẹ tôi nhận xét.Sau khi chạy khoảng mười phút, chúng tôi quẹo vào một con đường nhỏ và ngưnglại trước một căn nhà hai từng cũ kỹ. Ba mẹ tôi nhìn nhau có vẻ thất vọng. Thấythế, luật sư Mão lên tiếng:- Căn nhà tuy cũ nhưng còn tốt lắm. Nền nhà rất chắc chắn và các rui kèo không bịmối mọt gì hết.Sau khi coi nhà xong, ba mẹ tôi quyết định là căn nhà cần phải sửa lại khá nhiềumới có thể ở được. Luật sư Mão trao cho ba tôi tên tuổi và địa chỉ một công tykiến trúc địa phương chuyên tân trang nhà cửa. Ông nói:- Nếu muốn sửa sang cẩn thận, chắc cũng phải độ ba tháng nữa ông bà mới có thểdọn vào được.Ngần ngừ một lúc, ông nói tiếp:- Có lẽ ông bà nên ra coi vườn sau trước khi quyết định.Chúng tôi theo ông ra vườn sau. Điều mà chúng tôi nhận thấy ngay là giữa ngôivườn rộng chỉ có một cây xoài có vẻ cằn cỗi, ngoài ra không còn một cây nàokhác. Cây xoài trơ trụi với những cành cây khẳng khiu như những cánh tay trơxương đang vươn ra đau đớn. Mẹ tôi lắc đầu:- Cây xoài này cằn cỗi quá, có lẽ nên đốn bỏ đi.Luật sư Mão hơi giật mình:- Có lẽ bà không nên làm như vậy.Mẹ tôi có vẻ ngạc nhiên:- Tại sao?Ông Mão ngần ngại:- Tôi sẽ nói cho ông bà nghe về cây xoài này, tuy nhiên câu chuyện có lẽ khôngđược thích thú lắm đâu.Mẹ tôi nói với giọng thăm dò:- Luật sư nói có vẻ bí mật quá.- Có lẽ chữ bí mật đúng là chữ dùng để chỉ cây xoài này.Trong khi tất cả chúng tôi ngắm nghía cây xoài với vẻ tò mò, luật sư Mão bắt đầukể:- Cách đây khoảng tám mươi năm, một cô gái già tên là Nguyễn Thị Vân sốngtrong căn nhà này. Nhiều lần vào đúng nưã đêm, những người hàng xóm thấy côđứng xõa tóc trong sân sau, một tay cầm bó nhang một tay bắt ấn, vừa chỉ trỏ bốnphương tám hướng vừa đọc những gì người ta nghe không rõ. Dân chúng trongvùng đồn rằng cô là một mụ phù thủy.Thực ra cô Vân không phải chủ nhà mà chỉ là người mướn. Chủ nhà là ông Tám,một thương gia giàu có. Khi người bà con cuối cùng của cô Vân từ trần, cô gầnnhư không còn một xu dính túi. Sau gần một năm cô không trả tiền nhà, ông Támyêu cầu cô dọn đi. Cô ỏ lại thêm được vài tháng nữa, và khi ông Tám trục xuất côkhỏi ngôi nhà để nhường chỗ cho gia đình ông, cô nguyền rủa:- Cả nhà ông sẽ chết vì bệnh đậu mùa.Quả nhiên không lâu sau đó, cả nhà ông Tám bị bệnh đậu mùa khiến vợ và tất cảnăm đứa con ông đều thiệt mạng. Dân địa phương cho rằng cô là một mụ phù thủyđộc ác, và do sự thúc đẩy của ông Tám để trả thù cho vợ con ông, họ xúm lại dùnggậy gộc đánh chết cô. Trước khi thỏ hơi cuối cùng, cô gượng thều thào:Xin hãy chôn tôi ỏ vườn sau căn nhà bị tôi nguyền rủa.Ông Tám đồng ý, không phải ông tưœ tế gì mà là để ông có cơ hội trả thù bằngcách sáng sáng ra... tiểu lên ngôi mộ.Ngày tháng trôi qua, sau khi ông Tám từ trần, vì ngôi mộ không có bia vì đã bịông Tám san bằng, một người nào đó trồng một cây xoài mà người ta cho là ngayphía trên chỗ cô Vân yên nghỉ.Sau một vài hiện tượng bất thường, thiên hạ đồn là cây xoài có ma, đồng thời baỏnhau “ai mà phạm tới cái cây này, dù chỉ một cành nhỏ, cũng sẽ bị hồn ma hiện vềbóp cổ”.Điều đáng nói là sau đó, tuy nhiều loại cây khác được trồng trong sân nhưngkhông một cây nào sống sót ngoại trừ cây xoài. Luật sư Mão kết luận:- Đó là lý do tại sao tôi nói là bà không nên đốn bỏ cây xoài này.Cha mẹ tôi nhìn nhau rồi nhìn cây xoài với vẻ e dè trước khi mẹ tôi lên tiếng:- Nếu cây xoài này đã được trồng ỏ đây lâu năm như vậy, có lẽ mình cũng khôngnên động đến làm gì.Tuy mẹ tôi nói thế nhưng tôi biết mẹ tôi bị ảnh hưỏng bỏi câu chuyện của luật sưMão.Tôi thấy mấy người lớn hình như không được thoải mái lắm khi đứng gần cây xoàitrong bầu không khí lặng ngắt như nghĩa trang sau câu chuyện của luật sư Mão.Riêng tôi, tôi cảm thấy như trút được gánh nặng khi cha mẹ tôi cám ơn ông Mãotrước khi lên xe ra về.Thời gian kế tiếp là những ngày bận rộn. Trong khi mẹ tôi trông coi thợ sưã sangngôi nhà thì tôi phụ cha tôi sắp xếp đồ đạc. Chưa đầy ba tháng sau, căn nhà đãtươm tất và gia đình tôi dọn vào.Sau mấy tuần lễ, tôi cảm thấy thích ngôi nhà và đời sống yên tĩnh của vùng quêtuy không xa Sài Gòn là mấy, đồng thời tôi cũng cảm thấy sự ngự trị của cây xoàiỏ vườn sau. Tôi thường nghĩ tới câu nói của luật sư Mão “ai mà phạm tới cái câynày, dù chỉ một cành nhỏ, cũng sẽ bị hồn ma hiện về bóp cổ”. Mỗi lần nghĩ tới câunói đó tự nhiên tôi lại rùng mình. Rồi tôi thầm nghĩ “Vô lý! Bây giờ là thế kyœ 20,làm gì còn những chuyện ma quái đó nữa!”. Tuy nhiên tôi vẫn luôn luôn bị câuchuyện của luật sư Mão - hay nói đúng hơn, cây xoài - ám ảnh, và tôi luôn luôn tựhỏi không biết việc gì sẽ xẩy ra nếu một người nào đó đụng chạm tới cây xoài.Vào một buổi chiều nắng tốt, tôi quyết định tìm cho ra sự thật.Tôi lấy một con dao xếp trong ngăn tủ ra và cố tỏ vẻ bình tĩnh bằng cách huýt sáoom xòm trong khi mỏ cưã sau bước ra vườn sau. Bật lưỡi dao ra, tôi hăm hỏ bướctới phía cây xoài. Đột nhiên tôi cảm thấy như cả thế giới đều im lặng khiến tôi bị ùtai, đồng thời tôi cũng cảm thấy rõ rệt như có hàng ngàn con mắt vô hình đangtrừng trừng theo dõi từng hành động của tôi. Tôi rùng mình đứng khựng lại. Mộtcơn gió không biết từ đâu thổi tới bao quanh ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tài liệu cùng danh mục:

Tài liệu mới: