Danh mục

Chăn Gối Ngày Về

Số trang: 16      Loại file: pdf      Dung lượng: 167.24 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Không ai nói cho tôi biết rằng khi một người đàn bà không còn yêu nữa họ sẽ trở nên như thế nào. Nhưng Sương Phố là một người đàn bà mới đây biết cách chia tay mà không để tôi phải buồn lòng hay trách móc. Sau này lúc ngồi một mình ngắm lại căn phòng quạnh hiu tôi mới thấy mọi việc nàng đã chuẩn bị chu đáo. Từ chiếc áo ngủ mặc trong nhà đến viên thuốc ngừa thai để trong ngăn tủ....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chăn Gối Ngày Về Chăn Gối Ngày VềKhông ai nói cho tôi biết rằng khi một người đàn bà không còn yêu nữa họ sẽ trở nên nhưthế nào. Nhưng Sương Phố là một người đàn bà mới đây biết cách chia tay mà không đểtôi phải buồn lòng hay trách móc.Sau này lúc ngồi một mình ngắm lại căn phòng quạnh hiu tôi mới thấy mọi việc nàng đãchuẩn bị chu đáo. Từ chiếc áo ngủ mặc trong nhà đến viên thuốc ngừa thai để trong ngăntủ. Từ những thỏi son môi đủ màu xài nửa chừng vứt bừa bải, nhiều như một quày hàngmỹ phẫm nho nhỏ cho đến tấm ảnh bán thân chụp hồi mới lớn. Không ai muốn để lại hiệntrường những chứng cớ làm phiền lụy đến một cuộc hành trình tiến về tương lai. Nhưmột hồ sơ bạch hóa của một nàng dâu trước hôm về nhà chồng, mọi điều gì liên quan mậtthiết với nàng đều biến mất.Tôi đưa Sương Phố ra phi trường Austin để về Việt Nam một tuần sau khi có những cơnbão dữ dội. Trong khi chờ đợi chuyến bay, chúng tôi tìm kiếm một bàn trống trong mộtshop gần đó, có thể nhìn thấy bảng chỉ dẫn phi hành và nghe được tiếng loa phóng thanhđọc tên những chuyến bay đi đến. Cô bán hàng nhanh chóng đem ra cho tôi một ly cà phêcó pha chút rượu Rhum và một ly kem cho nàng. Vài ba người khác mua sắm vội vã vàimón đồ lưu niệm bày trong tủ kính với giá tiền đau lòng.- Mai mốt em trở qua nhớ đừng quên gọi anh ra đón. Tôi nói và bàn tay mò tìm trong túiáo những tờ giấy bạc mới vừa rút trong máy rút tiền. “Nếu em cảm thấy cần có ngườixách dùm em những túi hành lý chứa đầy những thứ hầm bà lằng này”.Nàng nhướng mắt nhìn xuống dưới chân, nơi có hai túi vải có bánh xe phình ra ở mọiphía. Hình như không còn một chỗ nào để nàng có thể nhét thêm một món nào được. Vàcòn lâu hãng sản xuất túi xách mới có thể designe thêm một kiểu nào khác để thỏa mãnđược lòng tham vô tận của một người đàn bà.- Thật không? Coi bộ anh không đủ sức để mang ra đến ngoài parking. Không có cái nàodưới 30 pound.Tôi khôi hài:- Vì em, anh có thể mang vác mọi thứ quá tải trên đôi vai yếu đuối của mình. Anh đãchẳng từng mong muốn vác cả cuộc đời của em đó sao?- Ðừng xạo. Anh vác em không nổi lấy gì vác cả cuộc đời em?Ðiều nàng nói hơi phũ phàng. Nhưng sự thật cũng giống như vậy. Sương Phố là mộtngười đàn bà mà mới cách đây vài tiếng đồng hồ tôi dự sinh nhật lần thứ bốn mươi củanàng. Và đôi môi thanh tú màu phượng đỏ đang in dấu trên miệng ly bằng men trắng nhưmột dấu ấn làm ngậm ngùi mọi tâm hồn thấm mệt. Khi nhìn nàng ăn hay uống, tôi cảmthấy mình khó lòng yêu một người đàn bà nào khác ngoài nàng và phải chi tôi là mộtngười dư thừa tình cảm để có thể nói với nàng một điều gì đó- như một lời khen ngợichẳng hạn. Nhưng tôi chỉ thán phục chờ đợi nàng thanh toán hết phần kem của mình vàhình như nàng muốn kêu thêm một ly nửa, nếu đồng hồ trên tay nàng không chỉ cho nàngsắp phải đến giờ lên đường.- Anh không giận vì câu nói của em chứ? Nàng hỏi.- Không đâu. Tôi đáp. Anh thích được nghe người khác nói về mình. Những điều tốt lẫnnhững điều xấu.- Mới quen anh em thấy anh có vẻ như một ông cụ non. Và không biết tại sao em thíchdáng diệu khổ sở của anh. Ðiều gì khiến anh quay lưng lại với đời sống này? Không phảido người vợ cũ của anh chứ?- Thật vậy sao? Anh không nhìn thấy điều đó.Thời gian quá dài đủ làm rách nát mọi ước mơ chật chội, trong khi tình yêu chưa đủ hàophóng để bù đắp cho con người một chút bóng mát. Tôi đang đi trên những giông bão củađời sống với lòng rười rượi buồn. Câu nói của Sương làm nhức nhối trong tôi mối tìnhmới vừa đổ vỡ. Hà Huệ lặng lẽ chia tay không một lời báo trước khi tôi làm thủ tục ra đitheo diện H.O. Ðối với nàng không cần tìm kiếm “Thiên đường” ở đâu xa, trong khi tiếnggọi của tình yêu thì quá khẩn cấp. Nàng trở về lại Ðà Lạt và nhiều tháng sau khi tôi địnhcư, tôi biết tin nàng đã tình nguyện đi thêm một bước nửa. Người cán bộ quản lý thịtrường, đồng thời là ân nhân trên những chuyến buôn đường dài đã tiếp tục quản lý phầncòn lại đời nàng. Có thể tôi luôn là một chiếc bóng chạy theo những vòng xe hạnh phúcngười khác. Ðến một lúc nào đó, chiếc bóng sẽ âm thầm rơi lại đàng sau những rào chắnmệt mõi.Trước cửa tiệm, người ta tất bật qua lại và những bước chân di chuyển không gây tiếngđộng, ngoài trừ âm vang từ chiếc máy truyền hình treo trên đầu chúng tôi tiếng của ngườixướng ngôn viên đang đọc bản tin thời tiết. Chỉ còn một chút nữa là Sương Phố sẽ rờikhỏi đây. Nàng sẽ ngồi lọt thỏm trong một hàng ghế êm ái và lim dim mơ về một conđường một góc phố nào ở Sài Gòn, giữa những đồng hành xa lạ mang đủ mọi quốc tịch.Nàng sẽ đi giữa những bụi bậm phố phường mỗi ngày và thôi không còn nhớ lại một đờisống huyên náo hiện tại. Và không biết ai sẽ là người nàng sẽ bắt gặp bên những ngày vuivà để lại nỗi xao xuyến trong khoảng trống tâm hồn ham thích vị ngọt của nàng.- Ðừng quên xuống Vũng Tàu gặp Tân để cho anh gởi lời thăm hắn. Thăm Bé Sáu.Tôi đứng dậy, xách phụ với nàng một túi xách, khi tiếng loa thình lình vang lên lời kêugọ ...

Tài liệu được xem nhiều: