Danh mục

Chị sẽ không xin lỗi em

Số trang: 4      Loại file: pdf      Dung lượng: 99.24 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (4 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tặng T.Sau nhiều năm lặng im và nhiều giờ xình xịch băng biên giới, rốt cuộc Hoài cũng đứng trước mặt họ. Hoài hỏi người phụ nữ Đức bằng tiếng... Anh: Bà muốn tôi gọi bà là gì? Đứa con trai thì thầm với mẹ, sau đó nói với Hoài bằng tiếng... Việt: Mẹ tôi hỏi chị muốn kêu bà bằng gì?
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chị sẽ không xin lỗi em Chị sẽ không xin lỗi emTặng T.Sau nhiều năm lặng im và nhiều giờ xình xịch băng biên giới, rốt cuộcHoài cũng đứng trước mặt họ. Hoài hỏi người phụ nữ Đức bằng tiếng... Anh: Bàmuốn tôi gọi bà là gì? Đứa con trai thì thầm với mẹ, sau đó nói với Hoài bằngtiếng... Việt: Mẹ tôi hỏi chị muốn kêu bà bằng gì?Hoài buột miệng tiếng... Đức: Mutter. Người phụ nữ da trắng lao tới ôm siết cô gáiViệt, khóc nấc. Đứa con trai bỏ đi, lạnh lùng.Phải hai ngày sau, khi Hoài sắp quay lại Pháp để tiếp tục khóa học, đứa con traimười chín tuổi mới nhếch môi với người có chung nửa dòng máu. Nó vẫn giận.Phải ba tháng sau, khi đã trở về Việt Nam, Hoài mới viết (được) cho nó.Em,Suốt hai ngày chị đã gọi mẹ em bằng mẹ, và mẹ em đã gọi chị bằng con. Mẹ em đãnấu cho chị những món ăn Việt Nam mà chắc hẳn bà đã từng cố gắng làm vừa ý,chứ không (thể) vừa miệng ba của chúng ta. Chị thấy vui, ấm áp, mặc em cố ý dằnhắt. Em có lý để vẫn giận chị. Và chị cũng có lý để không (muốn) xin lỗi em.Em mười chín, chị ba mươi. Ở vào tuổi em, chị đã trải qua cảm giác trời đất sụp đổkhi mẹ chị phát hiện ba chúng ta có quan hệ ngoài phu thê ở một nơi xa lắc. Mẹ chịkhóc than, mẹ chị héo hắt, mẹ chị đột quỵ khi biết quan hệ kia đã kịp cho ra mộthình hài. Ba chúng ta đã chắp tay xin mẹ chị tha thứ, thề tuyệt giao với mẹ em - ảtình nhân theo ba, không đèo vọng trách nhiệm của nhân tình.Ba chúng ta cứ đinh ninh vài chấm phá lý lịch và lời hứa tuyệt giao sẽ làm mẹ chịan thỏa. Ba chúng ta đã rất lầm khi nghĩ tâm người phụ nữ có thể an khi biết đâuđó có đứa con mất cha, mà căn nguyên tuyệt tích là mình. Chỉ có chị mới hiểu nỗiđau của mẹ chị, nỗi ray rứt tội đồ... Nước mắt của mẹ chị khiến chị căm ghét mẹem, căm ghét đứa con trai mắt sâu, mũi cao đã làm cho cái gia đình vững chãi củachị bỗng nứt ra từng mảnh: mảnh mẹ ủ ê, mảnh cha sầu muộn, mảnh con xáo xác...Chị biết em cũng oán ghét mẹ chị - kẻ theo em đắc thắng, kẻ đang tâm cắt đứt tìnhphụ tử của em. Không, mẹ chị không hân hoan, mẹ chị chết mòn trong chiến thắng(tưởng như là)... Ba chúng ta ít biết điều đó. Chị quá biết điều đó, nên chị căm thùmẹ con em. Cứ vậy chúng ta oán hận nhau.Hoài phân vân, không biết có nên kể