Danh mục

Chàng Hoạ Sĩ Và Dòng Sông

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 114.87 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 3,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Gọi là một cuộc triển lảm thì không đúng lắm, vì người trưng bày không phải là họa sĩ. Nhưng thôi, vẫn cứ tạm gọi là triển lãm, vì nơi đây có rất nhiều tranh cho khách thưởng lãm. Những bức họa cổ rất hiếm và quý của những họa sĩ lừng danh thế giới mà chủ nhân của nó, tỷ phú O đã bỏ một phần lớn tài sản cùng công sức trong nhiều năm để sưu tầm và sở hữu. Ông O là một đại gia giàu có nức tiếng, nhưng ông được mọi người trong nước biết...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chàng Hoạ Sĩ Và Dòng Sông Chàng Hoạ Sĩ Và Dòng SôngGọi là một cuộc triển lảm thì không đúng lắm, vì người trưng bày không phải là họa sĩ.Nhưng thôi, vẫn cứ tạm gọi là triển lãm, vì nơi đây có rất nhiều tranh cho khách thưởnglãm. Những bức họa cổ rất hiếm và quý của những họa sĩ lừng danh thế giới mà chủ nhâncủa nó, tỷ phú O đã bỏ một phần lớn tài sản cùng công sức trong nhiều năm để sưu tầmvà sở hữu.Ông O là một đại gia giàu có nức tiếng, nhưng ông được mọi người trong nước biết đếnvì lối sống giản dị với duy nhất môt người vợ luôn luôn sát cánh với ông từ thuở hàn vi,qua những cơn sóng gió phong ba bảo táp của cuộc đời…được đúng 50 năm.Hôm nay họ làm lễ kỷ niệm 50 năm chung sống bên nhau.Và để đánh dấu ngày đặc biệt này, ông O quyết định mở cửa cho một số khách thân hữuvà chọn lọc lần đầu được chiêm ngưỡng và thưởng lảm bộ tranh họa cổ sưu tầm quý giácủa ông.Là một sinh viên quèn, tôi không có đủ tư cách tham dự, nếu không được K, cháu ngoạicưng của ông là bạn gái thân mời đi cùng. K rủ tôi đi chung vì biết tôi vốn thích hôi họa,và rất ngưỡng mộ những bức danh họa mà tôi chỉ thấy trên sách vở chụp lại. Đây có lẽ làdịp may độc nhất trong đời tôi có cơ hội thấy tận mắt chính những bức tranh cổ đó.Sau khi được giới thiệu với ông bà O, dĩ nhiên chỉ vài phút ngắn ngủi thôi vì ông bà rấtbận rộn chiếu cố những khác mời quan trọng hơn là bạn của cháu ngoại. Ngay cả K cũngtíu tít với các anh chị em họ của nàng lâu lâu mới tụ về đông đủ gặp gở, nên tôi tạm thờimột mình rảnh rang rảo bước quanh khu vườn mênh mông của chủ nhân với từng bứchọa được trưng bày một cách mỹ thuật chung quanh.Lang thang say mê với mỗi bức họa với những tên tuổi lừng danh thiên cổ, tôi dừng lạitrước một bức họa kỳ lạ.Bức họa hoàn toàn khác với tất cả những bức khácTranh vẽ một dòng sông hiền hòa chảy, và trên bờ một người đàn ông đang nằm. Đơn sơvậy thôi.Nhưng điều làm tôi chú ý đặc biệt vì sự tương phản trong họa phẩm này. Trái với giòngsông đơn sơ, người đàn ông đang nằm trong kia quá ư sống động. Nếu không phải là nơitriển lảm cũa tỷ phú O nức tiếng thì tôi có thể nghĩ rằng đây chỉ là một kỷ thuật ghéphình. Nghĩa là giòng sông là vẽ, nhưng người là hình chụp được khéo léo gắn vào. Khôngthể có một nết vẻ nào sống động đến thế này được. Ngay cả dù hình chụp được gắn vàothì đó cũng chỉ là một tấm hình chết. Ở đây, ngưòi nằm trong kia không phải là một tấmhình chết, mà rõ ràng như ông ta đang sống và đang tận hưởng khung cảnh hiền hòa củagiòng sông. Càng đắm mình ngắm bức họa tôi bỗng nghe như tiếng nước chảy của dòngsông từ bên trong bức họa, tôi nghe như có tiếng sóng vổ bập bồng…Đang miên man với những cảm giác kỳ lạ này, tôi nghe tiếng đằng hắng phía sau. Ông Ođang đứng phía sau- Bạn trẻ có vẻ thích bức này?Tôi lể phép-Dạ, thưa ông. Bức họa này lạ quá.Ông O hỏi- Nói cho ta biết bạn thấy được gìTôi thành thực nói cho ông biết tôi thoạt đầu tưởng người trong bức họa chỉ là một lốighép ảnh đơn giản, nhưng dù là hình chụp cũng không “sống” được như thế này.Ông O nghe và hỏi tiếp-Còn gì nữa không?Tôi nhắc lại cảm giác lúc nảy của tôi là tiếng nước chảy. có những lúc tôi có cảm tưởngnhư mình mới bước vào trong bức họa đứng cạnh người đang nằm, cùng lắng nghe vớiông tiếng nước trôi, xen lẫn vài tiếng sóng vổ rì rào.Ông O thích thú- Nào, bạn trẻ hãy nhìn bức họa một lần nữa và nói cho ta biết còn nghe và đã thấy đượcnhững gì.Tôi say sưa ngắm bức tranh một lần nữa.Và cũng giống như lúc nãy, tôi lại nghe tiếng sóng vổ qua những ghềnh đá. Tôi có cảmtưởng không phài chỉ người đàn ông nằm kia đang sống, mà ngay cả dòng sông cũngđang sống dậy, có những gợn sóng lăn tăn bập bềnh…-Tuyệt diệuTôi buột miệng. Không ngờ một bức họa có vẻ đơn sơ kia có thể cho tôi những cảm giáctuyệt vời như vầy.Nghe tôi nói xong, ông O mừng rở ôm chầm lấy tôi- Bạn trẻ, hôm nay ta đã tìm được tri âm.Tôi ngạc nhiên hỏi tại sao. Ông trả lời rằng đã từng có vài tao nhân mặc khách, nhữnghọa sĩ, nhà thơ đương thời được ông mời thưởng lảm bức họa này và tất cả đều chỉ cócảm giác như tôi lúc đầu tức là họ cũng thấy người đang nằm đó rất sống động, và cùngcó cảm giác sống hòa cùng cảnh vật. Chỉ riêng tôi chẳng những thưởng thức bức họabằng mắt, mà còn nghe được tiếng sóng của dòng sông. Tôi đã thấy được dòng sông đangsống lại với những gợn sóng nhỏ hiền hòa…Ông O là người đầu tiên đã nghe được tiếng của dòng sông.Tôi là người thứ hai cũng thấy và nghe được như ông.- Nhưng thưa ông- Tôi hỏi- tác giả bức họa này là ai ?Ông O nắm tay tôi ngồi xuống một chiếc ghế đá gần đó thân mật nói- Đây là bức họa vô danh. Năm xưa ta vô tình gặp một người già sắp chết là chủ nhân bứchọa này, nhưng ông cũng không phải là họa sĩ vì dây là bức họa cổ lắm đã mấy trăm nămrồi. Ta được ông ấy cho coi bức họa, và cũng có những cảm giác như bạn trẻ lúc nãy.Ông đã tặng cho ta bức họa này. Ha ha, không ai biết rằng bức họa mà ta đắc ý và quýnhứt ở đ ...

Tài liệu được xem nhiều: