Danh mục

Chạy trốn

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 169.89 KB      Lượt xem: 5      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hiên nói Bảo dừng xe ở ngoài đường để cô đi bộ vào nhà. Hồi trưa khi dẫn xe ra khỏi nhà Hiên mới phát hiện ra cái bánh xe trước của mình bị xẹp. Chắc bị xì lỗ mọt. Hiên nghĩ trong đầu như thế vì mới hồi sáng cô vẫn còn chạy đi chợ bon bon kia mà. Không kịp giờ đến trường nên Hiên dắt xe vô và đành đi bộ ra đường kêu anh Tư xe ôm chở giúp. Hôm nay là ngày tập trung sinh hoạt hè của tụi học sinh, Hiên vào trường để...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chạy trốn Chạy trốn TRUYỆN NGẮN CỦA ĐẶNG THANH NHÂNHiên nói Bảo dừng xe ở ngoài đường để cô đi bộ vào nhà. Hồi trưa khi dẫn xe ra khỏi nhàHiên mới phát hiện ra cái bánh xe trước của mình bị xẹp. Chắc bị xì lỗ mọt. Hiên nghĩtrong đầu như thế vì mới hồi sáng cô vẫn còn chạy đi chợ bon bon kia mà. Không kịp giờđến trường nên Hiên dắt xe vô và đành đi bộ ra đường kêu anh Tư xe ôm chở giúp. Hômnay là ngày tập trung sinh hoạt hè của tụi học sinh, Hiên vào trường để phổ biến một sốnội dung cho các em. Chiều về, Hiên định đi ra cổng trường kêu xe ôm thì gặp Bảo, Bảobiểu Hiên lên xe đi Bảo chở về. Trong đầu Hiên định là sẽ từ chối nhưng không hiểusao cô lại leo lên xe để Bảo chở về…Hiên đi bộ vào nhà, thấy An đang ngồi trước thềm nhà. Dạo này An thường ngồi như vậyvào mỗi buổi chiều. Mỗi lúc thấy An ngồi như vậy, Hiên cố quan sát nhưng thực tình côkhông đoán được cảm xúc của chồng lúc đó. Không buồn, không vui, tai An như đanglắng nghe những giọt nắng chiều rơi trên mái nhà. Từ ngày thị lực của An giảm đếnkhông còn nhìn thấy được thì đôi tai và cái mũi An như làm việc nhiều hơn gấp nhiềulần. Nghe tiếng bước chân người và đoán được là vợ mình An hỏi:- Em mới về hả? Sao không kêu xe ôm chạy vô nhà luôn mà đi bộ vậy?Hiên định nói là cô quá giang Bảo nên không muốn làm phiền anh ta quá nhiều nhưngHiên kịp dừng lại:- Tại anh xe ôm gấp công chuyện nên ảnh thả em xuống ngoài cổng. Nấu cơm chưa anh?Hôm nay em vừa dẫn xe ra thì mới phát hiện nó xẹp lép mà cũng gấp quá nên em nhờanh Tư chở lên trường dùm. Em định kêu anh dậy đi vá dùm em thì em mới nhớ ra anhkhông còn thấy đường.Câu nói vừa thoát ra khỏi miệng Hiên mới thấy mình đã lỡ lời. Hiên nhìn về phía An nhưân hận, nhưng gương mặt An vẫn thản nhiên không lộ một vẻ gì khác lạ. Giọng An nhẹnhàng:- Anh nấu cơm rồi. Em mệt không? Nghỉ ngơi chút đi rồi hãy làm đồ ăn.- Dạ, cũng không mệt lắm anh!Hiên tỏ ra sôi nổi để cố khỏa lắp việc mình đã nói dối An và cái lỡ lời khi nãy. Nhưng màlàm sao Hiên qua mặt được An bởi An đã nhận ra mùi lạ khi Hiên đến gần mình, đó làmùi nước hoa mà Bảo vẫn thường xài. Lọ nước hoa mà Hiên đã tặng cho An trước đâykhi anh về nước hẳn và chuẩn bị đám cưới với Hiên cũng có mùi giống như vậy. Lúc đóHiên nói với An rằng Hiên không biết anh có thích mùi nước hoa này không nhưng Hiênthấy Bảo thường xài mùi hương này và cũng rất thích nên mua tặng cho anh. Lúc đó Anvui lắm, Anh nói rằng anh không thường xài nước hoa nhưng mà Hiên thích thì anh cũngsẽ thích. Lúc đó hạnh phúc trong An ngời ngời. Không như bây giờ trong lòng anh đangcó một nỗi gì đó rất mơ hồ rằng anh sẽ mất Hiên khi anh càng ngày càng nhận ra Hiênthường nói dối anh… An cố xua đuổi cái ý nghỉ quái quỷ rằng một ngày nào đó Hiên sẽbỏ anh để đi theo Bảo. An cố vịn vào những tháng ngày đã qua để gia cố cho sự tan vỡmơ hồ đang lớn dần trong đầu mình…Những tháng ngày đã qua, là khoảng thời gian An quần quật làm việc nơi xứ người đểkiếm tiền và để cưới được Hiên. Cũng bởi vì tình yêu đối với Hiên mà An đã đi đến mộtnơi xa xôi như thế để bán sức lao động của mình. Mặc dù An có bằng Đại học hẳn hoinhưng ở xứ người An chỉ là một công nhân không hơn không kém. Chưa kể tiền lươngcủa An cũng ít hơn lương của một công nhân người bản xứ. Nhưng với mức lương đóđem về xứ mình nó vẫn cao gấp mấy lần mức lương của một kỹ sư. Trong mắt nhữngngười bên gia đình Hiên, An bây giờ là một con người thành đạt. Họ không còn ngăn cảnHiên yêu anh nữa, không xúi giục Hiên đi yêu Bảo nữa. Những cuộc gọi đường dài vềcho Hiên (thường chỉ gọi sau chín giờ tối. Nhiều lúc soạn giáo án xong, chờ đợi điệnthoại của An, Hiên ngủ gục trên bàn lúc nào không hay) An luôn tỏ ra hào hứng với Hiênđể cô không nhận ra anh đang rất mệt mỏi. An nói với Hiên:- Hôm nay anh làm thêm giờ, công việc cũng nhẹ nhàng nên anh làm cũng không thấy gìlà mệt….Rồi An tả cho Hiên nghe cảnh mùa thu ở Nhật nó đẹp như thế nào. Những chiếc lá phongđỏ rực cả một trời ra sao. Anh lại nói đẹp nhưng mà buồn em ạ. Vì sao? Vì không có emchứ sao. Cái hôn gió xa xôi qua điện thoại làm Hiên tỉnh ngủ. Nhưng Hiên đâu có biếtnhững nơi mà An tả cho Hiên nghe anh cũng chưa từng đi tới. An chỉ xem trong ti vi màthôi. Anh không có thời gian rãnh để đi đến những nơi đó. Mà An cũng không muốn xaxỉ cho những chuyến đi chơi cùng bạn bè. An thấy mình cực khổ quá để kiếm được đồngtiền nơi xứ người. Cuộc sống ở Nhật của An chỉ là lặp đi lặp lại cái quỹ đạo như sau:sáng đi bộ tới chỗ làm cách khu nhà ở khoảng một cây số. Cả ngày An ở trong xưởng cơkhí cho tới năm giờ chiều, bữa nào tăng ca thì nghỉ một tiếng đồng hồ và làm tới támhoặc chín giờ tối. Công việc của An giống như một thợ hàn bậc cao. Lúc mới qua, Annhư rớt từ thiên đàng xuống địa ngục vì thực tế công việc không giống như những điềucông ty tuyển dụng đã nói. Nhưng hợp đồng đã kí và khỏan vay ngân hàng thế chấp ở quênhà bắt anh phải ph ...

Tài liệu được xem nhiều: