Danh mục

Cha mẹ ơi, đừng bỏ con!

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 226.82 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Cho những ai chưa, đã, đang… và sắp làm cha mẹQua chín tháng mười ngày sinh con ra, thấy con mình lành lặn, khỏe mạnh là điều mong muốn nhất. Được ôm con vào lòng, được dõi theo những đổi thay của con từng giờ. Con biết cười, biết lẫy. Ánh mắt con sung sướng, rạng rỡ, đợi chờ đón nhận dòng sữa ngọt ngào thơm mát của mẹ. Có hạnh phúc nào hơn khi con chập chững bước đi những bước đầu tiên làm người… Thương biết mấy những đứa trẻ mồ côi, những đứa trẻ chưa bao giờ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Cha mẹ ơi, đừng bỏ con! Cha mẹ ơi, đừng bỏ con! TRUYỆN NGẮN CỦA NGUYỄN HOÀI SÂM Cho những ai chưa, đã, đang… và sắp làm cha mẹQua chín tháng mười ngày sinh con ra, thấy con mình lành lặn, khỏe mạnh là điều mongmuốn nhất. Được ôm con vào lòng, được dõi theo những đổi thay của con từng giờ. Conbiết cười, biết lẫy. Ánh mắt con sung sướng, rạng rỡ, đợi chờ đón nhận dòng sữa ngọtngào thơm mát của mẹ. Có hạnh phúc nào hơn khi con chập chững bước đi những bướcđầu tiên làm người…Thương biết mấy những đứa trẻ mồ côi, những đứa trẻ chưa bao giờ và chưa một lần biếtđến vòng tay mẹ! Những đứa trẻ bị mẹ (vì trót dại, vì lầm lỡ…) bỏ ở cổng Chùa từ khimới được hai, ba ngày tuổi, khát sữa, kiến cắn đầy người, sự sống mong manh như mộtlàn sương.Lớn lên, không cha, không mẹ, không một ai họ hàng, bơ vơ, ngơ ngác. Cũng là conngười người, tại sao các em phải gánh chịu sự cô đơn, tuyệt vọng, buồn tủi như vậy?Các sư cô đã tìm mọi việc để làm thêm, từ cắt chỉ áo, làm kẹo hoa sen, làm nhang, báncơm chay để kiếm thêm thu nhập nuôi các em… Những ngày mưa gió, sư cô trong Chùaăn cơm chay với nước tương, các em ngồi quây quần với nồi cá nục kho thật mục với càchua, dưa cải con nhỏ xíu bằng ngón tay. Em xúc, em gắp, em chan ăn rất điềm tĩnh,nhường nhịn nhau, ăn rất ngon lành…thương quá! Các em chưa một lần được biết miếngngon, một chiếc áo đẹp. Có khi cũng đành nhìn các em ăn uống đạm bạc cho qua ngày.Các em thiếu chất, gầy yếu xanh xao…nhưng hiền và ngoan ngoãn, biết vâng lời.Những em còn quá nhỏ chỉ biết nương tựa, mong chờ vòng tay nhân ái của con người,của cô bảo mẫu có lòng trắc ẩn tình nguyện chăm sóc các em, để các em được sống vàlàm người như tạo hóa sinh ra!Em nằm đó, trong chiếc nôi bạc màu, bên bạn, mắt nhìn vô cảm, tay ôm chặt không rờichú gấu bông màu trắng đã xỉn màu của ai đó tặng. Đó là nguồn vui êm ái duy nhất màem cảm nhận được của tuổi ấu thơ.Giá như cho em một lần được biết hơi ấm của mẹ! Một lần thôi ở trong vòng tay mẹ! Giánhư em cũng có gia đình, có cha, có mẹ chở che, yêu thương, chăm sóc, giá như …, giánhư…Chao ôi, ánh mắt của các em mới đáng thương biết mấy, trong trẻo và ngơ ngác quá!