với em trai đoạn người chồng, trước phút vợra đi đã (yếu đuối) khăng khăng câu hứa đoạn tuyệt. Đoạn vũng buồn rốt cuộccũng được san lấp khi Hoài đám cưới. Đoạn không lâu sau ngày vô bệnh viện thămcháu sơ sinh, người cha dè dặt viết mail cho con gái: Ba buồn, muốn đi chơi vàitháng cho khuây khỏa. Đoạn trong viên mãn, đứa con bỗng bất ngờ bao dung.Hoan hô, ba đi đi, cho vui. Đứa con gái đã nói với người cha như vậy. Nhẹ nhàng.Em,Vậy rồi ba chúng ta lên đường. Vậy rồi, qua bà con chị biết ba chúng ta dẫn em đithưa dòng họ dài theo đất nước... Qua bà con, chị biết ai cũng dang tay đón em, dùthắm thiết hay ngập ngừng... Em có biết vì sao ba dẫn em đi từ Bắc vô Nam chứkhông phải lộ trình ngược lại không? Ba biết chị sắt đá, ba nghĩ những con sóngthông tin thắm thiết kia sẽ từng chút từng chút xô lòng chị. Nhưng tâm kế của bađã không thành công.Chị biết em không bao giờ quên buổi sáng em theo ba bước vô căn nhà của chúngta ở Sài Gòn. Không bao giờ quên thốt nhiên bị một ả lao tới, giật phăng nénhương trên tay em khi em đang nghe ba hướng dẫn cách khấn thưa ông bà nội.Càng không thể quên kẻ đã hét vô mặt em cụm từ mới tra và học thuộc trênGoogle: Geh weg! Ich hasse dich! Cút đi! Tao ghét mày! Geh weg! Ich hasse dich!Cút đi! Tao ghét mày! Mười sáu tuổi, em giương mắt trân trối. Mười sáu tuổi, emuất ức bỏ đi, bỏ câu hẹn ở chơi dăm bữa với người thân. Hai chị em sòng sọc ngónhau, mắt ai cũng ngập nước.Hoài ngưng tay, nghe mằn mặn lăn xuống môi. Hoài ngưng tay, da diết câu chuyệngiữa đứa con trong giá thú với tình nhân của cha trong những ngày ở Đức. Câuchuyện của người đàn ông mang bạo bệnh, và quyết định làm chuyến đi sau cuốicủa cuộc đời...Em,Ba chúng ta mất đã bốn năm. Con trai chị đã ba tuổi. Mỗi khi nhìn cháu lũn đũnôm cha nó, chị bỗng nhớ thằng bé mắt sâu đứng bên người phụ nữ da trắng trongbức ảnh chị đích thân châm lửa đốt. Nhiều đêm chị bị nỗi nhớ đó truy bức. Nhiềuđêm chị tự hỏi thằng bé mắt sâu đã sống thế nào trong những năm tuổi thơ...Hoài tin có định mệnh khi quảng cáo của một chương trình tu nghiệp ngắn ở Phápbỗng nhiên được ai đó nhét vô sân. Chương trình không đặc sắc, không rẻ, nhưngmột lực hút đã lôi Hoài sang phía châu Âu. Và một lực hút tiếp theo đã lôi Hoài lênxe lửa, đi tới cái địa chỉ trong cuốn sổ tay của cha mình.Em,Vì những khổ đau của mẹ chị, chị sẽ không bao giờ xin lỗi em, nhưng chị muốnem hiểu rằng khi chị đã quyết định gọi kẻ chị căm ghét là mẹ, và kẻ đó đã gọi chịlà con, thì giữa chúng ta đã có một đoàn viên thắt buộc. Chị cũng muốn em trở lạiSài Gòn, trở lại cái địa chỉ em từng tới; để chị sẽ là người, thay ba, đặt nén hươngvào tay em trước bàn thờ nội. Em sẽ hỏi vì sao chị quyết định gọi mẹ em là mẹ?Chị không ...

Tài liệu được xem nhiều: