Thông tin tài liệu:
Sáu đi như chạy. Phải dằn lòng lắm nó mới không chạy u về nhà nằm trùm mền để gặm nhắm sự vui mừng của mình. Hồi sáng này, anh Nhiên Tây rủ nó vào trong vườn, miệt Thủ Ngữ chơi. Nó nhận lời liền, hí ha hí hửng được đi theo người anh bà con mà nó thích và nể phục. Khác với trai tráng trong làng và các vùng lân cận, anh Nhiên Tây to con cao lớn như tây, da trắng như con gái, chắc vì vậy mà dân làng mới gọi anh là Nhiên Tây...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Chiếc áo bà ba trắng Chiếc áo bà ba trắngSáu đi như chạy. Phải dằn lòng lắm nó mới không chạy u về nhà nằm trùm mền để gặmnhắm sự vui mừng của mình. Hồi sáng này, anh Nhiên Tây rủ nó vào trong vườn, miệtThủ Ngữ chơi. Nó nhận lời liền, hí ha hí hửng được đi theo người anh bà con mà nó thíchvà nể phục. Khác với trai tráng trong làng và các vùng lân cận, anh Nhiên Tây to con caolớn như tây, da trắng như con gái, chắc vì vậy mà dân làng mới gọi anh là Nhiên Tây.Anh vui vẻ, có duyên, cử chỉ điềm đạm và ăn nói có vẻ hiểu biết nên dân trong làng aicũng mến phục và nể nang. Nó biết anh vì thỉnh thoảng anh có ghé nhà đưa thư của ba nógởi về cho má. Cùng đi với anh có anh Cát, người nho nhã, trầm lặng và đàn hát rất hay.Anh Cát có tài đàn mandoline nghe đã cái lỗ tai lắm. Nghe lén má và chị hai nói chuyệnvới nhau thì hình như anh Cát để ý tới chị hai và chỉ cũng chịu ảnh lắm. Hai người hìnhnhư đã hứa hẹn gì đó, chắc hẹn khi nào đất nước hết bóng kẻ xâm lăng thì sẽ làm đámcưới.- Em thích đánh giặc hông Sáu?Sáu gật đầu không do dự. Đánh giặc thì cũng như quánh lộn vậy mà. Dễ ợt… Thằng nàoăn hiếp nó thì nó quánh. Đứa nào ăn hiếp bạn bè, em út của nó thì nó quánh. Nhiều khithấy đứa mạnh ăn hiếp đứa yếu, đứa giàu ăn hiếp thằng nghèo, nổi máu anh hùng nó cũngquánh luôn. Ở trong cái đầu còn thơ dại của nó quánh lộn hổng phải là chuyện xấu, dùsau mỗi lần quánh lộn với đứa con nít nào trong xóm nó đều bị má rầy la hoặc bị bà bắtnằm dài trên bộ ván quất mấy roi đau điếng. Đánh xong bà ôm lấy con khóc, khuyên nóđừng có đánh ai, có chuyện gì nên nói năng trước. Sáu dạ dạ nhưng cũng không đồng ývới má. Đọc trong sách sử, người ta nói đối với những kẻ chuyên bắt nạt người khác thìmình phải quánh nó. Cũng như đối với kẻ dùng sức mạnh để xâm lăng nước mình thìmình phải quánh nó. Bác ba Học, cô giáo Thâu có kể cho nó nghe về chuyện ông vuaQuang Trung quánh quân Mãn Thanh chạy rớt quần luôn vì sang xâm chiếm nước ta. Họcòn kể chuyện ông Phan Tôn, Phan Liêm gì gì đó ở Bến Tre đã đánh nhau với tây vì tâylà kẻ đã chiếm nước mình. Từ khi nghe chuyện đó nó đâm ra hổng có ưa tây. Nó nghĩ khilớn lên nó sẽ quánh tây vì nghĩ tây ỷ mạnh ăn hiếp yếu.- Quánh giặc có khó hông anh?Anh Nhiên Tây trả lời lấp la lấp lửng.- Khó thì cũng khó, mà dễ thì cũng dễ… Chắc khó hơn đánh lộn chút chút…Sáu nghe mà khoái trong bụng. Nó bắt đầu nản quánh lộn với mấy thằng con nít vì chẳngcó đứa nào dám quánh lộn thật tình. Mới dọng có mấy cái là sò rồi. Đứa nào gan hơn chútthì xịt máu mũi đã la làng và mếu máo rồi. Nó muốn làm việc gì khó khăn hơn và thíchhợp với tính hiếu động của nó hơn là những trò chơi con nít.- Má em biết em đánh giặc thì má em có rầy em không anh?Đó là điều nó lo nhất vì không muốn má nó buồn và giận nó. Nhiên Tây cười cười.- Anh nghĩ má của em không có nói gì đâu. Nhưng tốt hơn em đừng có nói cho má embiết… Anh sẽ nói với má em là anh rủ em đi đánh giặc chơi cho biết. Ba của em bảo anhlàm như vậy mà…Nghe nói ba bảo mình đi theo anh Nhiên Tây đi đánh giặc thì Sáu yên lòng không sợ márầy nữa. Đi lòng vòng trong vườn hồi lâu, Nhiên Tây mới dừng lại trước căn nhà lá cấtgiữa khóm cây rậm rạp. Mở cửa cho Sáu vào trước xong anh ta mới vào sau khi khép cửalại cẩn thận. Sáu thấy trong nhà có hai người đàn ông và một đàn bà. Hai người đàn ôngthì trẻ, còn đàn bà cở tuổi má nó. Ba người này đều mặc bà ba đen và quấn khăn rằn trêncổ. Khi thấy anh Nhiên Tây họ đều đứng dậy chào hỏi.- Hai chú và chị ba biết cậu Bảy Minh rồi chứ gì?Ba người trong nhà đều gật đầu. Sáu biết ba của mình tên Minh, thứ bảy, như vậy cậuBảy Minh mà anh Nhiên Tây nói chắc là ba của mình. Chỉ Sáu, Nhiên Tây giới thiệu.- Sáu là con của cậu Bảy…Khi biết Sáu là con của cậu Bảy Minh thì ba người trong nhà đều tỏ vẻ niềm nở, vui vẻ vàkhông còn nhìn nó với ánh mắt như lúc ban đầu. Anh tư Nhiên nói cho nó biết người đànbà tên Định mà sau này nó gọi là Chị Ba. Còn hai người kia là Tư Ân và Tám Mốc.- Tôi giao Sáu cho chị ba đó nghen. Chị dạy cho Sáu những gì tôi đã bàn với chị. Bây giờtôi phải đi qua Lương Phú có chuyện cần. Nhớ đưa Sáu về nhà sơm sớm để mợ Bảy khỏilo…Nói qua loa vài lời với Sáu xong anh tư Nhiên bỏ đi mất. Suốt ngày hôm đó Sáu đượcChị Ba huấn luyện để đánh giặc. Đầu tiên nhân danh Kháng Chiến Chị Ba phong choSáu chức liên lạc viên. Hể nghe được tin gì mới, lạ thì nó có bổn phận chạy vào vườn báotin. Như thấy xe nhà binh và lính tây xuống ở chợ trước khi đi vào vườn lùng bắt và bốráp thì nó phải chạy vào báo cho Chị Ba biết. Cái này thì dễ ợt. Nhà nó ở ngay chợ nên hểlính tây xuống là nó thấy trước hơn ai hết. Sau khi chỉ dẫn cặn kẽ điều gì nó phải làmxong Chị Ba dẫn nó ra lộ, chỉ cho nó nhà của ông hai Hào để khi có tin tức gì thì vào đósẽ có người đợi để nhận tin. Nhận nhiệm vụ rồi, đi một mình về nhà Sáu cảm thấy mìnhlớn lên và quan trọng hơn. Ít ra nó cũng làm việc gì có ích hơn là chơi trò chơi con nít.Đó là lý do khiến ...