… Trong ngôi Chùa nhỏ, buổi trưa oi ả, bốn bé trai khoảng hai, ba tuổi mò mẫm đi vệsinh ở bể nước, tranh nhau vào trước, trượt ngã khóc om sòm, sư cô chưa ra kịp vì còncho em nhỏ bú. Một bé nhỏ nhất cởi truồng, ngã ướt hết cả áo và người, nhem nhuốc.Nước mắt nước mũi giàn giụa chảy vào miệng, òa nức nở, tiếng khóc tức tưởi vô vọngtan ra trong trưa hè. Tôi rưng rưng rửa mặt, dỗ dành và dẫn em vào trong nhà thay đồ,mím môi để ngăn những giọt nước mắt. Xót xa quá!Em tan học về. Vai gầy đơn côi đứng lặng lẽ ở cổng trường, bần thần nhìn các bạn đượccha mẹ đến đón. Bạn được mẹ khoác thêm chiếc áo lạnh, bạn được cha âu yếm xoa đầu.Bạn được mua nào sữa, nào bánh, bạn được ôm hôn trong vòng tay. Bạn nào cũng vui,cũng sung sướng. Em không dám nhìn thêm nữa, cắm cúi bước về hướng ngôi chùa thânquen, mái nhà đã cưu mang, nuôi nấng em từ khi bị mẹ bỏ rơi ở một góc chợ. “Mẹ ơi, mẹlà ai? Mẹ ở đâu? Mẹ có thương con không? Mình từ đâu mà có?” Nhiều lần em đã tự hỏiđầy yêu thương, giận hờn và căm ghét trong tuyệt vọng. Tương lai nào đang chờ đón emgiữa cuộc sống không dễ dàng này?Bạn là bác sỹ ở bệnh viện Từ Dũ, hết ca làm việc gọi điện: “Lại một em bé nữa bị mẹ bỏđi hai ngày rồi S ơi! Bé gái 2.5 kg, mắt tròn đen láy! Thương quá mà không biết làm sao,bé cứ nhìn mọi người như muốn tìm mẹ…”Những đứa trẻ đã được sinh ra là vô tội! Bạn, tôi và chúng ta, những người lớn đã trảiqua tuổi thơ trong trẻo, hãy trải rộng tấm lòng hảo tâm, mở rộng vòng tay để đến với cácem.Khi các em lớn lên, sư trong Chùa cũng già yếu, làm sao có thể lo được công ăn việc làmcho các em? Nếu như mỗi em được một gia đình giàu lòng nhân ái nhận đỡ đầu, dạy dỗ.Nếu được những Doanh nghiệp, Công ty quan tâm đón nhận, mở cho các em một lối nhỏvào đời thì xã hội sẽ bớt đi những thân phận nhỏ nhoi, bơ vơ, đau khổ.Nếu mỗi người lớn bớt đi một chút ham muốn, một chút cho riêng mình, sống có tráchnhiệm với những gì mình đã làm, xây dựng một xã hội hiểu biết, văn minh cho con cháu,tre già măng mọc, khi chúng ta đã già thì hạnh phúc của con cháu là hạnh phúc của chínhchúng ta…Hãy bắt đầu bạn nhé, để bớt đi những đôi mắt buồn, ngơ ngác trong cuộc đời này...Dép mới Trời đất ban cho thân xác này, hình hài này,dù may mắn hay không, cũng xin được nói lời cảm ơn,khi ta hơn những cây cỏ vô tri vô giác kia…Mẹ sinh ra bốn người con. Tai ương ở đâu đổ lên vai gầy của mẹ, đáu đáu trên gương mặtkhắc khổ của cha. Anh đầu bị teo cả hai chân chỉ lết đi quanh quẩn trong nhà. Chị gái thứhai mặt rất xinh, nhưng hai tay lại bị teo. Chị gái thứ ba lành lặn, xinh xắn, nhưng sau khicưới chồng về lại đẻ ra một bé trai bị dị tật ở bộ phận sinh dục. Người chồng sau đó đã bỏđi bi ...

Tài liệu được xem nhiều: